3 Giờ chiều cùng ngày.
Tại một khách sạn nào đó thuộc thành phố F.
“Thật là sảng khoái.”
Từ trong khách sạn đi ra, mặc trong mình bộ trang phục lễ hội truyền thống của thành phố F Eli cảm thấy rất hài lòng về nơi này.
Mặc dù bên ngoài chỉ là một ngôi nhà có tường đất nung và mái nhà làm từ rơm, nhưng nội thất bên trong lại rất tiện nghi đầy đủ.
Vòi hoa sen, bồn tắm, máy sấy tóc, bàn trang điểm, chăn nệm, tủ lạnh… Mọi thứ đều có sẵn, khác xa với vẻ sơ sài bên ngoài vốn có của ngôi nhà.
Thậm chí, có một số điểm còn tiện nghi hơn cả nhà của Hakase nữa cơ.
“Nơi này thật là thoải mái, có đúng không mọi người?” Eli tươi cười.
“Nếu như cô/chị không bắt tụi này đợi ở ngoài đến tận 2 tiếng thì có lẽ là như vậy.” Ba người còn lại lầm thầm.
Phụ nữ đi tắm và trang điểm tại sao lại lâu đến như vậy chứ?
“Này chị Eli, đầu tiên chúng ta nên đi đâu đây?” Sol từ trong trạng thái mệt mỏi quay trở lại hứng khởi.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong đời cậu bé được đi chơi mà.
“Để xem…” Eli lấy từ trong tay ra một tấm bản đồ rồi chăm chú suy nghĩ.
“Đến chín giờ thì mới đến phần nghi lễ… Có lẽ chúng ta nên bắt đầu với những bữa ăn nhẹ trước.”
“Vậy chúng ta cùng đi thôi nào!” Hakase cũng giả vờ vui vẻ đồng ý.
Hắn hiện tại cảm thấy rất mệt mỏi.
Cho dù đống lồng đèn được treo bên đường cũng không thể khiến hắn vui vẻ hơn tí nào cả.
Thế là nhóm người bắt đầu hòa mình vào không khí lễ hội.
“Trà nơi này đúng là hàng hảo hạng có khác.”
“Thầy bắn giỏi quá đi!”
“Eli! Đừng! Cái máy kia không chịu nổi sức của cô đâu!”
“…”
“Hay là chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc đi!”
“Huệ….!!!”
“Tôi ghét đi tàu…”
Hakase từ trong sân tàu lượn đi ra tiếp tục nôn thêm một bãi rồi than thở.
Bữa trà chiều của hắn đã bị tống ra hết rồi!
“Ừm… Mọi người chờ chút, tôi có việc phải đi xíu.” Cảm thấy như có gì đó không ổn, Eli liền xin phép rời đi.
Trong căn phòng vệ sinh nữ.
“Khốn nạn! Thỏi son của mình đâu rồi?” Eli nhìn lại cô gái nhợt nhạt ở trong gương rồi bắt đầu lục lọi túi xách.
Nếu không do đi tàu lượn siêu tốc quá hăng say làm cô bay hết lớp phấn trang điểm, thì cô cũng không rảnh để chui vào trong này để đánh phấn bôi soi đâu!
“Này em! Nếu tìm không ra thì cứ dùng của chị nè.” Một bàn tay nữ tính liền đưa ra một thỏi son cứu trợ.
“Ồ! Cám ơn chị nhé!” Eli cũng không khách sáo mà nhận lấy luôn thỏi son.
“Em cảm ơn chị rất nhiều!” Sau khi bôi son xong, Eli liền lễ phép trả lại.
“Không có gì đâu.” Người phụ nữ mỉm cười đáp lại.
Lúc này, Eli mới nhìn thấy được dung mạo của người đã giúp mình.
Đó là một mỹ nữ với dáng người mảnh khảnh, eo thon, mắc biếc.
Gương mặt của cô khiến cho người khác cảm giác như là ao nước trong vắt của mùa thu vậy.
“Quả thực là tiên nữ giáng trần.” Eli thầm nghĩ.
Sau đó, cô lại cúi chào lễ phép một lần nữa và rời đi.
- --
“Xin lỗi vì để mọi người chờ lâu.” Eli nở ra một nụ cười áy náy với ba người còn lại.
“Không sao đâu.
Chỉ mới nửa tiếng thôi mà.” Hakase tỏ vẻ bất mãn.
“Ha Ha!”
Nghe vậy, Eli cũng giả bộ cười cười cho qua.
