Edit: Cải Trắng
Hạ Quyết Vân hỏi ngay vấn đề khán giả đang thắc mắc.
Hạ Quyết Vân: Nhưng trước đó cô bảo, lúc Hứa Do đến gây sự với cô, mức độ muốn tự sát không hề thay đổi mà.
Khung Thương: Đúng thế.
Khung Thương: Chắc Vương Đông Nhan đã nhìn thấu phần tình cảm ngượng ngùng này, quay về vòng ôm của khoa học. Dù sao thì thời gian chụp những bức ảnh này cũng là trước khi Chu Nam Tùng tự sát.
Hạ Quyết Vân ở đầu bên kia ngạc nhiên.
Rốt cuộc cô tốt nghiệp khóa kể chuyện cười lạnh ở trường nào thế?
Hạ Quyết Vân: …?
Khung Thương: Nếu cô ấy không có ham mê đặc biệt thì chắc chắn sẽ không tiếp tục thích một nam sinh lúc nào cũng ác ý trêu chọc mình. Hứa Do thật sự rất chán ghét Vương Đông Nhan, biểu hiện rõ mồn một. Chứng tỏ Hứa Do mới quay sang bắt đầu cô ấy dạo gần đây, nguyên nhân bắt đầu hẳn có liên quan đến khuynh hướng muốn tự sát của cô ấy. Vương Đông Nhan có áp lực tinh thần lớn, chẳng còn sức lực để xem xem bạn học và Hứa Do đối xử với mình thế nào.
Khung Thương: Đương nhiên, chúng ta không thể loại trừ khả năng mức độ muốn tự sát không biểu hiện rõ được những biến hóa nhỏ lẻ.
Suy nghĩ mạch lạc, phân tích khách quan, không độc đoán hay dựa vào chỉ số IQ cao mà kiêu ngạo.
Khung Thương đáng tin cậy hơn tưởng tượng của Hạ Quyết Vân nhiều, cũng khác xa mấy lời đồn đoán.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, Khung Thương lại gửi một tin nhắn đầy chân thành không quá dài.
Khung Thương: À, cũng có thể cách thu hút sự chú ý đó như một loại tình thú giữa hai người họ, nhưng tôi lại phản ứng quá khích, biến nó thành thương tổn do bạo lực học đường. Chả trách lúc đó Hứa Do nhìn tôi như nhìn thấy quái vật vậy. Dù sao thì tôi cũng không hiểu tình yêu chim chích của mấy em học sinh cấp ba lắm.
Hạ Quyết Vân: …
Ôi, khó thở quá!
…
Nhóm thẳng nam thẳng nữ đang ngồi xem live stream, đọc mẩu tin nhắn xong mới vỡ òa ra, tức khắc suy sụp.
“Tôi hiểu rồi. Nữ sinh bình thường khi bị đánh: Đỏ mắt, tủi thân ấm ức. Nam sinh: Thôi thôi, tớ sai rồi, tớ mời cậu ăn cơm xin lỗi nhé? Cô gái cục súc: Mẹ nó! Tao phải đập nát cái đầu chó của mày! Nam sinh: DM! [hoàn mỹ] [mỉm cười].”
“Các yếu tố sinh ra tình yêu: Văn minh, hàm súc, tủi thân ấm ức.”
“Nơi đây là điểm thi, đề nghị mọi người lưu ý.”
“Phát hiện này nghe đau lòng quá.”
“BE chắc luôn. Mọi người từ bỏ đi, đừng ôm hi vọng với CP này.”
*
Hạ Quyết Vân chờ thêm một lúc nhưng không thấy người kia nói tiếp. Người ở đầu bên kia bất thình lình im lặng, chẳng thèm thông báo trước.
Hạ Quyết Vân: Sau đó thì sao?
Hình như Khung Thương không có hứng thú nói chuyện phiếm, phải bốn năm phút sau mới đáp.
Khung Thương: Một phát hiện bé xíu thế thôi, anh còn muốn gì nữa?
Hạ Quyết Vân: Căn cứ theo tin tức hiện có để suy đoán. To gan phỏng đoán, cẩn thận chứng thực.
Khung Thương: Tôi chứng thực rồi, nhưng không hiểu phải phỏng đoán thế nào mới được gọi là to gan phỏng đoán.
Phân tích của Khung Thương về tình yêu chưa bao giờ là chuẩn xác. Bởi vì đại não người đang chìm trong tình yêu luôn biến hóa không ngừng, cô không thể nào biết được tiếp theo người ta sẽ làm ra hành động gì, bước ngoặt nằm ở đâu.
