Dưới cống ngầm, tại một quảng trường rộng lớn nào đó.
Có hai bóng người đang ngồi xem một cái màn hình.
Một bên là một mỹ nữ xinh đẹp bán khỏa thân đậm đặc mùi mẫu tính.
Bên còn lại là một tên hề ăn mặc lộn xộn.
- Con người, thật là quá yếu đuối.
Ngồi xem xét tình hình chiến tranh bên trên thông qua màn hình, Thuần Thú Sư thở dài một hơi.
Nhưng cỗ máy bay tiêm kích nhìn có vẻ hiếu chiến kia, vẫn không tài nào hủy diệt được những con linh thú mà nàng đã cất công nuôi dưỡng.
- Công nhận bộ thể xác này quả thực rất thích hợp.
Nhìn làn da trắng mịn dễ chịu của mình, Thuần Thú Sư tự khen ngợi.
May mắn là lần đó chiến đấu với kỵ sĩ, cô nghe theo lời của Joker mà thua.
Chứ nếu không thì hiện tại cô vẫn đang bị kẹt cứng trong cái cơ thể đáng ghét kia rồi.
Không chỉ cơ thể đáng ghét, mà cái linh hồn kia cũng rất đáng ghét.
Rất cứng đầu, dành mãi mới xong, mà sau khi lên được danh chủ ngôi rồi, thì cũng bị cô ta kháng cự.
Điều này khiến cô đã mất rất nhiều thời gian và công sức.
Còn cái thân thể này, mới thật sự là hoàn hảo.
Quả nhiên kẻ đáng tin cậy nhất vẫn là Joker.
Dù bộ dáng của hắn lúc nào cũng đáng ngờ.
- Một khi ta đã ra tay, không có hai chữ chịu thiệt đâu he he.
Nghe được Thuần Thú Sư khen, Joker cũng gãi đầu tỏ ra khiêm tốn.
- Mà hỏi này, ta phải ở nơi này đến bao lâu nữa? Ta cũng chán lắm rồi! Ta muốn được tận tay hủy diệt nhân loại cơ!
Ngự Thú Sư buồn chán hỏi, trong giọng điệu của cô còn kèm theo một chút dỗi hờn.
- Thôi mà, nhân loại hiện tại cũng không còn như xưa nữa đâu.
Muốn hủy diệt nhân loại, cũng không thể chỉ nhờ đàn thú của ngươi là làm được, chúng ta cần phải làm nhiều hơn thế.
Joker an ủi vài câu.
- Hơn nữa, không phải là sắp có đồ chơi mới sắp đến ư? Sao ngươi lại phải buồn?
Nhìn hang động tối tăm đằng xa, Joker lại tỏ ra vẻ khó hiểu.
- Nhưng mà, nhưng mà…
Nghe Joker nói lại, Thuần Thú Sư bắt đầu nũng nịu.
- Thôi ta đi đây, có dịp khác thì chúng ta lại nói tiếp.
Joker cũng không hề có chút quan tâm mà mở cổng rồi đi vào trong.
- Sao Tên Hề lại nhát chết vậy nhỉ?
Nhìn cổng biến mất về sau, Thuần Thú Sư lại thì thầm vài câu.
- Chẳng lẽ con người đã mạnh đến như vậy sao?
- Mà thôi, kệ đi.
Chơi với con mồi này trước đã rồi tính sau.
Nhìn thấy lần lượt có năm bóng người từ trong bóng tối bước ra, Thuần Thú Sư chăm chú nhìn những con mồi của mình.
- Con người, các ngươi đã khiến ta phải đợi lâu rồi đấy.
Nhìn thấy kỵ sĩ và những người đồng đội, Quái vật than vãn.
- Này, nhà ngươi bao vây chật kín khắp hang động khiến chúng ta không còn đường để đi không? Ngươi có biết là ngươi quá đáng lắm không? Nếu không phải vì bị ngươi năm lần bảy lượt cản đường thì bọn ta đã đến đây từ lâu lắm rồi!
Kỵ sĩ không nhịn được mà cãi lại.
- Đội trưởng, anh đừng xung động quá.
Mặc kệ cho đồng đội can ngăn.
- Chứ không phải là ta cố tình nhường ra một con đường rồi à? Các ngươi thật là quá đáng!
Quái vật mắng mỏ lại vài câu.
- Cho dù ngươi có sắp đặt linh thú ngăn chặn lối đó hay không đi nữa, thì tàu điện ngầm của bọn ta vẫn dư sức tông nát bất kỳ con linh thú nào có dấu hiệu ngán đường nhé.
Kỵ sĩ gân cổ cãi cố lại.
- Thôi nào đội trưởng, anh dừng lại được rồi đó!
Mặc cho đồng đội níu kéo.
- Ngươi…! Chết đi! Đồ nhân loại!
Cảm giác kỵ sĩ như không thể câu thông được nữa, quái vật liền bỏ qua màn dạo đầu mà đi tới màn chính.
Ngay lập tức, một con dơi cao chừng 2 mét bắt đầu lao về phía kỵ sĩ, đi kèm nó là một đàn dơi khổng lồ không kém, thậm chí còn lớn hơn con dơi kia mấy chục lần.
- Còn ta, sẽ dạy cho ngươi một bài học.
Đó là đường bao giờ khinh thường nhân loại! Đồ quái vật!
Đỡ được một vồ từ dơi khổng lồ rồi đẩy nó ra xa xong, kỵ sĩ liền đáp trả.
- Chết! Chết!
Theo lệnh của quái vật, những con kiến khổng lồ bắt đầu bò ra, đi kèm với chúng là những con bọ cánh cứng đủ hình dáng cũng bay theo.
Tại Lam Tinh sau khi có linh khí xuất hiện, số lượng linh năng giả và linh thú cũng đột ngột tăng lên rất nhiều.
Tuy nói tỉ lệ xuất hiện của linh thú cũng như linh năng giả là rất nhỏ, theo con người là khoảng 1/400 triệu, nhưng đối với một vài loài vật có số lượng cực lớn, thì tỉ lệ rất nhỏ đó lại là một chuyện khác.
Kiến trên thế giới này, có khoảng 10 triệu tỉ con.
Và loài cánh cứng cũng không kém.
Hơn hai mươi mấy con côn trùng đang tiến về phía trước mặt của kỵ sĩ chính là minh chứng cho điều đó.
“Cũng may là bọn giun không có khả năng trở thành linh thú.” Nhìn đống côn trùng cao cỡ 50 cm kia, kỵ sĩ thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Xem chiêu!
Cũng không chần chừ nữa, kỵ sĩ liền lao vào và đấm nhau với đám linh thú.
- Đội trưởng, đó không phải là một chiêu đâu! Anh nhầm rồi!
Đứng ở trong màn chắn linh năng Rosen nhắc nhở rồi lấy súng phun lửa sấy hết đám côn trùng và dơi ở xung quanh.
- Đúng rồi, ngươi chỉ dùng tay chân đấm đá cơ bản, có gọi là chiêu thức gì đâu?
Nữ quái vật phụ họa.
- Cậu nói nhiều quá đấy Rosen! Cậu có thể im hộ tôi được không!
Đấm nát một con kiến cao chừng 40 cm xong, trong bộ giáp kim loại sáng chói kỵ sĩ tỏ vẻ khó chịu mà nói.
- Nhưng mà đội trưởng, này giờ lời thoại của anh là nhiều nhất rồi đấy!
Lutos đùa nghịch nói, đồng thời lấy súng phóng