“Tần Liệt, Lưu Sa Kim ba lượng, nhanh lên!”
“Tần Liệt, Thổ Hồn tinh, ba viên!”
“Tần Liệt! Huyền hàn ngọc, hai cây!”
“Tần Liệt, …!”
“…”
Trong điện luyện khí, Diêu Thái mồ hôi như mưa, bận rộn bên lò luyện, không ngừng la to.
Mấy chục viên hỏa tinh thạch cháy rừng rực, khiến lò luyện đỏ rực nóng như
bàn ủi, khí nóng cuồn cuộn bốc ra khiến cả điện nóng bừng.
Diêu
Thái không ngừng bỏ linh tài vào, mắt nhìn chằm chằm lò luyện, tính toán thời gian, theo dõi từng biến hóa của linh tài trong lò luyện, chỉ huy
Tần Liệt lấy thêm linh tài cần thiết.
Tần Liệt quần áo cũng ướt đẫm, chạy quanh khắp nơi, lấy linh tài tới cho Diêu Thái.
Cạnh lò luyện, linh tài rơi rớt vung vãi, lẫn lộn vào nhau, nhiều cái bị dập nát vụn.
Tùy theo biến đổi bên trong lò luyện mà linh tài cũng thay đổi, cả chủng loại lẫn số lượng đều phải tính toán.
- trong lúc dung khí, mỗi biến hóa dù là nhỏ nhất cũng sẽ làm cho cả trình tự đằng sau phải biến đổi theo.
Độ nóng của lò luyện, độ hòa tan của linh tài, độ xung đột của chúng, độ khống chế hỏa hầu,…
Trong quá trình luyện thành khí, những điều cần cân nhắc thực sự quá nhiều,
nhất định phải thật cẩn thận, chỉ cần một sai lầm rất nhỏ cũng có thể
làm quá trình dung khí thất bại.
Tần Liệt không ngừng chạy tới chạy lui, theo lời sai bảo của Diêu Thái, cân đong từng loại linh tài, không chút sai sót.
- Lúc khắc linh trận đồ đòi hỏi sự cẩn thận chính xác, so với luyện khí còn nghiêm khắc hơn!
Bất kể một đường linh tuyến nào chỉ cần sai một chút xíu cũng đều có thể làm cho toàn bộ linh trận đồ sụp đổ.
Cho nên, nói về độ chính xác, có thể nói Tần Liệt đã nắm vô cùng vững vàng!
Sáng nay, nhờ Tụ linh trận trong linh hải, hắn đã tụ luồng khí xoáy thành
công, nhờ đó đột phá được cảnh giới Luyện thể cửu trọng thiên.
Hôm nay, luồng khí xoáy trong linh hải đã thành, chỉ cần hắn vận linh lực,
luồng khí xoáy sẽ xoay chuyển, trợ giúp hắn rèn luyện linh lực.
Qua lần đột phá cảnh giới này hắn đã có được nhận thức mới về luyện khí và
võ đạo, tâm cảnh trước kia chưa ổn định nay cũng đã giải quyết xong.
Trước kia hắn vẫn luôn do dự giữa luyện khí và võ đạo.
Có mấy lần hắn định bỏ việc luyện khí, chỉ tập trung vào tu luyện, nghĩ
nếu toàn tâm đầu tư vào việc phát triển cảnh giới, tận lực đột phá tới
cấp cao, có thể sớm vào được Sâm La điện, gặp lại Lăng Ngữ Thi.
Hắn nghĩ phân tâm cho luyện khí sẽ ảnh hưởng tới tu luyện, khiến quá trình tăng cảnh giới chậm đi.
Mãi đến đêm qua, nhờ thể ngộ từ quá trình khắc Tụ linh trận, giải quyết
được vấn đề khó khăn lâu nay, giúp hắn bước vào được cảnh giới cửu trọng thiên, hắn mới yên lòng.
“Một võ giả cường đại muốn trở thành một Luyện khí sư tài ba không phải là một chuyện dễ dàng, thậm chí không có khả năng.”
“Nhưng, một Luyện khí sư giỏi muốn trở thành một võ giả cường đại lại nhẹ nhàng đơn giản, đến mức gần như không còn khó khăn, bình chướng!”
“Rất nhiều Luyện khí sư lợi hại bản thân cũng là võ giả cường hãn, chính là vì đã hiểu rõ, thấu triệt quy tắc võ đạo!”
