Nghe được tiếng kêu thàm thiết của tên kiếm sĩ kia, bốn người còn lại trong tổ năm người kia vội vàng thăm dò nhìn xuống dưới nhưng chỉ có thể nhìn thấy một mảnh tối đen. Ở dưới bóng đêm, đôi mắt đỏ rực của nhện nước càng khiến cho người ta sợ hãi.
Một tên pháp sư trung cấp thấy vậy vội vàng phóng một quả cầu lửa xuống dưới để chiếu sáng. Dưới ánh lửa mỏng manh chỉ thấy dưới tường thành, trường kiếm của tên kiếm sĩ kia sớm đã rơi xuống đất, thân thể bị chân của nhện nước đáng sợ bên dưới tường thành chọc thủng, máu tươi ào ạt chảy ra từ lỗ thủng trên ngực.
Ánh mắt tên kiếm sĩ kia trừng lớn, dường như đến lúc chết cũng không tin được mình lại có thể bị nhện nước kia giết chết.
“Đây… Điều này sao có thể xảy ra?” Một nữ pháp sư của tổ năm người kêu lên, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập không thể tin được.
Sức chiến đấu của người kiếm sĩ này bọn họ biết rất rõ, đừng nói là nhện nước, cho dù là ma thú cấp bốn cũng có thể cùng đánh một trận. Hắn làm sao có thể bị loại ma thú cấp hai rác rưởi này giết chết!
Nhìn thấy quả cầu lửa mà tên pháp sư kia phát ra, Đông Phương Ngạo không hỏi bĩu môi, trình độ kém quá xa, tuy rằng hắn cũng tu luyện ma thuật thuộc hệ hỏa nhưng ngọn lửa mà Sở Lạc Lạc phóng ra đêm hôm đó ở thôn trang làm cho hắn rung động thật lớn.
Lúc này, kênh đào bảo vệ thành vốn màu xanh lam vào ban ngày giờ đã đen kịt, không phải bởi vì bóng tối mà là bởi vì nhện nước đã bơi xuống sông, dưới lòng song tràn đầy nhện nước, chũng nó để lộ ra vùng giáp đen trên lưng, bơi lội trong nước.
Rất nhanh nhện nước đã đến bờ bên kia.
Chỉ nghe tiếng “rầm rầm”, thì ra nhện nước đang dùng đôi chân cứng cáp và tấm giáp trên lưng va chạm vào cửa thành, thanh âm kia khiến cho người ta run sợ.
Nhưng mà trong Thủy Hàn Thành lại vô cùng yên ắng, dường như dân chúng đều trốn đi, ngay cả quan sai cũng không có, chẳng lẽ bọn họ yên tâm giao thành cho đám người vì tiền thưởng ma đến này sao? Ngay vào lúc Sở Lạc Lạc đang nghi ngờ thì nhện nước lại tiền thêm một bước.
Chỉ thấy rất nhiều nhện nước đang leo lên tường thành, so với lần trước nhìn thấy, thân hình chúng nó ước chừng lớn gấp đôi, hơn nữa hành động của chúng rất trật tự cũng không phải là tấn công không có mục đích.
Tuy là một tên đội viên đã hi sinh nhưng ngoại trừ lúc đầu có chút bối rối ra thì trên mặt bốn người kia không hề có chút thương cảm nào, xem ra đây chỉ là đội ngũ mới thành lập.
Trong đó, nam pháp sư vừa thi triển Hỏa Cầu Thuật học được kinh nghiệm từ trên người tên kiếm sĩ kia, lần này hắn không dám tiếp tục khinh địch. Quả cầu lớn đánh bay nhện nước trong một phạm vi nhỏ, thi thể bị nướng cháy rơi xuống kênh đào bảo vệ thành.
Còn chưa kịp cảm thấy may mắn thì nhện nước phía sau lại đi lên lấp vào chỗ trống. Một nữ pháp sư cũng giơ ma trượng lên cao, thi triển Lôi Điện thuật ở phạm vi nhỏ.
Một màn này không khỏi làm cho Lệ Vô Ngân và Đông Phương Ngạo nhớ tới buổi tối hôm trước, trong lòng không khỏi nhảy dựng lên.
“Đến bên người ta!”
Lúc này, một giọng nữ thanh thúy truyền dến.
Sở Lạc Lạc đứng ở giữa nhẹ giọng quát, nàng cũng không có nhìn về phía ai thậm chí cũng không nhìn về phía đám nhện nước đang leo lên tường thành. Hai tròng mắt hổ phách của nàng nhìn thẳng phía trước giống như có thể nhìn thấu bóng đêm trước mặt.
Đông Phương Ngạo còn do dự, tự tôn của hắn không cho phép hắn lại một lần nữa bị nữ nhân bảo vệ hơn nữa còn là một tiểu cô nương nhỏ tuổi hơn hắn.
“Hiện tại không phải lúc để ngươi do dự, nghe!” Một câu của Sở Lạc Lạc nói toạc ra suy nghĩ của hắn.
“Đông Phương Ngạo, ngươi phóng Hỏa Cầu Thuật, Lệ Vô Ngân, ngươi sử dụng Băng Nhận Thuật!”
Mặc dù không biết Sở Lạc Lạc có tính toán gì không nhưng Lệ Vô Ngân biết nàng nhất định là có biện pháp, mà hắn cũng muốn ra một phần lực trong trận đấu này, hắn nhanh chóng bước lên, đứng bên phải của Sở Lạc Lạc.
Trong lòng Sở Lạc Lạc im lặng niệm chú ngữ, dưới chân của nàng phát ra bạch quang chói mắt, một đồ án hình tròn trong suốt, lúc sáng lúc tối xuất hiện dưới chân nàng.
Pháp trận! Đồng tử màu lam của Lệ Vô Ngân đột nhiên co rút lại, ánh mắt nhìn về phía Sở Lạc Lạc tràn ngập tìm tòi nghiên cứu.
Pháp trận là một loại ma pháp hệ phụ trợ bởi vì công kích của ma pháp này không được coi là mạnh cho nên bị nhiều người bỏ qua, là một môn ma pháp rất ít người học, người có thể nắm giữ được loại ma pháp này lại càng ít. Trước mắt, ngoại trừ