Báo mới ra lò, ảnh cũng là vừa mới chụp, bởi vậy Đại Lận nhận định là tối qua Cao Vãn Tình ra ám chiêu, luôn luôn theo dõi chụp ảnh bọn họ, có ý đồ để Duệ Triết thân bại danh liệt! Nhưng, Duệ Triết vốn xuất thân gia đình phú quý, gia cảnh cảnh giàu có, cùng vị hôn thê ở một đêm trong khách sạn sáu sao thì có làm sao? Duệ Triết vừa không có tham ô, lại không vi phạm sai lầm chính trị, bản thân không sợ bóng sợ tà, còn sợ những lời nói bừa bãi của kẻ tiểu nhân sao!
"Thân là thị trưởng, hẳn là nên có cuộc sống đơn giản, làm tấm gương cho dân mới phải đạo, nếu không, bị người ta đàm tiếu, bêu danh xấu quấn thân!" Đằng phụ lo lắng đứng lên, đi đến trước hai con người sắp kết hôn, nhìn bọn họ nói lời thấm thía thật lòng, "Vì chính trị gia, sợ nhất là bị người đời thêm mắm dặm muối, có tin tức phản đối, không muốn bị đối thủ lợi dụng, nắm thóp tính mạng mình. Duệ Triết, tiếp theo con nên chú ý một chút, đừng để bị người ta theo dõi bắt dặp con lái siêu xe, ở lại khách sạn xa hoa. Nếu muốn nghỉ ngơi, có thể đi nước ngoài, chỉ sợ bị người có tâm tư bắt được một ít nhược điểm."
Khuôn mặt tuấn tú của Đằng Duệ Triết lạnh như băng đạm bạc, không tỏ vẻ gì, đôi mắt sắc nhọn liếc nhìn tờ báo một cái, thản nhiên nâng mắt lên, "Nếu con cùng Đại Lận muốn nghỉ ngơi du lịch trong nước, nhất định sẽ nghỉ ngơi ở trong nước! Con sẽ chú ý đến những trò mèo này của Cao Vãn Tình, để cô ta thu tay lại, nhưng không đủ sợ hãi!"
Đối với trang báo này hắn cũng không có phản ứng mãnh liệt, xoay người trở về đi trên lầu, gõ cửa phòng hai con, "Khiêm Khiêm, Ny Ny đã chuẩn bị tốt chưa? Baba chuẩn bị đưa hai bảo bối đi nhà trẻ, hai con có muốn ngồi xe của baba không?"
Giúp việc mở cửa phòng ra, hô một tiếng "Thiếu gia", để hắn nhìn hai tiểu tử đã ăn mặc chỉnh tề ở trong phòng, cười nói: "Còn rất giận, yêu cầu thiếu gia một trái một phải ôm mỗi đứa, ôm đi xuống lầu, mới bằng lòng nguôi giận."
Vì thế Đằng Duệ Triết đi vào cửa, trên khuôn mặt bắt đầu lộ nụ cười sủng nịnh, một trái một phải ôm hai con vào trong ngực, sau đó chân dài lững thững xuống lầu, tự mình đưa hai con vào ngồi trong xe.
Hôm nay hắn không để thư ký lái, mà tự mình lái xe, cùng Đại Lận đưa con đi nhà trẻ.
Mà trước cửa nhà trẻ của thị uỷ, vợ chồng Tiêu Tử cũng đưa Mênh Mông lại đây đi học, Cao Vãn Tình làm chuyện xấu cũng không chột dạ một chút nào, vẫn như cũ cười nói đùa giỡn với con mình, dặn dò con ở nhà trẻ nhất định phải nói baba mình chính là phó thị trưởng, không thể để cho những người bạn khác bắt nạt. Cũng muốn tìm cô giáo để hỏi rõ ràng, vì sao cuộc thi trồng hoa lần trước, Mênh Mông nhà họ chỉ được đứng thứ năm!
