Mộc Á Tùy tựa như bị sét đánh, tim cậu đập mạnh cùng loạn nhịp cả nửa ngày, kiên trì cùng bình tĩnh lúc trước như bị quét sạch
Trên màn hình là phản chiếu bên mặt của Tử Tiêu cùng Hoàng Nghiêu dán chặt một chỗ, thoạt nhìn vô cùng chướng mắt.
Mộc Á Tùy vô thức nhìn lên, hốc mắt dần dần đỏ.
Đây chính là nụ hôn lướt qua, tuy không phải là môi đối môi, chỉ là rơi trên gò má.
Nếu như ở trong trường hợp khác, hai người hôn nhau kia là người khác, Mộc Á Tùy thậm chí còn cho rằng đó chỉ là một cách chào hỏi thông thường
Nhưng hai người kia, một là người yêu của cậu đã từng lập lời thề son sắt, một chính là tình địch dây dưa không rõ với người cậu yêu, nụ hôn này không thể nghi ngờ chính chính là đem lý trí của Mộc Á Tùy đánh tan chỉ trong nháy mắt
Bị đánh nát lý trí không chỉ là Mộc Á Tùy mà còn có người ở bên cạnh cậu, Hồng Tần.
Nụ hôn này hoàn toàn không có nằm trong kế hoạch của hắn, cho nên mặc dù hắn trước sau cũng không có biểu tình gì, nhưng cặp mắt đỏ ngầu đã bán đứng tâm tình của hắn lúc này.
Bất quá, năng lực tự chủ của hắn cao hơn so với Mộc Á Tùy một bậc, cho nên hiện tại, hắn nghiêng người đầu sang chỗ khác cười nhạo
"Đáp án này, tôi nghĩ cậu rất hẳn là hài lòng a!"
Mộc Á Tùy không có mở miệng, thẳng tắp nhìn vào hình dáng hai người trên màn hình.
Hai người kia không hề phát giác, đều tự ăn chén cơm của mình, giống như nụ hôn vừa rồi chỉ là ảo giác của bọn cậu.
Còn ngồi ở bên cạnh, Bạch Diễn cùng Hắc Liêu thậm chí đã bắt đầu ồn ào, tiếng cười sung sướng càng làm cho hình ảnh tăng thêm phần ấm áp, giống như nó vốn nên là như thế vậy
Có lẽ loại hình ảnh này quá mức tốt đẹp, khiến cho Hồng Tần có chút đố kỵ.
Tay hắn vung lên, hình ảnh liền biến mất không thấy.
Mộc Á Tùy lại như không hề phát giác, vẫn nhìn chằm chằm vào hướng kia, giống như Tử Tiêu đang đứng ở nơi đó
Hồng Tần nhìn hắn một cái, cảm thấy từng bước từng bước đã thành công.
Đúng vậy, loại trạng thái này của Mộc Á Tùy rất tốt, thứ hắn muốn không phải là một linh hồn với tư duy rõ ràng cùng ý chí kiên định kia.
Nghĩ đến kế hoạch, hắn mới đem những bực bội kìm nén dưới đáy lòng.
Hắn đi ra ngoài, tiện tay lập một cấm chế phong ấn mộ thất lên
Trên thực tế, Mộc Á Tùy cũng không cho rằng mình lúc này có nhiều khó chịu, cậu có chút mơ hồ, cậu một lần nữa nghĩ đến khoảng thời gian cùng Tử Tiêu ở chung một chỗ, càng cảm thấy không chân thực.
Có lẽ Tử Tiêu căn bản không có yêu mến cậu, tất cả chuyện này đều là do chính cậu tưởng tượng ra...!Tử Tiêu làm sao có thể thích cậu?
Cậu mới đến nhà cổ bao lâu, nửa năm? Một năm? Không đúng không đúng.
Mộc Á Tùy cố gắng hồi tưởng, lại không thể nhớ được cái gì.
Cậu đột nhiên hoảng sợ đứng dậy, có lẽ căn bản cậu không hề đến nhà cổ, cũng chưa bao giờ gặp Tử Tiêu, lại càng không có cùng Tử Tiêu cao cao tại thương kia ở cùng một chỗ.......
Cậu chỉ là mơ một giấc mộng dài, sau đó lại tỉnh dậy
Chính là không đúng, cậu nhớ bản thân mình đã từng chiếu cố qua một khỏa thịt viên.
Mà viên thịt này chính là Tử Tiêu.....!Cũng không đúng, người thì như thế nào sẽ biến thành quả cầu? Tử Tiêu....
Tư duy của Mộc Á Tùy hỗn loạn cả lên.
Sâu trong thân thể cậu có một sức mạnh đang nặng nề phá vỡ sự trói buộc muốn dâng trào, trong nháy mắt liền ngập tràn năng lượng.