Lời này gia gia đã từng nói với hắn, nhưng trước đây hắn không hiểu mấy, bây giờ mới biết đây chính là chân lý!
Cũng vì thế, hắn rốt cục đã kiên định quyết tâm cùng lúc vừa luyện khí vừa tu luyện.
Diêu Thái chính là người thầy đầu tiên của hắn trên con đường này, là người
đầu tiên có thể chính thức trợ giúp hắn đi đến đích, nên hắn rất chú tâm học tập.
“Cũng được rồi, bây giờ chờ linh tài dung luyện hoàn toàn, sẽ bỏ vào khuôn từ từ tạo thành hình dạng cụ thể.”
Bận rộn mãi đến chạng vạng, Diêu Thái mới thôi la hét, ngồi cạnh lò luyện
như đống bùn nhão, lấy tay áo lau mồ hôi, ánh mắt rạng rỡ nhìn vào lò
luyện.
Tần Liệt cũng không ngừng nghỉ suốt mấy canh giờ, lúc này cũng mệt mỏi muốn co quắp lại rồi, đặt mông ngồi xuống ngay cạnh Diêu
Thái, hỏi: “Tiếp theo làm cái gì?”
Diêu Thái quay đầu, khuôn mặt mập mạp vui vẻ, khen: “Tiểu tử ngươi cẩn thận hơn cái lũ trước đây,
một mình ngươi làm còn giỏi hơn hai ba người làm nữa!”
Hắn hừ
một tiếng: “Mấy tên trước kia đi theo ta mấy năm mà không làm tốt bằng
ngươi. Bảo bọn chúng đưa tài liệu tới, độ chính xác thường không đúng
theo yêu cầu, lúc nào cũng bắt ta phải làm lại, lãng phí bao nhiêu thời
gian của ta!”
Gần hai mươi năm nay, đã có bảy tám người tới làm
phụ tá cho Diêu Thái, nhưng họ đều làm sơ suất, ví dụ bảo đưa ba lượng
Lưu kim cát, sẽ lấy dư thành bốn lượng, nhưng họ không hiểu, chỉ cần một sai sót nhỏ như vậy cũng có thể làm cho quá trình dung khí gặp bất
trắc.
Một cái sai thường sẽ dẫn tới những vấn đề khác, do đó thường dẫn đến kết quả là luyện khí thất bại.
Đây là lần đầu tiên Diêu Thái làm việc chung với Tần Liệt, vốn cũng chẳng
hy vọng gì mấy, nghĩ hắn cũng sẽ chẳng hơn gì mấy học đồ kia, sai sót
lung tung, nên luôn lo lắng Tần Liệt sẽ làm hiệu suất luyện khí của mình giảm sút, thậm chí có thể lại thất bại.
Kết quả không ngờ Tần
Liệt làm việc chính xác kinh người, nắm rất vững linh tài, phản ứng lại
cực nhanh, khiến Diêu Thái vô cùng thán phục.
Vì mọi phương diện Tần Liệt đều vượt hơn mức kỳ vọng của hắn, nên vốn dĩ ban đầu hắn tưởng phải tới ngày mai mới có thể hoàn thành bước dung luyện sơ kỳ, không
ngờ đến chạng vạng đã xong.
Nên hắn vô cùng hài lòng với Tần Liệt.
“Tiểu tử này… thực sự là một tài năng.” Diêu Thái híp mắt, đánh giá Tần Liệt,
thầm cảm khái.
“Tiếp theo làm cái gì?” Tần Liệt hỏi lại lần nữa.
“Dưới lò luyện có khuôn, chờ dung dịch lắng lại sẽ biến thành hình dạng ban
đầu của đồ vật.” Diêu Thái cười nhẹ giải thích: “Sau khi nguội, nó trở
thành ‘khí’ ban đầu, chúng ta đánh bóng nó, làm cho đồ vật trở thành đẹp mắt, sau đó dùng linh tài đặc thù tăng cường một mặt nào đó cho đồ vật, cuối cùng mới khắc linh trận đồ vào.”
Tần Liệt chăm chú lắng nghe, biết mình vừa có đại thu hoạch, tuy hôm nay bận gần chết, nhưng biết được cũng rất nhiều.
Rốt cục hôm nay hắn cũng đã có trực quan nhận thức về việc luyện khí, nắm được quy trình.
Hôm sau, lúc hắn vào điện luyện khí, lò luyện đã sớm tắt lửa.