Vẻ mặt của Tiêu Tử thì lo lắng, quát lớn con trai Mênh Mông không thể giễu võ dương oai như vậy được, muốn con ở chung hoà hợp với bạn, Cao Vãn Tình phản cảm đẩy ra một phen, cũng đón đầu mà mắng một chút: "Nếu Mênh Mông của em giống với cái tính tình như Tiêu Tử anh, vậy cả đời này của nó liền xong rồi, vĩnh viễn đừng hi vọng đường làm quan rộng mở, hãnh diện! Tiêu Tử, anh không biết là tính cách của mình rất yếu đuối, mới khiến anh bị Đằng Duệ Triết dẫm đạp gắt gao sao?! Lúc trước đúng là ba em trông vừa mắt, trông cậy anh có thể thay đổi thời thế, mới quyết định tổ chức đám cưới với Tiêu gia nhà anh đang trong nguy cơ phá sản! Hiện tại được lắm, anh chính là lật mặt khinh thường người khác, mắt thấy Cao gia em suy sụp cũng mặc kệ chỉ ngồi xem! Em gả cho anh quả đúng là bông hoa lài cắm bãi phân trâu, tự tìm tội mà chịu!"
Cô ta bảo vệ con trai trong vòng tay, đẩy một cái thật mạnh về phía Tiêu Tử, đôi mắt vĩnh viễn mang theo một tia miệt thị với chồng của mình, vênh váo tự đắc đi vào nhà trẻ.
Tiêu Tử thì nắm chặt hai nắm đấm, môi nhếch, gân xanh trên trán bị chọc tức giận nổi lên. Nhưng tính tình anh nho nhã, không có thói quen đánh phụ nữ, bởi vậy anh nhẫn nhịn một lần nữa với người vợ này, có thể nhân nhượng liền nhân nhượng, tất cả đều vì con trai Mênh Mông trước.
Một lát sau, lửa giận nơi lồng ngực của anh dần tiêu tan đi, nhìn theo con vào nhà trẻ, thế này mới xoay người chuẩn bị quay lại toà thị chính, tất cả như thường, lại phát hiện Đằng Duệ Triết cùng Đại Lận thu một màn vừa rồi vào đáy mắt, làm cho anh không thể dừng lại ở trong này một lát!
Hiện tại một nhà ba người của anh xuất hiện trước mặt người khác, chẳng qua là làm trò cười thôi! Vãn Tình vĩnh viễn không hiểu được vợ chồng đồng tâm, tôn trọng người khác, dần dần bại lộ bản tính cố tình làm bậy, vì tư lợi của mình, tìm được gió liền nổi bão, hơn nữa anh không muốn Đại Lận nhìn thấy một cảnh vừa rồi, không muốn để những người khác thấy cuộc hôn nhân bất hạnh của mình!
Tiêu Tử
Bởi vậy anh không có chào hỏi, đi lướt qua vai nhau.
Đại Lận thấy anh cất bước đi nhanh, leo lên xe cũng rất nhanh, liền không nói gì thêm, làm như vừa rồi không có nhìn thấy cảnh kia, nắm tay hai tiểu bảo bảo nhà mình đi về phía nhà trẻ.
Vừa rồi ở trên xe dỗ hai con, hai con liền không hề giận baba và mẹ, vẫn dựa trong lòng mẹ không chịu đứng lên, kể chuyện cho mẹ nghe.
"Mẹ, bạn vừa rồi là Mênh Mông, ở nhà trẻ bạn ấy thường xuyên giật xả tóc Ny Ny." Tiểu Trạch Khiêm đang kêu oan trước mặt baba và mẹ, ngón tay nhỏ chỉ về phía cô giáo phía đối diện đang bị mẹ con Cao Vãn Tình chỉ trích, "Lần trước dì này lại đây đón Mênh Mông, nhìn thấy Mênh Mông chọc Ny Ny khóc, để Mênh Mông chạy tới cào Ny Ny thêm một cái. Con chạy đi nói cho cô giáo, dì này nói, nếu con méc với cô giáo, dì ấy sẽ đánh con cùng Ny Ny, bao gồm cả việc ném đồ chơi của con trên mặt đất, không cho phép con đi ra ngoài."
Đại Lận cùng Duệ Triết nghe vậy liền biếc sắc, ngàn lần vạn lần đều không nghĩ tới, thế nhưng ở nhà trẻ này cũng phát sinh va chạm xô xát giữa trẻ nhỏ, hơn nữa Cao Vãn Tình còn cố ý xui khiến con trai mình đi đánh Ny Ny, hoàn toàn không phải là khí chất cùng hành vi của một người phụ nữ ba mươi tuổi thuần thục, khiến hai vợ chồng bọn họ phút chốc tức giận không hề nhẹ!