Nhưng cỗ năng lượng này cũng không bị cậu khống chế, ở trong cơ thể cậu mạnh mẽ đâm tới.
Mộc Á Tùy quát to một tiếng, một bộ phận năng lượng bị kích phát ra bên ngoài, cả mộ thất đột nhiên lung lay.
Chỗ phong ấn của Hồng Tần cũng không chống đỡ được, trong chớp mắt đã bị phá tan thành một lỗ hổng
Mộc Á Tùy đang trong tình trạng vô cùng hỗn loạn, hai mắt hoảng hốt sưu một tiếng phi thân ra bên ngoài, biến mất tại sâu trong rừng rậm.
Cảm nhận được phong ấn bị giải khai, Hồng Tần lập tức trở về, nhưng chỉ kịp nhìn mộ thật chậm rãi sụp đỗ
Động tĩnh lớn như vậy, nếu muốn không kinh động đến những người ở nhà cổ là không có khả năng.
Hồng Tần cũng biết hiện tại chống lại bọn họ cũng không có chỗ tốt.
cho nên mặc dù hận không thể lập tức đem Mộc Á Tùy quay trở về, cũng không khỏi phải trốn tránh trước một chút
Việc biến hóa của Mộc Á Tùy là nằm ngoài dự liệu của hắn, đó là thân thể của Hoàng Nghiêu, cho dù là linh lực thức tỉnh thì Mộc Á Tùy cũng sẽ không có khả năng khống chế nó.
Hoặc có thể, Mộc Á Tùy là có linh lực trong người mà mọi người đều không hay biết
Không ai biết được đáp án, tâm tình cũng không khống chế được, Mộc Á Tùy chỉ hành động theo bản năng lại càng không rõ.
Cậu chẳng có mục đích chạy vội đi, cũng không biết bản thân muốn đi nơi nào.
Cậu mơ hồ cảm giác bản thân đã quên đi chuyện gì đó, nhưng mà một chút cậu cũng đều không nhớ được
- ---------
Ba ngày, nói dài cũng không dài, nhưng nói là ngắn thì đối với người bị chịu chút giày vò thì kỳ thực không ngắn
"Tôi nói, đến tột cùng anh nghĩ định theo tôi đến khi nào?" Ngọc Tránh khi bực bội sẽ không tự giác vung lên lan hoa chỉ, bởi vậy nhìn góc độ uốn éo của lan hoa chỉ mà xem, tâm tình của cậu có thể nói là tương đối táo bạo
Người bên cạnh miệng mím một cái, lộ ra biểu tình đáng thương, Ngọc Trinh liền bại mà lui
Cái người đang bán manh đến nỗi vô cùng vô sỉ này chính là người ngày đó đã trốn đi Mộc Á Tùy.
Đương nhiên, đánh giá này là do Ngọc trinh tự cấp cho cậu, trên thực tế, Mộc Á Tùy đối với cái danh hào của bản thân này hoàn toàn không hề biết.
Càng thảm hơn nữa là, cậu hoàn toàn không biết hành vi của mình như thế nào cả.
Nhìn người đối diện vẻ mặt mê man, Ngọc Trinh nhịn không được thở dài.
Ba ngày trước là cậu nhặt được Mộc Á Tùy ở ven đường, lúc ấy Mộc Á Tùy giống như những người đi lang thang, ngủ ở bên ghế dài ven đường
Nơi này là thành phố Khương, cách xa nhà cổ ở thành phố A.
Ngọc Trinh vừa nhìn thấy Mộc Á Tùy, lập tức quay đầu tìm kiếm tung tích của Tử Tiêu ở bốn phía, nói thế nào thì Tử Tiêu cũng sẽ không rời người này nửa bước, nhưng bất ngờ là, cậu không tìm thấy được thân ảnh Tử Tiêu ở đâu cả
"Đồ quê mùa, Tử Tiêu ca ca đâu?"
"......." Mộc Á Tùy ngồi xuống
"Hai người tại sao lại không ở cùng một chỗ?"
"......." nháy mắt mấy cái
Ngọc Trinh có điểm không kiên nhẫn "Anh điếc sao? Trả lời!"
Người nào đó nhào tới
Thân hình 1m7 cũng không tính là cao, nhưng đối lập là Ngọc Trinh chỉ cao 1m6, thì lại có sự chênh lệch rõ rệt.
Còn chưa kịp phản ứng, Ngọc Trinh liền bị ép đến hít thở gấp gáp
Trải qua hơn nửa giờ nghiên cứu cùng kiểm tra, Ngọc Trinh đưa ra kết luận – Mộc Á Tùy đã biến thành ngốc tử.
Đương nhiên, nếu như là trước kia, biết được tình địch chán nản như vậy, cậu tất nhiên sẽ vô cùng vui vẻ, đốt pháo ăn