"Hắn đã chết" Tử Tiêu sau khi ngồi xổm xuống kiểm tra động mạch cổ cùng hơi thở của hắn, một lần nữa xác nhận nói
Mộc Á Tùy có chút không biết phải làm thế nào, Tử Tiêu đưa tay kéo cậu đứng lên
"Với em thì không có vấn đề gì, nhưng cho dù hắn không tự sát, thì cũng không sống được bao lâu nữa"
Mộc Á Tùy kinh ngạc nhìn hắn "Cái gì?...!Có ý gì?"
Tử Tiêu chỉ vào dấu ấn trên tay của Thụ Minh "Dấu ấn kia là một ấn ký của Quỷ Lỗi Khế Ước, một khi hắn có suy nghĩ phản loạn gì, khế ước kia sẽ cắn trả hắn.
Nhìn màu sắc của ấn kí đó, chắc hẳn thân thể của hắn đã chịu đến cực hạn"
"Quỷ Lỗi Khế Ước? Cậu ấy là bị người khác khống chế?" Mộc Á Tùy phi thường kích động, trong lòng tràn ngập phẫn nộ "Là ai? Vì cái gì mà..."
"Em trước tiên đừng nóng vội, chuyện này tôi sẽ đi thăm dò, trước mắt, vẫn là nên đem hắn đi an táng rồi nói"
Nghe lời hắn nói ra, ánh mắt của Mộc Á Tùy dần trở nên ảm đạm "Hay chúng ta đem cậu ấy sắp xếp ở trong linh kho? Làm như vậy thì cậu ấy cũng sẽ sớm được đầu thai hơn một chút"
Nhìn đôi mắt của Mộc Á Tùy – ánh mắt trông mong, lấp lánh ánh nước nhìn hắn, thật sự làm cho người khác không thể nào cự tuyệt
Nhìn thấy Tử Tiêu gật đầu, tâm của Mộc Á Tùy mới tốt lên chút ít "Đúng rồi, còn cần phải chuẩn bị cho cậu ấy một lễ tang..." Mộc Á Tùy miễn cưỡng nói, Tử Tiêu biết rõ trong lòng cậu khó chịu cỡ nào, nên hắn cũng không đi so đo với người chết
"Tôi đi chuẩn bị một chút, em trước tiên nên cùng hắn nói những lời cuối cùng đi"
Nói xong, hắn cũng bố trí một cái kết giới, cấp cho Mộc Á Tùy có một không gian yên tĩnh.
Mà chính bản thân hắn cũng có chuyện trọng yếu phải làm rõ.
Từ lúc bắt đầu theo Mộc Á Tùy trở về quê cũ, tựa hồ bọn họ đã bước vào cái bẫy của Hồng Tần dựng sẵn.
Nhưng dụng ý trong đó, Tử Tiêu lại không thể suy nghĩ ra hắn muốn cái gì
Nào là một ít trò mưu sát, thoạt nhìn giống như ân oán của những bạn học cũ, nửa điểm liên quan đến Mộc Á Tùy cũng không có.
Chẳng lẽ, quân bài tẩy của Hồng Tần chính là Thụ Minh, nhưng hắn lại phản bội, làm cho kế hoạch của hắn ta không thể tiến hành?
Còn có, ấn ký trên tay của Thụ Minh, đó là loại khế ước cổ xưa, quá trình ký hạ khế ước vô cùng phiền toái, tính thực dụng lại không cao, cho nên rất ít người sử dụng nó
Khi thấy ấn ký kia, trong nháy mắt, Tử Tiêu cũng không thể xác định rõ đó có phải là Quỷ Lỗi Khế Ước hay không
Cách làm này của Hồng Tần khiến cho Tử Tiêu nhìn không thấu.
Có lẽ hắn nên chủ động làm một chút việc gì đó, cứ ở thế bị động chịu đánh này không phải là phong cách làm việc của hắn từ trước đến giờ.
Tử Tiêu nhìn lướt qua chỗ của Mộc Á Tùy, đáy lòng càng thêm kiên định
Cùng ngày bọn họ phải làm lễ tang cho Thụ Minh, sau lại đưa thi thể của hắn đi hỏa táng, bỏ tro cốt của hắn vào trong kho linh hồn.
Mộc Á Tùy vẫn một mực uể oải, làm gì cũng đều không lên nổi tinh thần
Buổi tối, khi tất cả mọi người quay về nhà cổ, cậu mới giữ vững tinh thần đôi chút, vì mọi người mà chuẩn bị bữa ăn tối phong phú.