Đại Lận ngồi xổm xuống, vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn của con, hỏi trịnh trọng: "Mẹ không thích bạn nhỏ nói dối, vậy nhất định Khiêm Khiêm phải nói cho mẹ biết, chuyện vừa rồi có phải thật sự hay không? Mênh Mông đúng là xả bím tóc của Ny Ny sao?"
"Xả, xả rất đau." Tiểu Ny Ny ở bên cạnh gật đầu, trên khuôn mặt che kín uỷ khuất cùng sợ hãi, dùng bàn tay che kín bím tóc cột hai bên, "Dì ấy nói Mênh Mông không có kéo tóc Ny Ny, là do Ny Ny tự mình làm đau, nếu Ny Ny và Khiêm Khiêm về nói cho mẹ nghe, Mênh Mông sẽ không cho Ny Ny đi vào phòng học. Mẹ......" Cô bé nhào vào trong lòng Đại Lận, gắt gao ôm lấy cổ mẹ, "Ny Ny không muốn học chung nhà trẻ với Mênh Mông, lúc học lớp âm nhạc, Mênh Mông sẽ nhốt Ny Ny và Khiêm Khiêm trong rương, bạn ấy nói rằng baba mình là thị trưởng, cô giáo cùng hiệu trưởng đều sợ baba của bạn ấy."
"Được, chúng ta không sợ, baba sẽ làm cho Mênh Mông biết sai lầm." Đại Lận ôm hai con vào trong ngực, phát hiện hai con của cô luôn không ngừng bị những người phụ nữ phát rồ làm tổn thương, đầu tiên là Trâu Tiểu Hàm khiến con gái sợ tới mức ngày đêm khóc nỉ non, thiếu chút nữa bị doạ cho ngây ngốc, sau đó là Cao Vãn Tình sai sử con trai Mênh Mông ở nhà trẻ bắt nạt hai con, ở nhà trẻ này đã muốn theo chủ nghĩa quan quyền, từ nhỏ đã dạy trẻ em phân biệt đẳng cấp thân phận!
Chính là, hiện tại Cao Vãn Tình có tư cách gì ở trong này? Có phải càng không có quyền thế, liền càng phải ở trong này hoành hành ngang ngược, phùng mang trợn má làm người mập hay sao?
Đối với những lời này của hai con, khuôn mặt của Đằng Duệ Triết cũng âm trầm, hắn rũ mắt, nhìn hai con một cái, sau đó nâng mắt nhìn Cao Vãn Tình đang nổi bão với cô giáo, đôi mắt băng giá u ám, khoé miệng mang một chút cười quái dị, phát hiện loại phụ nữ cực phẩm này không thể thực hiện một đao lấy mạng được, tựa như, phải để cô ta bị tra tấn từ từ cho đến chết, thân bại danh liệt, mới làm cho cô ta không thất vọng với cái tên Cao Vãn Tình này!
Vì thế hắn nâng tay lên, bảo vệ sĩ lập tức nghe lén cuộc nói chuyện giữa Cao Vãn Tình cùng cô giáo vườn trẻ, cũng chính là thả máy nghe lén lên trên người cô ta, chỉ cần cô ta nói chuyện liền nghe được, sau đó kết nối với radio của nhà trẻ, mở loa lớn, để cho tất cả các vị phụ huynh ở đại viện thị uỷ đều nghe được giọng điệu quở trách của Cao Vãn Tình với cô giáo nhà trẻ!
Cao Vãn Tình
"Không phải là tôi đã nói, cuộc thi trồng hoa lần này, Mênh Mông nhà tôi nhất định phải được xếp thứ nhất sao?! Thứ hai cũng được, vì sao chỉ có thứ năm?! Tiêu Tử nhà tôi là phó thị trưởng, chẳng lẽ chỉ được xếp thứ năm thôi sao, phía trên ngoài bí thư thị uỷ, phó thị uỷ, thị trưởng, còn ai dám so chức quan cao thấp với Tiêu Tử?" Âm thanh bén nhọn không tốt của Cao Vãn Tình, lời trước cao giọng hơn lời sau!