Khung Thương: Người anh em, anh độc thân phải không?
Hạ Quyết Vân bỗng thấy ngực tắc nghẹn, cảm giác mình bị đâm một nhát.
Sự lưỡng lự kỳ quái của anh trở thành tín hiệu bắn tới chỗ Khung Thương.
Khung Thương: Tôi hiểu rồi. Tôi không hỏi nữa.
Hạ Quyết Vân: …Cảm ơn cô đã thông cảm.
Khung Thương: Không cần khách sáo như thế.
Hạ Quyết Vân đau tim thêm lần nữa.
Cô quả thật không khách sáo chút nào.
Hạ Quyết Vân bỏ điện thoại sang một bên, tiếp tục bận rộn.
Trong tay anh vẫn còn tài liệu về hai vụ tự sát trước đó chưa xem, có cả camera theo dõi.
Anh xem tất cả ghi chép khẩu cung, video trong băng ghi hình, xem đến mức cả tinh thần lẫn thể xác đều kiệt quệ, nhìn màn hình lâu tới mức tuyến lệ suýt bị ánh sáng màn hình hong khô.
Anh bận rộn khoảng nửa tiếng thì màn hình điện thoại lóe sáng.
Khung Thương: Cho anh thêm một manh mối này.
Khung Thương: Tôi vừa lật xem một lượt vở bài tập và sách giáo khoa của Vương Đông Nhan, có vẻ cô gái này là một học sinh chăm chỉ, rất nghiêm túc học hành. Khoảng thời gian trước, chữ cô ấy trong vở bài tập sạch đẹp, từng bước làm toán hoàn chỉnh, độ chính xác rơi vào khoảng 90% trở lên. Nhưng, bắt đầu từ hôm 23 tháng Ba, thái độ làm bài của cô ấy thay đổi, viết ngoáy, qua loa cho có, các bước giải toán bị cắt bỏ, mắc lỗi nhiều hơn. Theo như kinh nghiệm của tôi thì phần lớn bài tập cô ấy đều đi chép để hoàn thành. Vào hôm 23 tháng Ba đó, chắc chắn Vương Đông Nhan đã gặp biến cố nào đấy, khiến tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng.
Khung Thương: Chu Nam Tùng tự sát vào ngày 25 tháng Ba. Thế nên, suy nghĩ muốn tự sát của Vương Đông Nhan có trước cả khi Chu Nam Tùng xảy ra chuyện. Tuy nhiên, nguyên nhân khiến họ lựa chọn tự sát lại không giống nhau. Tôi cần thêm thời gian để chứng thực.
Nhóm cư dân mạng đang tám chuyện linh tinh bỗng chốc bị kéo về chủ đề chính, đầu như vừa bị đập một phát.
“Má nó?! Cái này có được tính là phát hiện quan trọng không? Người này siêu thật đấy, có thể dùng bài tập để vạch rõ tuyến thời gian.”
“Kết lại vẫn là một vụ giết người diệt khẩu. Một vài người đã nhận ra các em ấy biết chuyện không nên biết. Chu Nam Tùng vì ghét Vương Đông Nhan nên cố tình kéo người ta xuống nước. Tiếp đó rất có khả năng sự việc phát triển theo hướng linh dị thần bí, hoặc cũng có thể theo hướng đầy khoa học. Ha ha ha, tôi đúng là một thiên tài!”
“Cách giải quyết vấn đề của cô ấy có vẻ không giống người chơi trước lắm nhỉ? Manh mối này là bước nhảy vọt đó. Người chơi đợt trước hình như phải sau ba hôm trốn học mới dò được manh mối qua cuộc trò chuyện với giáo viên chủ nhiệm.”
“Phó bản này nhiều manh mối gây nhiễu lắm. Sẩy chân một cái là rơi xuống hồ liền. NPC cũng lừa người ghê lắm. Thế nên, cách quan sát vật chứng của cô ấy có tính chính xác cao nhất.”
“Mị xấu hổ quá, mị vậy mà dám nghi ngờ năng lực của người chơi đạt 92 điểm. Mị sai rồi, lần sau mị còn dám nữa [doge]”
Khỏi nói đến người xem live stream, chính Hạ Quyết Vân cũng cực kỳ ngạc nhiên.
Hạ Quyết Vân: Hai mốc thời gian đó cách nhau rất gần, cô chắc chắn mình không phán đoán sai chứ?