Hắn tới gần nhìn kỹ, thấy dưới đáy lò luyện có một cái lỗ, dưới lỗ đặt rất
nhiều khuôn khác nhau, có đao có kiếm, có búa vân vân…
Diêu Thái đang làm một cái búa, khuôn búa ngay dưới chân hắn, còn trong tay Diêu
Thái là một cái búa thô ráp, đang được Diêu Thái đánh bóng lại những chỗ lồi lõm, để nó trở nên nhẵn bóng hơn…
Tần Liệt đứng im quan sát.
Diêu Thái mài nhẵn bóng cái búa xong, lấy ba viên tinh thạch màu nâu thuộc
tính Thổ khảm vào chỗ tay cầm, nói: “Đây là Càn vân tinh, linh tài phàm
cấp lục phẩm, có khả năng chuyển hóa linh lực thành mây mù, phối hợp
thêm với linh trận đồ có thể làm cho cái búa này tạo ra một biển mây mù
mịt, rất thích hợp với người luyện bí pháp hệ Thủy.”
Diêu Thái vừa nói vừa liên tay làm, mãi đến lúc trời sắp tối đen mới khảm xong ba viên Càn vân tinh vào trong búa.
“Bước cuối cùng, cũng là bước quan trọng nhất, là khắc linh trận đồ, xác định phẩm giai và đẳng cấp của đồ vật!”
Diêu Thái cười nhàn nhạt: “Bước này quá xa xôi đối với ngươi, cũng quá thâm
ảo, trong thời gian ngắn không thể nào học được. Nên từ ngày mai ta phải khắc linh trận đồ, cần yên tĩnh, trong năm ngày ngươi không cần tới,
thoải mái đi chơi.”
“Được.” Tần Liệt cũng không dài dòng, gật đầu.
Từng nói chuyện với Khang Trí Hàn Phong hắn đã biết Diêu Thái xem linh trận
đồ như tính mạng, tuyệt không dễ dàng truyền thụ cho ai.
Nên một khi đã đến bước khắc linh trận đồ, hắn sẽ cho người phụ tá đi khỏi, không ai được vào trong điện luyện khí quấy rầy.
Nên lúc này Tần Liệt đã sớm chuẩn bị tinh thần, thản nhiên đồng ý, sảng khoái đi ra ngoài.
Diêu Thái hơi ngạc nhiên, nhìn theo lưng Tần Liệt, cau mày lẩm bẩm: “Tiểu tử kỳ quái, không hỏi thêm một câu nào, cũng không hề có ý muốn ở lại. Ừm, bây giờ mới bắt đầu nên còn bình tĩnh như vậy, ai biết sau này có còn
được như vậy hay không…”
Hắn sờ sờ cằm, mắt suy tư: “Hy vọng ở đây lâu một chút, coi như cũng có chút tâm cơ, nhưng ít ra tiểu tử này dùng rất được.”
Tần Liệt được Diêu Thái cho nghỉ, thấy lòng nhẹ nhõm, hứng thú đi tới cửa hàng Lý Ký.
Tới cửa hàng mới thấy cửa hàng vẫn vắng lặng, Lý Mục đi vẫn chưa về.
Hắn vẫn bình thản, dù sao cũng có chìa khóa, nên thoải mái đi vào trong phòng nhỏ, im lặng ngồi xuống.
Hôm nay, hắn đã đạt tới Luyện thể cửu trọng thiên, chỉ cần một khi tu
luyện, vòng xoáy trong linh hải sẽ vận chuyển, giúp hắn rèn luyện linh
lực, đến khi linh lực được rèn tinh thuần là đã có thể chuẩn bị đột phá
Khai Nguyên cảnh.
Hắn bỏ việc luyện khắc Tăng phúc trận đã lâu,
nên lần này về cửa hàng Lý Ký, chính là muốn thừa lúc nhàn nhã tiếp tục
tập khắc Tăng phúc trận.
“Bỏ lâu như vậy, lòng cũng đã bình tĩnh hẳn, hy vọng trong năm ngày này có thể thành công.”
Hắn lấy linh bản ra, ôn lại Tăng phúc trận trong đầu một lần, rồi mới hít sâu một hơi, đưa ngón tay dí vào linh bản.
Giờ phút này, trên đời chỉ còn có hắn, linh bản trong tay hắn, và thế giới bên trong linh bản mà thôi.