"Tiêu thái thái, cuộc thi trồng hoa lần này, không phải nhà trẻ chúng tôi nói các em đứng thứ mấy là đứng thứ mấy được, mấu chốt là phải xem các em có năng lực hay không. Lần này Mênh Mông đưa đến một chậu cây trồng gốc lan quân tử do đi mua, không phải tự em ấy gieo trồng, chúng tôi để em ấy xếp thứ năm, đã làm cho các em khác cảm thấy không công bằng rồi. Hi vọng Tiêu thái thái có thể thông cảm chúng tôi cũng rất khó xử." Giọng nói khúm núm của cô giáo trẻ.
"Thông cảm sự khó xử của cô? Hừ, cô có chuyện gì mà khó xử, nhận tiền của tôi còn dám nói mình gặp nạn sao?! Bởi vậy đừng có nói với tôi những lời này! Tôi muốn Mênh Mông nhà tôi mỗi lần tham gia cuộc thi đều đứng top ba, tuyệt đối không thể thấp hơn con cái của phó thị trưởng khác! Còn nữa, chuyện Mênh Mông nghịch ngợm ở nhà trẻ đừng có nói với tôi là lộ hết rồi, nếu không tôi bắt cô hỏi tội!"
"Tiêu thái thái, chuyện Mênh Mông ở nhà trẻ chọc các bạn khác khóc, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói lung tung, dù sao tụi nhỏ chơi với nhau có xô xát là chuyện bình thường! Nhưng nếu Đằng thị trưởng cùng Đằng thiếu phu nhân biết được lúc đó tụi nhỏ đánh nhau, Tiêu thái thái ngài lại có mặt ở đó, cũng không ngăn cản, ngược lại còn ủng hộ Mênh Mông đánh Tô Oánh Ny, chúng tôi nên trả lời thế nào đây? Oánh Ny cùng Trạch Khiêm chỉ mới có hơn ba tuổi, nếu Đằng thị trưởng hỏi đến, nhất định sẽ bị lộ hết!"
"Camera theo dõi ở nhà trẻ đã bị huỷ, không có ai làm chứng, cũng không có vật chứng, chỉ có cô mới mồm mép bép xép! Bởi vậy quản cho tốt cái miệng của mình vào, đừng để tôi lại nghe thấy chuyện này! Nếu để lộ việc này ra, tôi cho một tên giáo viên quèn như cô không ngốc đầu lên nổi ở cái Cẩm thành này!"
"Tiêu thái thái, cô nghe xem, radio của nhà trẻ có phải đang vang lên hay không?" Cô giáo trẻ lập tức không nói tiếp nữa, mà là nghiêng tai chú ý lắng nghe bên ngoài, cứ cảm giác radio bên ngoài đang cãi nhau, hình như là âm thanh của cô và Cao Vãn Tình, cho nên cô vội vàng ngậm miệng lại đi ra bên ngoài, quả nhiên nhìn thấy giáo viên cùng phụ huynh ở nhà trẻ đều há hốc trợn mắt, khiếp sợ nhìn về hướng hai người!
"Đáng chết!" Cao Vãn Tình cuối cùng nhận thấy có chút không thích hợp liền mắng to một tiếng, xoay đầu nhìn chung quanh tìm kiếm vị trí nghe lén, lại vẫn không tìm ra được, cuối cùng không thể không biến sắc cầm túi chạy ra ngoài, trước khi bị phụ huynh ở đây vây lại, vội vã chạy ra hướng cửa sau của nhà trẻ!
—-
Tiêu Tử
Mà âm thanh "Đáng chết" này, cũng từ radio truyền khắp thị uỷ đại viện, các cán bộ kỳ cựu về hưu ở quanh nhà trẻ thị uỷ đều cả kinh ló đầu ra cửa sổ, tìm kiếm thân ảnh của người đàn bà chanh chua này! Vừa rồi là phu nhân của vị nào đang thảo luận vấn đề của tụi nhỏ? Nhà trẻ thị uỷ này thuộc nhà nước, tuy rằng không thể thiếu việc tồn tại đi cửa sau, có hiện tượng trẻ em đánh nhau, nhưng hiện tại người đàn bà chanh chua này coi như là đủ can đảm, dám ở radio dõng dạc bàn luận chuyện này, thừa nhận chính mình sai sử con đánh Tô Oánh Ny!
