Trương Oanh Oanh trưng bộ mặt còn thê thảm hơn lúc nãy, cái trò đi tìm chìa khóa hôm qua chưa đủ hay sao? Cô thật sự thừa nhận bản thân bất tài vô dụng không thể hiểu nổi vị cấp trên quyền lực này.
“Anh đừng chơi tôi nữa, nhịn đói rất giỏi nhưng hôm qua đến giờ, tôi… Là không chịu nổi nữa đâu.”
Cô không nói quá, đã từng nhịn đói ba bốn ngày vẫn không hề hấn gì tại thời điểm này lại biết đói.
Trương Oanh Oanh chất chứa quá nhiều suy nghĩ dẫn đến bản thân khác lạ hơn ngày thường.
【Ừm.】
“Ừ cái gì mà ừ, tôi nói tôi xỉu là không ai biết đâu.” Miệng thì nói nhưng chân đã bắt đầu di chuyển lên tầng hai “Anh đừng trêu tôi nữa!”
【Không trêu.】
Nhìn xung quanh, cô định vị cái két sắt, tiến đến gần nó xem xét, còn đang nghĩ là người khác có đang thay thế số 0 để chỉ dẫn hay không, cô hỏi: “Anh là số 0?"
【Là tôi, mật mã là tháng sinh của cô cộng với của tôi.】
Trương Oanh Oanh muốn lăn đùng ra xỉu tại chỗ, bắt đi tìm chìa khóa còn khả thi hơn.
Rốt cuộc loại người như cô không gây được thiện cảm cho người khác hay là người kia khó ở.
Thông tin cá nhân của Quỹ Dữ được bảo mật tuyệt đối, tra thế nào được? Căn nhà này đoán chắc không có thiết bị điện tử, càng không thể.
Gương mặt không có quá nhiều biểu cảm, bao nhiêu sự bực tức điều để ở trong lòng, hít một hơi thật sâu: “Anh nghĩ tôi biết bấm tay đoán số à?”
【Tháng tư.】
Cơn tức giận phút chốc được xoa diệu, tháng tư cộng với tháng mười một, lần lượt cho ra mật mã một năm năm một, số 0 đương nhiên biết cô sẽ mò ra.
May cho cô hôm nay là chủ nhật, không thì phải vác cái bụng đói để đi học.
Trương Oanh Oanh không xem trọng tiền bạc nhưng nhìn số tiền mặt nhiều như vậy, có hơi dao động: “Nhiều quá rồi!”
【Vừa đủ.】
Còn tưởng bản thân sẽ an cư lạc nghiệp tự đi kiếm việc làm để bươn chải, ai ngờ phúc lợi lại lớn đến như vậy? Đặc biệt cấp trên của cô khác lạ hơn ngày hôm qua, điều này đáng để chú ý.
Cầm một ít tiền mặt, Trương Oanh Oanh rời nhà mò mẫm đường đến chợ, đi một lúc lâu lại thấy một bóng trắng cách đất ba tất, bản thân không để tâm đ ến sự xuất hiện bất thường của thứ đó, lát sau lại nghe thấy tiếng hét kinh hãi, chim bay tứ hướng.
“Chuyện gì vậy?” Cô tự hỏi bản thân nhưng số 0 lại giải đáp thắc mắc giúp.
【Theo phân tích tiếng động vừa rồi là kinh hãi.】
“Ồ!”
Một vùng yên bình lại nổi lên một tin đồn, ngày nào mà chẳng có chuyện để nói.
Hôm nay số lượng câu chuyện nhiều hơn, đặc biệt hơn một chút, từ chợ ở phía bắc qua tận phía nam, đông tây không thiếu, chỉ một ngày mà chuyện đã thêu dệt, nào là có kẻ tâm thần ngồi dưới gốc ‘Kim Đồng Nam’ tự lẩm bẩm một mình, chuyện này đặc biệt ở chỗ vùng đất mà cây ‘Kim Đồng Nam’ mộc lên là vùng đất xấu.
Qua truyền miệng không biết bao nhiêu vong hồn vất vưởng ở đấy.
“Như vậy đã là gì?” Người kia nhăn mặt, vỗ đùi “Căn nhà mà mọi người đồn là nhà của Quỷ nay có người vào ở rồi, tôi nghe người ta nói lại căn nhà sáng đèn cả đêm, lại giết ai rồi đấy chứ!”
Ba bốn người xúm lại một chỗ, cái chợ không thành lại thành nơi buôn chuyện, hàng hóa có bề gì cũng không cản nổi cái miệng của họ.
“Cái gì?” Người nọ không tin “Bà nói cái gì đấy, thắp đèn rồi liên quan gì đến chuyện có người chết.”
Cả đám điều gật đầu nói ra nói vào: “Tôi thấy cũng hợp lý!”
“Trời, các