Cao Vãn Tình
Mấy ngày trước Cao gia phái người làm loạn như vậy, Đằng Duệ Triết danh chính ngôn thuận từ chức, lãnh đạo quốc gia thay nhau đến đây thăm hỏi hắn, ôn hòa cùng nhau trao đổi với hắn, hết sức giữ hắn lại. Cao gia bên kia thì bị niêm phong, công ty mà Cao Vãn Tình tự gọi là do chính mình sáng lập cũng lung lay sắp đổ, mau chóng đóng cửa, sắp đem cơ nghiệp do một tay Tiêu mẫu sáng lập bị hủy hoại thêm một lần.
Bởi vì trước mắt viện kiểm sát đang điều tra công tác vận hành ở bên trong công ty của cô, một khi liên lụy đến Cao lão gia, tất nhiên dựa theo trình tự pháp luật liền tiến hành điều chỉnh hoặc là niêm phong. Nhưng cố tình công ty này của cô chính là Cao lão gia bỏ vốn góp lực giúp cô dựng lên, hiện tại Cao lão gia đã một thân vi phạm tội danh, nên công ty này của cô cũng thành chứng cứ buôn bán phạm tội cùng đối tượng điều tra trọng điểm!
Bởi vậy tình trạng hiện tại là nhổ củ cải rút ra cả rễ, một khi lão Cao rơi đài, tất cả mọi người ở Cao gia không thoát khỏi can hệ, một chút chuyện xấu ngày xưa mà bọn họ từng làm đều bị điều tra đi ra, không ngừng kéo theo các nghi phạm khác, khiến cho Cao Vãn Tình khổ không nói nổi.
Hiện tại Tiêu Tử đã muốn ly hôn cùng cô, dần theo con trai Mênh Mông bay ra nước ngoài, em gái Cao Vãn Ngọc vẫn còn du học ở Châu Âu, từng tháng phải gởi tiền sinh hoạt cùng học phí đắt đỏ cho cô ấy, tiếp tục nuôi dưỡng Cao Vãn Ngọc thành thiên kim đại tiểu thư.
Nếu không tính tình đại tiểu thư của Cao Vãn Ngọc phát tác, thế nào cũng phải náo loạn đến long trời lở đất.
Hôm nay, toàn bộ mấy căn biệt thự của Cao gia đều bị niêm phong, trong nước, Giang Bắc, núi Thanh Lâm bên kia có vài chỗ, toàn bộ là lễ vật năm đó người khác đưa tặng cho lão Cao, viện kiểm sát đem niêm phong hết, Cao Vãn Tình không thể không đưa mẹ mình đến ở trong biệt thự riêng của mình, cùng với mẹ đang tiều tụy đi ở Giang Bắc.
Cô nhìn nhìn khách sạn năm đó kết hôn cùng Tiêu Tử, bỗng nhiên có chút hối hận lúc trước không nên bức ép Tô Đại Lận cô nhi, lo lắng người không nên lo, hiện tại chính mình bị báo ứng, thời thế thay đổi thành cửa nát nhà tan, cái gì cũng đều không có!
Do nhớ rõ tân hôn năm đó, Tiêu Tử yêu thương cô nhiều, hạ quyết tâm sống cùng cô đến đầu bạc răng long, xem cô là trân bảo. Nhưng cô cố tình lại xem Tô Đại Lận không vừa mắt, cứ cảm thấy trong lòng Tiêu Tử còn có vị hôn thê cũ này, cho nên cô không ngừng làm ầm ĩ, khống chế Tiêu gia, kiên trì để Tiêu Tử quên mất đoạn tình cảm trước kia, biến thành tờ giấy trắng mà trở lại bên người cô, làm cho cô trở thành người vợ duy nhất trong sinh mạng của anh.
Hiện tại tất cả đều bị hủy hoại, chẳng những Cao gia không còn, Tiêu Tử cũng đi rồi, cô phải chăm sóc mẹ cùng em gái sau khi ba bị bỏ tù, gánh nặng sinh hoạt phí, học phí, tiền thuốc men kếch xù, cuộc sống gian khổ, hơn nữa còn mất quyền nuôi nấng con trai Mênh Mông......
---
Tô Đại Lận
Đại Lận vốn dĩ đem việc hợp tác với ngân hàng Trung Quốc giao cho Trâu Tiểu Hàm, nhưng Trâu Tiểu Hàm gọi điện thoại tới, Xá phó tổng nhất định phải yêu cầu cô đến đây, nhân tiện họp mặt bạn cũ, ở ngay nơi trước kia bọn họ thường xuyên hội tụ.
"Tôi không có thời gian." Đại Lận đang ở tầng cao nhất chỉ huy công nhân một lần nữa tháo lắp nội thất, ngồi ở chiếc ghế da lớn của Duệ Triết, di chuyển vòng vo, mặt hướng về tòa nhà cao tầng trước cửa sổ sát đất, "Để anh ta xử lý cho tốt chuyện Amy trước đã, rồi lại nói đến chuyện hợp tác. Công ty chúng ta cũng không nhất thiết phải hợp tác với ngân hàng của anh ta, còn có rất nhiều ngân hàng khác để lựa chọn."