Hơn nữa, người đàn bà chanh chua này còn đem chính gia môn của mình mà báo cáo thật rõ ràng, là Tiêu thái thái, Tiêu Tử nhà bọn họ, cũng chính là vợ của Tiêu phó thị trưởng!
Tiêu Tử thật đáng buồn cũng thật đáng tiếc, giờ phút này đang lái xe trên con đường thẳng tắp của đại viện thị uỷ, nghĩ rằng việc này đã được yên ổn, có thể an tâm đi làm, chợt nghe radio của nhà trẻ vang lên một trận, vang lên vài cái, đột nhiên trực tiếp truyền đến âm thanh cao giọng của vợ mình, anh giật mình nhấn mạnh chân phanh, lửa giận vạn trượng khi nghe cuộc trò chuyện đang được trực tiếp này!
Thì ra, Vãn Tình thế mà còn sai sử Mênh Mông ra tay đánh con của Đại Lận ở nhà trẻ, quả thực không có phép tắc!
"Cao Vãn Tình, cô là người phụ nữ độc ác!" Anh gầm lên giận dữ, dĩ nhiên hoàn toàn bị chọc giận, hùng hổ lái xe quay lại nhà trẻ, hổn hển tìm kiếm bóng dáng của Cao Vãn Tình, lại chỉ nhìn thấy cô giáo trẻ thông đồng làm bậy kia đang đứng một nơi lau nước mắt, Cao Vãn Tình đã sớm ôm con đi ra cửa sau bỏ trốn mất dạng!
Đằng Duệ Triết thì mang theo Đại Lận, hai con, đứng ở nơi vừa rồi Cao Vãn Tình đã đứng, lẳng lặng nhìn anh, để anh đừng vội vã đuổi theo Cao Vãn Tình này, mà là trị tội vợ sau.
"Vừa rồi, bản thiếu chính là để vệ sĩ đứng ở phía trong, thả một cái máy nghe lén về phía sau Cao Vãn Tình, sau đó kết nối với radio của nhà trẻ, dễ dàng phát hiện được bí mật của Cao Vãn Tình." Dáng vẻ cao ngất của Đằng Duệ Triết đi đến trước mặt Tiêu Tử, con ngươi đen mang theo chút cười lạnh, khoanh tay phía sau, thân hình ngang tàng giống hệt ngọn núi, "Là Cao tiểu thư quá mức tuỳ ý, có thói quen đem gièm pha đi tuyên dương xung quanh, cảm thấy không có người nào có thể e ngại cô ta sao? Hay là vệ sĩ của bản thiếu quá lợi hại, chỉ cần thả một cái máy nghe lén, liền nhanh chóng kết nối cuộc trò chuyện của hai người họ lên radio? A, Tiêu thị trưởng, một ngày làm vợ chồng trăm năm ân tình, loại phụ nữ này là do anh dạy dỗ mà ra, cũng là người vợ mà anh cưới hỏi đàng hoàng, như vậy hiện tại, nên để anh xử lý cô ta!"
Hắn cầm máy ghi âm ở trên tay, đôi mắt lạnh như băng, giơ giơ lên trước mặt Tiêu Tử: "Đây là cuộc trò chuyện vừa rồi của cô ta cùng giáo viên, có thể lập tức khiến cô ta thân bại danh liệt! Bản thiếu lấy nó, triệt tiêu một nửa những gì cô ta nhuộm đẫm bốn phía bản thiếu cùng Đại Lận trên báo! Một nửa còn lại, đổi lấy sự quản lý của Tiêu phó thị trưởng đối với cô ta, để Cao gia cô ta đừng có vô liêm sỉ đi dây dưa với hai đứa nhỏ! Trạch Khiêm cùng Oánh Ny còn nhỏ tuổi, tôi cùng Đại Lận không thể thời khắc nào cũng theo bên cạnh, cẩn thận trăm bề cũng có lúc sơ hở, bởi vậy tôi không hi vọng ân oán giữa người lớn lại liên luỵ đến tụi nhỏ!"