Mặc dù cô lại không biết sát ý của bản thân đã tràn lan mạnh đến mức mà bất kỳ ai đứng cạnh cô hiện tại cũng có thể cảm nhận được sự hiện diện của cái chết.
“…”
Vậy là đoàn người tiếp tục hòa mình vào lễ hội.
- --
Hakase hiện tại cũng đã ba mươi tám tuổi rồi! Mặc dù đã chừng này tuổi và có thân hình vô cùng to cao mà nhiều người đàn ông mơ ước.
Nhưng mà hắn vẫn có một bí mật lớn ở trong lòng.
Hắn là một ga… gã trai tân.
Đã ba mươi tám tuổi mà vẫn chưa bị bóc tem, đó là một sự nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời hắn.
Hakase luôn có cảm giác giống như bản thân đã bị nguyền rủa vậy.
Cứ mỗi lần hắn sắp tỏ tình một cô nàng nào đó, thì cứ y như rằng là sẽ có một chuyện kỳ lạ xảy ra.
Khiến mọi nỗ lực của hắn coi như đổ sông đổ bể.
Như có lần hắn cầm một bó hoa chuẩn bị tỏ tình Glynne thì…
“Don! Em thích anh! Làm người yêu của em đi!”
Hay là lần hắn ra tay với Cynthia.
“Xin lỗi.
Em chỉ thích người thư sinh thôi!”
Lại một câu nói như sét đánh vào tim hắn.
Nhưng mà Hakase lại như cỏ cây trỗi dậy từ tro tàn vậy.
Cho dù hiện thực có phũ phàng đến mức nào đi nữa, hắn vẫn không có ý định từ bỏ.
Hắn nhất định phải thoát kiếp trai tân!
Thời gian thấm thoát trôi qua, ấy vậy mà đã ba mươi tám năm, Hakase vẫn còn là độc thân cẩu.
Hiện tại, hắn đang để ý đến một người mới.
Đó là Eli.
Mặc dù không phải là quá xinh đẹp, càng không phải là con người, tính tình lại khó ưa, nhưng Eli lại có gì đó rất cuốn hút.
Nấu ăn ngon, nội trợ giỏi, hay là gương mặt có thể dễ dàng khiến bất cứ người đàn ông nào xiu lòng? Có lẽ những điểm đó đã khiến hắn đã xiêu lòng ư?
Cũng không phải.
Thứ thực sự hấp dẫn của Eli đối với Hakase chính là cá tính của cô ấy.
Hắn thực sự chết mê chết mệt với những cô nàng mạnh mẽ cả bên ngoài lẫn bên trong.
Dù chỉ vừa mới được sinh ra cách đây 2 tháng.
Nhưng mà vè mặt sinh học lẫn tâm sinh lí, Eli đã chính thức 25 tuổi.
Nên hiện tại Eli tạm coi như là đối tượng có thể hẹn hò được rồi.
Vì muốn lần này chắc chắn sẽ thành công, hắn đã cất công liên lạc với người quen, một người từng là anh em chí cốt của hắn: Ryan.
Trên thực tế, mọi chuyện liên quan đến quái vật đều là do hắn bịa ra.
Mục đích duy nhất chỉ có một: tỏ tình với Eli.
Vì hắn nghe đồn, vào ngày lễ Cây Thần, mọi lời tỏ tình đều sẽ luôn ứng nghiệm.
Hôm nay tại thành phố F là một ngày đặc biệt.
Cơ hội này hắn không thể bỏ qua được!
Giờ đã là buổi tối, sau một ngày ăn uống vui chơi, thời cơ cũng đã chín mùi.
Nhìn lại Eli trước mặt, Hakase quyết định bây giờ chính là lúc hắn sẽ tỏ tình!
“Eli… tôi muốn nói là… anh…”
Hắn bắt đầu ngập ngừng.
“Đùng!”
“Cái gì? Ồ mọi người! Pháo hoa kìa!”
Nghe thấy tiếng động lạ Eli liền quay đầu tự hỏi.
Sau nhận ra đó là pháo hóa, cô liền hăng hái chỉ về phía bầu trời cao.
“Thầy! thầy cõng con lên với.
Con muốn được xem pháo hoa.”
Sol giật giật áo của hắn và nói.
Cậu bé rất muốn xem pháo hoa.
Nhưng mà nơi này thật sự là quá đông người, với chiều cao của đứa bé chỉ mới 12 tuổi thì cậu không thể nhìn thấy được gì cả.
“Được rồi!”
Bất đắc