"Nhưng ngân hàng nhân dân Trung Quốc là ngân hàng đứng đầu, các ngân hàng khác đều phải tìm ngân hàng nhân dân Trung Quốc để phê duyệt các khoản tiền, đi từ ngân hàng nhân dân Trung Quốc qua bên kia, sau đó sẽ hợp tác cùng khách hàng, quản lý Tô vẫn nên thận trọng suy nghĩ một chút." Trâu Tiểu Hàm nhỏ giọng khuyên giải an ủi cô, thái độ xử sự với người ngoài ngày có xu hướng thành thục ổn trọng, dần dần rút đi tính cách cố chấp tùy hứng trước kia của mình, hiểu được việc xem xét trước, lắng nghe trước, nói sau, có thể là vì lượn lờ quỷ môn quan vài lần, đã biết quý trọng sinh mệnh, "Tuy rằng quản lý Tô có thể đi tìm Xá lão gia nhờ hỗ trợ, nhưng hiện tại Xá lão gia đã về hưu, quyền lực ở ngân hàng nhân dân Trung Quốc nằm trong tay Xá Dật. Chỉ cần Xá Dật muốn làm khó cô, anh ta còn có biện pháp để ngân hàng chấm dứt hợp tác với công ty chúng ta, cô cần gì phải trêu chọc cho có thêm một kẻ địch? Như vậy bất lợi cho công ty của chúng ta."
Đại Lận cười cười, "Thì ra Xá Dật nhận chức ở ngân hàng trung ương, được rồi, giờ tôi đi qua một chuyến."
Cô bảo công nhân dựa theo thiết kế của mình mà sửa chữa lại văn phòng tổng giám đốc, mang theo túi xách đi ra ngoài, đi đến trước mặt Alice gõ gõ lên mặt bàn làm việc của cô, "Hiện tại tôi ra ngoài một chút, cô chú ý trông coi, dựa theo hồ sơ thiết kế của tôi mà bố trí!"
"Vâng!" Hai thư ký vội vàng đứng lên đồng thanh nói, nhìn nhìn cô, cười hỏi: "Quản lý Tô, đây là cô đang vội vã đi đâu, có cần chúng tôi nói một tiếng với tân Đằng tổng không?" Bởi vì vài ngày nay Đằng thiếu gia đều đến đây mỗi ngày, đã bắt đầu bắt tay vào việc chuẩn bị tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc, ngày mai tiến hành họp đại hội, hiện tại hai vợ chồng quấn quýt như nước.
"Đi ra ngoài gặp khách hàng." Đại Lận có chút đăm chiêu nhìn Amy, không nói tên khách hàng ra, chỉ nói: "Nếu Duệ Triết đến công ty, nói anh ấy là tôi đi ra ngoài gặp khách hàng, đừng chờ tôi."
"Vâng." Hai thư ký gật gật đầu.
Nhưng chờ cô thải giày cao gót cộp cộp đi ra ngoài, văn phòng thư ký ở tầng cao nhất lại bàn tán hẳn lên, đều di chuyển ghế xoay của mình dựa vào nhau mà tám chuyện, "Tôi đoán quản lý Tô không phải đi ra ngoài gặp khách hàng, mà là đi gặp tình nhân cũ, mọi người cảm thấy sao?"
"Trời, cô có chứng cớ gì chứng mình quản lý Tô của chúng ta ra ngoài gặp tình nhân cũ?"
"Chỉ bằng cái này!" Một thư ký ném truyền đơn quản lý đầu tư tài sản của ngân hàng nhân dân Trung Quốc lên bàn, lấy tay chỉ chỉ, "Gần đây bộ phận thị trường của công ty chúng ta đang hợp tác cùng ngân hàng nhân dân Trung Quốc, nhưng lãnh đạo của ngân hàng này cố tình lại là bạn học cũ của quản lý Tô, năm đó từng theo đuổi quản lý Tô! Lần trước chính vị phó tổng này tự mình đến đây bàn chuyện hợp tác, rõ ràng không phải đơn giản như vậy đâu!"
"Nói không chừng quản lý Tô đi ra ngoài gặp khách hàng khác."
"Không có khả năng! Vừa rồi Susan ở ngoài cửa văn phòng rõ ràng nghe thấy quản lý Tô nói "Không nhất thiết phải hợp tác với ngân hàng của anh ta, còn có rất nhiều ngân hàng khác để lựa chọn". Hơn nữa cô ấy còn nhắc tới tên của Amy nha!" Nhóm thư ký tám chuyện cười cười khinh thường Amy ở một bên, đột nhiên trên khuôn mặt đầy phấn trang điểm nổi lên chút thần bí, không có ý tốt mà hướng gần về phía Amy, "Amy, cô không muốn biết quản lý Tô nói chút gì về mình sao?"