"Chuyện cô ấy xui khiến Mênh Mông bắt nạt Ny Ny, vừa rồi tôi đã nghe được." Tiêu Tử có vẻ xấu hổ, mắt nhìn xuống đất, "Hơn nữa gần đây cô ấy luôn luôn làm chuyện xằng bậy ở bên ngoài, tôi cũng biết. Tôi sẽ quản thúc cô ấy, để cô ấy thua tâm phục khẩu phục, không dám lại làm xằng làm bậy."
Bên cạnh, Đại Lận lẳng lặng nghe, biết Tiêu Tử luyến tiếc con trai Mênh Mông, mới lựa chọn nén giận, cho nên cô lên tiếng: "Tiêu Tử, em đề nghị anh nên thoát khỏi vòng lẩn quẩn của cuộc hôn nhân này, công và tư rõ ràng, như vậy anh mới có khả năng tìm được chính mình. Vừa rồi hai con nói cho em biết, Cao Vãn Tình nhân cơ hội đến nhà trẻ đón Mênh Mông về, để Mênh Mông kéo xả bím tóc của Ny Ny, cũng tự tay nhéo cào Ny Ny, phát tiết tức giận, tổng cộng có hai lần, mỗi lần đều là cô giáo dỗ dành tụi nhỏ, dặn dò chúng đừng nói với người lớn, sẽ thưởng cho chúng đồ chơi cùng đồ ăn vặt. Có một lần học lớp âm nhạc, Mênh Mông cố ý nhốt Khiêm Khiêm vào trong rương, cũng khoá lại, cuối cùng cô giáo đi qua, mới ôm Khiêm Khiêm ra. Bởi vậy em hi vọng anh có thể hiểu được tính chất nghiêm trọng của tình hình, Mênh Mông nhà anh dưới sự dạy bảo của Cao Vãn Tình, hoàn toàn không hiểu được sự nguy hiểm khi đóng nắp rương sẽ không hít thở được mà tử vong, luôn luôn làm tổn thương bạn của mình. Hẳn là anh nên tự mình giạy dỗ con, để cho cậu bé trưởng thành khoẻ mạnh, cũng thích hợp khuyên giải Cao Vãn Tình."
"Đại Lận, hiện tại chồng của em thu mua Cao thị, Cao gia bọn họ tự nhiên sẽ bắt mẹ con em trả thù." Tiêu Tử miết mắt liếc nhìn Đằng Duệ Triết đang lạnh như băng, bất đắc dĩ nhìn Đại Lận, hạ thấp giọng nói, "Đây là chuyện không thể tránh khỏi, anh chỉ có thể gắng hết sức không để Cao Vãn Tình làm tổn thương Mênh Mông cùng hai đứa con của em, nhưng một khi anh thành công ly hôn cùng cô ấy, anh liền không thể can thiệp được chuyện của cô ấy nữa, thậm chí còn không chiếm được quyền nuôi con. Hiện tại, anh cũng đã nhìn thấu Cao gia, nhưng không có cách nào hoàn toàn phân rõ giới hạn với bọn họ."
"Hiện tại cậu có thể ở trước mặt tất cả các vị phụ huynh, hứa hẹn sẽ chuyển trường cho người con "Vĩ đại" của mình, chuyển đến nhà trẻ nhân dân, để nó nhận được sự giáo dục tốt nhất!" Duệ Triết cười lạnh lên tiếng, chân dài thong thả bước hai bước qua bên này, con ngươi lợi hại đảo liếc phụ huynh ở bốn phía, "Không thể tưởng tượng được, Tiêu phó thị trưởng tao nhã nho nhã, con trai lại hung mãnh như hổ, lớn lên định trở thành châu báu! Hiện tại Cao gia chưa gượng dậy nổi, Cao Vãn Tình lại càng tỏ ra kiêu ngạo, quả nhiên là mẹ nào con nấy, thật khiến chúng tôi được mở mang tầm mắt!"
Hắn đi đến trước cô giáo trẻ đang không ngừng chùi nước mắt, nhếch môi cúi đầu, cười lạnh lùng: "Nhà trẻ phát sinh chuyện này, cô có trách nhiệm gì?"