Ngay từ sáng sớm, bọn Thanh Hiện đã bị Tử Tiêu mở miệng cảnh cáo, tất cả đều ngậm miệng, không nhắc gì đến Thụ Minh, chỉ là nói đến những tình tiết vụ án mà bọn họ đang nhận, đem tinh thần không phấn chấn của Mộc Á Tùy chọc cậu cười đến mấy lần
"Thanh ca, anh cũng chia cho tôi một ít vụ án gì đó để làm a, cả ngày cứ ở trong nhà cũng khó tránh khỏi có chút buồn bực" Mộc Á Tùy đặt đũa xuống, mặt mày nhu hòa nhìn Thanh Hiện
Thanh Hiện cười cươi, quét mắt nhìn Tử Tiêu.
Hắn đương nhiên ước gì có càng nhiều lao động càng tốt, bất quá quyền quyết định cuối cùng cũng không nằm trên tay hắn
Tử Tiêu đương nhiên cũng không phải cấm Mộc Á Tùy không cho đi ra ngoài, nhưng khi hắn muốn bắt tay vào điều tra chuyện của Hồng Tần cùng người đã cứu hắn ta, lúc đó hắn sẽ không có biện pháp bảo vệ Mộc Á Tùy chu toàn được nữa.
Bỏ mặc cậu không lo, Tử Tiêu tuyệt đối sẽ lo lắng
"Bằng không như vậy đi, ngươi theo tôi tạo thành một tổ, hiện tại những vụ án ở trên tay tôi rất nhiều, những chuyện vụn vặt cần phải xử lý cũng rất nhiều, nhưng mà tính nguy hiểm lại không cao, vừa may có ngươi, có thể đến làm chân chạy cho tôi" Lý Tránh cười hì hì đem thịt cá mới xẻ đặt vào trong chén của Thanh Hiện, ánh mắt hướng về phía Tử Tiêu dò hỏi
Ánh mắt của Mộc Á Tùy cũng rất trông mong vào người bên cạnh, Tử Tiêu tự hỏi trong chốc lát, vuốt vuốt cằm, xem như tán thành với lời đề nghị này của Lý Tránh
Sau khi ăn cơm xong, Lý Tránh cầm một đống văn kiện ném cho Mộc Á Tùy
"Ngươi trước tiên nhìn qua một cái, có cái gì không hiểu thì cứ đến hỏi tôi" Biểu tình hắn tung tăng như chim sẻ khiến cho Mộc Á Tùy rét lạnh sống lưng một phen, người này nhất định là có âm mưu gì a?
Sau khi xem qua hết đống văn kiện kia, Mộc Á Tùy đã muốn tái nửa bên mặt rồi
Vụ án này quả thật rất oanh động, tin tức cũng đã được phát qua đài truyền hình nhiều lần, nhưng là...!trên mặt của Mộc Á Tùy có loại biểu tình này chính là – chuyện này là sao a!
Đúng vậy, vụ án mà mấy ngày nay bị dân tình chú ý có tên là sự kiện nam nhân bị xâm hại tình dục, nạn nhân là nam giới, tuổi từ 18 – 28, thương tích lưu lại trên người nạn nhân không đồng nhất, vụ án này khiến nhiều người hoài nghi là hung thủ có bệnh về tâm lý đặc biệt nghiêm trọng
Mà người ủy thác cho bọn cậu, không phải là người trong cục cảnh sát, mà là một vị trưởng bối trong một gia đình, nạn nhân bị hại chỉ mới 18, sau khi gặp chuyện không may, thì cả ngày đều nhốt mình ở trong phòng, không chịu bước ra khỏi phòng một bước
Lại nói tiếp, trường hợp này chính là thúc thủ vô sách*, cách gì cũng đều đã thử qua, nhưng đứa trẻ kia vẫn một mực trốn tránh ở trong phòng không gặp người.
Rơi vào đường cùng, bọn họ đành phải tìm đến người trong nhà cổ nhờ giúp đỡ
(thúc thủ vô sách: không có cách nào nữa)
"Ngoại trừ phải bảo vệ tiểu tử đó, đưa hắn ra khỏi phòng, thì quan trọng nhất vẫn phải là khai thông suy nghĩ cho hắn, khiến hắn có thể quên đi đoạn thời gian đầy bóng tối kia..."
Vị gia trưởng kia đưa ra yêu cầu rất hợp lý, làm cho Mộc Á Tùy không thể tiếp nhận được chính là các phương án mà Lý Tránh đề ra
Phương án 1: Phá cửa xông vào, đem người đánh ngất xỉu, sau