Rạp xiếc Nụ Cười từng là một nơi giống như cái tên nó, một nơi đầy ấp tiếng cười.
Tại nơi này, ngày nào cũng là một ngày tràn đầy sức sống với những tiếng cười hạnh phúc của khán giả.
Nào là nhào lộn, nào là ảo thuật, nào là xiếc thú,… đủ loại tiết mục vui nhộn đặc sắc khiến cho dân chúng thường xuyên lui tới.
Nhưng mà nơi này cũng không tồn tại thể quá lâu được.
Chiến tranh đi qua, rạp xiếc nụ cười giờ chỉ còn là một nơi âm u không người đến.
Nơi này khi không còn ai đi qua, không khí của nơi này trở nên rất đáng sợ.
Thử nghĩ vào lúc ban đêm khuya khoắt chẳng có ai qua lại có một cái mặt hề lò đầu ra, chỉ chừng đó thôi cũng đủ để thót tim rồi.
Vậy những thành viên của rạp xiếc này hiện đang ở nơi đâu?
Trả lời: do không thể kiếm được tiền từ việc biểu diễn nữa, bọn họ đã đi chu du khắp mọi miền trên thế giới vì miếng cơm manh áo rồi, bỏ mặc lại nơi này một mình lẻ loi.
Chẳng còn ai dám biểu diễn tại nơi này nữa rồi.
Mãi cho đến khi, có một người xuất hiện và biến nơi này làm căn cứ của mình.
Nhưng mà kẻ đó có phải là người không? Hay là quái vật?
Vì kẻ đó chính là Joker - một sinh vật nằm giữa ranh giới của con người và quái vật cơ mà.
- --
- Joker! Bọn ta đã đến rồi đây!
Trong một nơi to lớn như là một sân vận động, có một tiếng vọng vang lên.
Đó là giọng của Eli.
- Nơi này thật là đáng sợ nhỉ… Hakase?
Vừa mới hô to xong một tiếng, Eli liền quay đầu sang hỏi người đồng đội kế bên, nhưng mà hình dáng của Hakase đã không còn tại nơi đó từ hồi nào rồi.
- Bình tĩnh nào Hakase, mày có thể làm được mà.
Vừa ôm bắp đùi của Sky, Hakase vừa tự nhủ với chất giọng hơi cao.
Nơi này quả thực là rất đáng sợ đối với hắn.
Không khí ẩm mốc kết hợp với bóng tối vô tận khiến hắn cảm thấy run run.
- Này! Không sao đâu! Có em ở và Sky ở đây mà? Anh còn sợ gì nữa?
Eli vỗ đầu hắn mà an ủi.
Mặc dù lời nói của cô khiến bất kì ai xung quanh đây cũng phải nghi ngờ.
Vài tháng trước cô đã đẩy Hakase ra để hứng đạn thay cho mình, ai cũng nhớ rõ chuyện đó.
- Mọi người nhìn tôi làm cái gì vậy?
Nhận ra ánh mắt chăm chú của hai người còn lại, Eli trong lòng liền có chút nhột.
- Ầm!
Đang hoảng sợ thì Hakase lại nhận ra một chuyện, đó là cánh cửa phía sau lưng bọn hắn đã bị đóng lại từ lúc nào không hay!
- Không mở ra được!
Sau một hồi tìm cách đẩy cửa ra, Eli liền lắc đầu và nói.
Cánh cửa này được gia cố một cách vô cùng kiên cố và tỉ mỉ, thật khó hiểu là tại sao lúc vào lại dễ dàng mở nó ra đến như vậy.
- Cạch!
Đang trong lúc nhóm người suy nghĩ vẩn vơ, một bóng đèn linh năng từ trên trần bỗng nhiên sáng lên.
- Cạch! Cạch! Cạch! Cạch! (x3,14)
Tiếp theo đó, toàn bộ bên trong rạp xiếc đã hiện lên trước ánh đèn linh năng rực rỡ đầy màu sắc.