"Đằng thị trưởng, ngày đó tôi chỉ đi qua, tình cờ nhìn thấy Tiêu thái thái đang nhéo cô bé, nhéo khiến Ny Ny khóc lớn." Cô giáo trẻ sợ đến mức hai chân run run, thật sự không còn thể diện đối mặt với nhiều cán bộ về hưu như vậy, "Bởi vậy tôi chạy đến khuyên can, lại bị Tiêu thái thái uy hiếp, nếu tôi nói chuyện này ra, cô ấy sẽ khiến tôi bị đuổi việc, làm cho tôi không sống nổi ở Cẩm thành này! Ô ô, tôi cũng bị buộc bất đắc dĩ phải làm vậy......"
"Bà, nhất định phải đuổi việc!" Mặt Đằng Duệ Triết không chút thay đổi mà nhìn chằm chằm hiệu trưởng, lời này là nói với hiệu trưởng, "Nhà trẻ thị uỷ xảy ra chuyện này, thế nhưng hiệu trưởng lại không
biết? Vẫn theo Cao Vãn Tình hưởng lợi, cũng bị bịt miệng sao?"
"Không có, quả thật tôi không biết......" Hiệu trưởng giật mình một cái thật mạnh.
Đằng Duệ Triết không để ý đến hiệu trưởng, mà là hỏi hai đứa con của hắn, "Bình thường hiệu trưởng có hay gặp mặt mẹ của Mênh Mông không?"
"Có gặp." Hai con đồng loạt gật đầu, trẻ con nói lời không kiêng kị, "Mẹ của Mênh Mông đem thật nhiều tiền đưa cho hiệu trưởng, đặt trên bàn của hiệu trưởng, hiệu trưởng liền đem tiền bỏ vào ngăn kéo, miệng vẫn luôn cười......"
Phút chốc mặt của hiệu trưởng tái nhợt, không nghĩ rằng thế lực của Đằng thị trưởng mới tới lớn hơn so với Cao gia, thật sự là bà mắt mù rồi mới huỷ đi tương lai, thế nhưng lại bao che cho con hổ giấy Cao Vãn Tình kia!
Sau khi hiệu trưởng cùng vài cô giáo nhà trẻ thất trách bị Đằng Duệ Triết nói đuổi việc, nhà trẻ ra thông báo nghỉ nhiều ngày, chuyện trong ngày hôm nay kéo theo một nhóm phóng viên, hai đứa nhỏ lại được đón trở về biệt thự của thị trưởng, nhìn thấy Mênh Mông cùng Cao Vãn Tình sớm đã được đưa trở về, hoàn toàn không có chạy ra khỏi nhà trẻ!
Cao Vãn Tình lấy tay ôm mặt Mênh Mông, còn mình thì lấy mũ đội che mặt ngồi trên xe của Tiêu Tử, không để cho phóng viên chụp được mặt mẹ con bọn họ, cũng không chịu mở cửa xe. Nhưng việc này bị cô ta huyên náo vô cùng nghiêm trọng, bị một loạt cảnh vệ bảo vệ, có mọi người vây quanh, phải làm cho cô ta lên tiếng về việc để tụi nhỏ đánh nhau, ngoài đánh con của Đằng thị trưởng ra, còn có đánh cháu nội của phó bí thư thị uỷ, con cái của phó thị trưởng khác hay không? Hơn nữa đánh ở đâu thì đánh, thế nhưng lại đánh tới đại viện thị uỷ, muốn chán sống! Cao gia dựa một thân tiền tính làm cái gì vậy!
Đại Lận thấy sự việc phút chốc không thể bình ổn được, liền ngồi ở trong phòng chơi cùng hai con, chăm bọn họ, ôm bọn họ, dỗ bọn họ nói ra bí mật trong lòng. Cô làm mẹ, thế nhưng lại không biết con bị đánh ở nhà trẻ, nhìn thấy con được cô giáo đưa đồ chơi dỗ dành vui vẻ, không khóc náo, cô cùng người nhà Đằng gia liền không phát hiện được Ny Ny bị ngược đãi ở nhà trẻ, Khiêm Khiêm bị Mênh Mông cùng hiệu trưởng phối hợp bắt nạt! Bọn họ quá sơ ý, hoàn toàn không biết nội tâm của tụi nhỏ!