Khung Thương: Chắc chắn. Tôi căn cứ theo bài giảng các môn khoa học tự nhiên, phần học thuộc lòng theo ngày của môn ngữ văn lẫn lời phê phần chép từ mới tiếng Anh để tiến hành suy đoán. Không thể nào cả ba đều sai.
Hạ Quyết Vân: Đây không phải là tin rất quan trọng sao? Tại sao chỉ thuận miệng lướt qua?
Khung Thương: Chúng ta không thể đưa ra được kết luận hữu dụng trước khi nắm được nhiều chứng cứ trong tay. Tôi chưa tìm hiểu cặn kẽ manh mối này, tất nhiên chỉ thuận miệng nói qua thôi? Có vấn đề gì không?
Khung Thương: Không phải bảo tôi đưa anh qua ải sao? Tôi biết là được.
Hạ Quyết Vân hết nói nổi.
Hạ Quyết Vân: Thôi bỏ đi. Thế cô còn manh mối nào không quan trọng, có thể thuận miệng nhắc qua chút được không?
Khung Thương: Hình như hết rồi.
Khung Thương: Hôm nay tôi nhận được một cây kẹo mút vị cam.
Hạ Quyết Vân trả lời rất nhanh. Nhưng trọng tâm chú ý của anh không giống người bình thường.
Hạ Quyết Vân: Kẹo? Mang ra kiểm định chưa.
Khung Thương: Không cần thiết đâu.
Hạ Quyết Vân: Tại sao không?
Khung Thương: Ăn rồi.
Hạ Quyết Vân: Ổn?(1)
(1)Ý HQV ở đây là đang hỏi KT ăn kẹo xong có khỏe không =)) nhưng mà hai anh chị chơi rút dần chữ nên mình cũng ghi tóm bằng một từ như vậy để không mất đi cái nghĩa gốc ban đầu thể hiện.
Khung Thương:.
Hạ Quyết Vân: “…”
“Này, chỉ nói chuyện phiếm đôi câu thôi mà hai người cũng chơi kiểu giảm dần số lượng chữ hả? Gõ chữ khó lắm hả?”
“Hết chịu nổi bọn họ…”
“Đánh nhiều hơn một chữ thì thua à?”
“Tôi rất thích xem tin nhắn qua lại giữa hai người họ. Luôn có một người bất ngờ chuyển tần sóng. Não không cùng tần số nhau nhưng sao họ có thể nhanh chóng hoàn thành cuộc trao đổi vậy?”
*
Khung Thương với Hạ Quyết Vân luyên thuyên với nhau thêm một lúc thì bên ngoài ký túc xá truyền tới tiếng nói chuyện ồn ào. Tiết tự học buổi tối đã kết thúc, học sinh nối đuôi nhau quay về.
Phòng ký túc xá của bọn họ nằm ngay tầng một, thành nơi ồn ã nhất.
Ba người bạn cùng phòng của Vương Đông Nhan cũng xuất hiện ngay sau đó, họ mệt mỏi đẩy cửa, vào trong.
Khung Thương thu dọn đồ đạc, đổi sang quần áo ngủ, ngả người ngồi tựa trên giường.
Nếu không có sự việc gì liên quan đến cốt truyện, đoạn thời gian ban đêm này sẽ được tua nhanh.
Ba người bạn cùng phòng kia dọn dẹp sách vở ở phần giường của mình, ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát, thả lỏng tinh thần, đợi hết mệt lại tiếp tục nói cười. Đùa giỡn trêu chọc nhau thêm một lúc, họ xếp hàng rửa mặt đi ngủ.
Hình như quan hệ giữa ba người bọn họ rất tốt. Dù là bạn cùng phòng nhưng chẳng ai quan tâm đến Khung Thương.
Có vẻ mấy cô bạn kia không muốn thể hiện quá mức rõ ràng nhưng ánh mắt né tránh đó, ở trong mắt Khung Thương, thật sự là khó có thể tảng lờ.
Trong không gian nhỏ hẹp này, bọn họ không một ai tình nguyện liếc qua chỗ cô đến lần thứ hai.
Cơ mà trước khi tự sát, biểu hiện của Vương Đông Nhan quá khác thường, có quan hệ không tốt với bạn cùng phòng cũng là bình thường.
Nếu là người chơi khác, chắc hẳn lúc này sẽ cố gắng chữa lành mối quan hệ, thăm dò tin tức từ bạn cùng phòng. Khung Thương thì không.
Cô tung chăn lên, ngả đầu nằm xuống.
Một lúc sau, ký