- Nơi này cũng không tệ như chúng ta tưởng nhỉ?
Eli nhìn lại nơi này một lượt và cảm nhận.
Hòa cùng với những ánh đèn bảy sắc, là điệu nhạc vui nhộn hay phát trên chương trình thiếu nhi mà Sol thường xem.
Không đúng, nghĩ lại nơi này lại càng ghê rợn hơn chứ?
- Hi hi!
Một tiếng cười không biết từ đâu truyền lại.
Rất nhanh, nhóm người đã tìm ra nơi phát ra tiếng cười đó.
Tại trung tâm của sàn biểu diễn, có một người kỳ lạ đang lộn lòng vòng.
Theo như Eli đếm được, người kia cũng đã lộn đến sáu vòng rồi.
- Xin chào mọi người!
Lộn nhào tiếp thêm hai vòng, người kia cũng đã dừng lại và cúi chào.
Bốp bốp bốp bốp!
Clap clap!
Hú hú!
Đi cùng với đó là tiếng vỗ tay xen lẫn tiếng hú hét vui mừng đến từ hàng ghế khán giả.
Mặc dù theo quan sát của nhóm người thì ngoại trừ bọn họ thì chẳng còn ai đang ở tại nơi này nữa rồi.
Đến lúc này, nhóm người Eli cuối cùng cũng đã nhận ra người vừa mới biểu diễn kia là ai.
Dưới ánh đèn rực rỡ và nhấp nháy liên tục, là một người trang điểm với gương mặt trắng bệch với chiếc mũi đỏ tròn bóng.
Hắn ăn mặt một bộ đồ vui nhộn với hai màu đỏ đen.
Không cần phải nói, đó chính là Joker.
- Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu.
He he.
Joker gãi đầu cười.
Ù!!!!!
Tiếng ù chế giễu vang lên.
Không biết từ đâu, cà chua xà lách lẫn trứng thúi liền liên tục bay về phía hắn như có rất nhiều người đang ném hắn vậy.
- Xin mọi người đừng giận! Ối giời ơi! Xin đừng ném ngay mặt!
- Rầm!
Joker liên tục né đi những đồ vật bay đến với một phong cách cực kì như trong hoạt hình.
Tiếp theo bằng một cách nào đó, hắn liền dùng một tư thế ảo diệu mà trượt ngã.
Trước khi chạm mặt đất, hắn còn vũng vẫy tay chân ba bốn lần gì đó, trông rất hài hước.
8
- Ha ha! (x3,14)
Nhìn thấy Joker trượt ngã choáng váng, tiếng cười liền vang lên toàn bộ sân khấu.
Nhưng nếu nhìn về hàng ghế dành cho khán giả vào lúc này, vẫn không có ai tại nơi đó cả.
- Hắn đang tấu hài à?
Eli nhìn lại Hakase và Sky rồi ngớ ngẩn hỏi.
Cô thật sự là không hiểu đối phương đang làm gì nãy giờ cả.
- …
- Có lẽ là vậy.
Hakase nhìn lại cảnh tượng trước mắt, chắc chắn một cái rồi đáp.
Đối với hắn, đây quả là một trò đùa nhạt nhẽo.
Joker đang cố làm cái gì vậy? Hắn cũng thật là tò mò.
- Thôi không đùa nữa.
Đang ngã chổng vó Joker liền nảy bật người và đứng lên.
- Mất công 2 ngày chuẩn bị mà chẳng có ai tỏ vẻ thích thú cả.
Hắn lầm bầm làu bàu.
Bằng vào Gió, Sky có thể nghe được những gì mà hắn nói bây giờ.
Nhưng mà cậu lại tỏ vẻ không quan tâm mấy.
- Đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đến.
Lầm bầm xong, Joker nở ra nụ cười chào đón với nhóm Hakase.
- …
- Này! Sao không ai nói