Giờ phút này cô vừa chỉ đạo con xếp đồ chơi, vừa áp điện thoại di động giữa má và bả vai nói chuyện, gọi cho công ty xin nghỉ phép, "Tiểu Liễu, hôm nay hai đứa con nhà tôi có chút chuyện, có khả năng sáng nay tôi không đến công ty được, cô giúp tôi đưa điện thoại đến văn phòng của Đoá Hoa Đoá, tôi xin chị ấy nghỉ phép."
Tiểu Liễu đúng là người đồng nghiệp thật lòng đồng tình với cô, hạ giọng nói nhỏ: "Đại Lận, cô đừng tự động chọc vào cổ họng của chị ta! Sáng sớm hôm nay chị ta mượn đồng hồ bấm giây canh giữ ở cửa văn phòng của chúng ta chờ cô đi làm đó, cho dù cô có đến muộn một giây, chị ta cũng ghi tội cô lại, đã muốn chuyên môn nhìn chằm chằm cô rồi! Hiện giờ cô còn tiền trảm hậu tấu xin chị ta nghỉ phép, cam đoan chị ta sẽ mượn đề tài của cô để nói chuyện của mình! Không bằng bây giờ cô gọi điện xin phép tổng giám đốc, nếu như cô có số điện thoại riêng của ông ấy!"
"Được, tôi biết rồi, hiện tại chị ta đã chủ động gọi cho tôi." Cô chấm dứt trò chuyện cùng Tiểu Liễu, chuyển qua cuộc gọi mà Đoá Hoa Đoá gọi tới, đoán chừng có lẽ là Đoá Hoa Đoá tính giúp em gái Cao Vãn Tình xả giận!
Quả nhiên, âm thanh quái khí của Đoá Hoa Đoá truyền tới -- "Tô Đại Lận, cô đã đến muộn vài tiếng, thuộc loại vô kỷ luật, còn muốn gọi đến công ty sao? Có muốn tôi đến phòng tổng giám đốc trình đơn thôi việc giúp cô không? Mấy ngày nay hồ sơ thiết kế của tôi vừa mới hoàn thành, được công ty khen ngợi cùng tuyên dương, tài nguyên tương lai cuồn cuộn, tay chân nhàn rỗi, vô cùng vui lòng cống hiến cho cô chút sức lực."
"Không cần, tôi không định nghỉ việc." Đại Lận nói đạm bạc.
"Không chủ động nghỉ việc cũng được! Công ty có thể chủ động sa thải cô, lý do là, cô thường xuyên nghỉ làm vô kỷ luật, không tuân thủ điều lệ quy chế của công ty, hơn nữa, chưa bao giờ đem đến lợi nhuận cho công ty, ngược lại toàn lỗ lã!"
Tô Đại Lận
"Tất cả những điều này, chỉ có Tiếu tổng mới định đoạt được! Lý do mà Đoá Hoa Đoá chị đuổi việc tôi thực là vô căn cứ, có vẻ thích hợp với chính chị hơn! Sáng nay trong nhà tôi có chút chuyện, buổi chiều sẽ đi làm." Cô cắt đứt điện thoại, lười so đo với người phụ nữ này, lại gọi điện thoại cho Tiếu Kỳ, giải thích nguyên nhân, cuối cùng ở nhà chăm hai con.
Nhưng Đằng Duệ Triết không ở biệt thự của thị trưởng, mà là đang họp ở đại viện thị uỷ, đang phê duyệt quyết định sa thải hiệu trưởng và vài cô giáo ở nhà trẻ thị uỷ, trong đó liên quan đến Cao Vãn Tình, Cao Vãn Tình thì lại liên quan đến Tiêu Tử, đủ để thấy được vấn đề chính trị của hai vợ chồng này, Tiêu Tử bị điều tra là chuyện sớm hay muộn.
Giữa trưa, Đằng Duệ Triết trở về ăn cơm cùng Đại Lận và hai con, phát hiện Đại Lận luôn nhìn đồng hồ, ăn vội vàng, đi đứng cũng vội vàng.
"Làm sao vậy?" Hắn chậm rãi buông tách cà phê, dung nhan tuấn tú, khó hiểu nhìn cô gái trước mặt, "Không phải đã xin công ty nghỉ phép