ChânMộc Giai Nhân giấu ở trong ổ chăn rụt lại một cái, nhìn nụ cười trên mặt Sủng Ái, trong lòng cô ta không biết vì sao có chút sợ hãi.
Lần trước cô ta bỏ tiền mướn thủy quân đi bôi đen Thư Nhã, nói Thư Nhã ở phim trường đánh cô ta, sau đó......
Thư Nhã thật sự đến đây cho cô ta một cái tát.
Mộc Giai Nhân nhíu mày nói: "Thư Nhã, chẳng lẽ cô tới đây là để chê cười tôi?"
"Đúng vậy!" Sủng Ái hơi hơi mỉm cười.
Mộc Giai Nhân nỗ lực áp chế tức giận, cảnh giác đánh giá Sủng Ái vài lần.
Hiện tại Thư Nhã ở trên mạng đã bị bôi đen không còn gì, hôm nay Thư Nhã tới nơi này tuyệt đối không phải nhìn nhìn xem cô ta đơn giản như vậy.
Chẳng lẽ Thư Nhã mang theo bút ghi âm?
"Thư Nhã, cô không cần quá đáng như vậy!" Mộc Giai Nhân trong mắt hàm chứa nước mắt, một bộ dáng khóc thút thít: "Cô đem chân của tôi đánh thành cái dạng này còn không cam lòng? Tôi không biết mình đắc tội với cô ở chỗ nào, để cô đối xử với tôi như vậy.Chỉ kém một chút nữa, chỉ kém một chút...... Chân của tôi liền không thể đi được nữa, về sau làm sao làm diễn viên được nữa?"
" Cô có thể diễn vai người què mà!" Sủng Ái vẻ mặt đứng đắn đưa ra ý kiến của mình.
Bối Ni: "......" Đại ma vương à người ta còn có vết thương trên trên người chị không thể lưu tình một chút sao?
Sủng Ái chậm rãi đi đến bên cạnh giường bệnh, nhìn cái chăn đắp trên chân Mộc Giai Nhân, sâu kín hỏi: "Cái chân này thật sự là do tôi đáng gãy?"
!!!
Lời này, ngữ khí này!
Bối Ni nâng cao tinh thần đến 100%, cô không chắc chắn rằng đại ma vương Thư Nhã một lời không hợp liền động thủ này sẽ làm gì Mộc Giai Nhân nữa.
Mộc Giai Nhân ức chế chính mình không phát run, cô ta tổng cảm thấy tầm mắtThư Nhã có thể xuyên qua cái chăn nhìn thấy chân của cô ta.
Sợ hãi, hoảng loạn và sợ hãi!
"Thư Nhã! Cô muốn thế nào?!" Mộc Giai Nhân tay sờ đến chuông cảnh báo ở mép giường.
Khóe miệng Sủng Ái hơi hơi gợi lên nụ cười ôn hòa thân thiện: "Cô đừng sợ,để tôi nhìn xem, nói thật, tôi cũng khá tò mò chính mình là như làm thế nào đánh gãy chân của cô......"
Nói xong, cô đưa tay muốn hất cái chăn lên.
"A!!!" Mộc Giai Nhân phát ra tiếng thét chói tai, tay cũng đột nhiên ấn vang lên chuông cảnh báo.
"Đinh linh linh........." Phòng bệnh vang lên tiếng chuông bén nhọn.
Bối Ni sắc mặt khó
coi nói: " Chị Thư Nhã......"
Một lát sau.....
"Phanh!" Cửa phòng bệnh bị phá, bác sĩ cùng hộ sĩ vọt vào.
Phòng bệnh hai mươi tầng VIP.
Giờ phút này.....
Trên giường bệnh đã không có một bóng người nào.
Ban công lộ thiên, Mộc Giai Nhân mặc đồ của bệnh viện dựa lưng vào lan can, Sủng Ái một tay nắm lấy cổ áo cô ta, áp chế cô ta không có bị ngã xuống.
Bối Ni sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng trấn định khuyên nhủ: "Chị Thư Nhã, chị bình tĩnh một chút, bình tĩnh a!!!......"
"Cứu mạng a, cứu cứu tôi, mau cứu cứu tôi......"Mặt Mộc Giai Nhân không cần hóa trang thành bệnh nhân cũng đã trắng bệch như quỷ, hoàn toàn nào có cảm giác thủy linh rung động lòng người như trước kia, hoảng loạn giống như người điên"Mau tới cứu tôi...... Ô ô ô...... Tuấn Hi...... Cứu mạng......"
"Thư Nhã cô ngàn vạn đừng xúc động!"
"Nữ thần, cô đừng buông tay......"
"Thư Nhã, có chuyện gì bình tĩnh nói, Mộc Giai Nhân mà chết chính cô cũng sẽ phải ngồi tù......"
Bác sĩ cùng hộ sĩ ở phòng bệnh không dám hành động lỗ mãng, anh một một câu tôi một lời khuyên nhủ Thư Nhã.
Mọi người nhanh chóng vây quanh, ở dưới bệnh viện đã có người đặt đệm khí, một đám người vây xem người thì cầm di động chụp hình, người thì lấy máy quay phim.
Chỉ chốc lát sau, liền tới rất nhiều phóng viên.
# Thư Nhã muốn mưu sát Mộc Giai Nhân #
# Thư Nhã gây sự ở bệnh viện #
# Thư Nhã bức Mộc Giai Nhân nhảy lầu #
Tin Tức đầu đề nhanh chóng bị tin tức của Thư Nhã xâm chiếm, các nhà truyền thông lớn đều chú ý tiếp theo tin tức tiếp theo.
Công ty giải trí Quân thị....
Khi Darcy thấy được tin tức đầu đề, cảm giác bệnh tim sắp phát,chạy thật nhanh đi báo cáo với BOSS.
Phòng bệnh VIP.
Bác sĩ cùng hộ sĩ bị đám bảo tiêu mặc tây trang màu đen đẩy ra, cách ly ra một cái con đường, một người nam nhân đi tới.