Amy đang cúi đầu sửa soạn lại tài liệu, lắc đầu: "Không muốn biết. Giờ là thời gian đi làm, mọi người hẳn là nên trở lại chỗ ngồi của mình mà hoàn thành công việc."
"Nhìn đức hạnh kìa!" Vài cô thư ký liếc trắng mắt nhìn cô một cái, không thú vị lập tức giải tán, đều tự tiếp tục công việc của mình. Nhưng vẫn có một vài nữ thư ký lợi dụng thời gian đi uống nước pha trà, lại bắt đầu gom lại mà bàn tán, cười nhạo chỉ chỉ Amy ở ngoài cửa, "Vừa rồi quản lý Tô ngồi ở văn phòng nói chuyện, để cho "Anh ta" xử lý cho tốt quan hệ với Amy, lại hẵng nói đến chuyện hợp tác. Mọi người đoán xem "Anh ta" là chỉ ai?"
"Đương nhiên là anh chàng tình nhân kia của Amy! Nhưng mà cô nghe lén quản lý Tô nói chuyện, cẩn thận bị bắt đó!"
"Không sao, lúc ấy quản lý Tô đang đứng nhìn ngoài cửa sổ, bên trong lại đang trang hoàng, thật sự loạn, hoàn toàn không biết tôi đứng bên cạnh nghe lén. Nhưng mà mọi người cũng không thể tố cáo tôi nha, nếu không lần sau không có tin tức nhỏ nào kể cho mọi người nghe đâu!"
"Ai dám tố cáo Susan cô, cho dù muốn tố cáo, vậy cũng là tố cáo hồ ly tinh Amy kia không biết xấu hổ!"
"......"
"......"
Mấy cô gái đang nói, Amy cầm túi vội vàng đi qua bên người bọn họ, hoàn toàn nhìn như không thấy bọn họ, trực tiếp đi vào thang máy. Hiện tại Amy cần đi ra ngoài đưa tài liệu, hơn nữa còn giải quyết chút việc riêng của mình, cho nên cô không có tinh lực đi để ý tới những lời đồn đãi chuyện nhảm, lái xe công ty đi thẳng đến một chỗ ăn chơi tại khu trung tâm.
Bởi vì cô mới điều tra được từ bộ phận thị trường bên kia, Trâu Tiểu Hàm đang bàn chuyện làm ăn tại một câu lạc bộ cao cấp, khách hàng đúng là Xá Dật, cho nên cô không thể không đi một chuyến đến nơi này. Vì thế cô tìm nhân viên phục vụ tìm mã số ghế mà Xá Dật đặt, tính ngã bài cùng Xá Dật -- đứa bé trong bụng cô rốt cuộc là giữ lại hay là không sinh?
Nhưng mà đang lúc cô tính mở cửa bước vào, bỗng nhiên nhìn thấy Tô Đại Lận đi ra từ ghế ngồi, Tô Đại Lận thon dài vừa đi thướt tha, vừa nhỏ giọng nhận nghe điện thoại: "Duệ Triết, thì ra bây giờ anh đã đến Đằng thị, nhưng mà hiện tại em đang ở bên ngoài ăn cơm cùng khách hàng, cần chút mới trở về."
"Khách hàng nào?"
"Khách hàng ở ngân hàng nhân dân Trung Quốc, em cùng Trâu Tiểu Hàm đều ở trong này, cùng hội tụ một chút với bạn học cũ."
"Thì ra là tụ hội cùng bạn học cũ, vậy em đừng để bọn họ lại bắt nạt mình." Đằng Duệ Triết ngược lại cao giọng cười trong điện thoại, đúng là một chút cũng không hề lo lắng an nguy của cô, tiếng nói khàn khàn trầm thấp, "Đừng để Xá Dật rót rượu cho em, cũng đừng đi theo anh ta vào khách sạn, biết không?"
"Em biết." Đại Lận cười nhẹ nhàng, cũng không muốn để hắn lo lắng, quyết định cúp máy, "Anh ở Đằng thị chờ em trở lại, em rất nhanh muốn kết thúc chuyện này."
"OK."
Sau khi chấm dứt trò chuyện, Đại Lận lại đi vào ghế ngồi lần nữa, chỉ thấy dưới ánh đèn mờ, Xá Dật mặc một thân tây âu phẳng phiu đang ngồi nói chuyện phiếm cùng Trâu Tiểu Hàm, anh ta vẫn không có ý tứ nam nữ gì với Trâu Tiểu Hàm, bởi vậy đối với Trâu Tiểu Hàm cũng thật khách sáo lịch sự, tự mình rót rượu cho cô: "Không thể tưởng tượng được lúc này hai người bạn học cũ chúng ta lại cùng nhau hợp tác, bởi vậy việc này được phê duyệt, Xá Dật tôi không thể làm mất mặt hai mỹ nữ được."
"Cụng ly vì hợp tác thành công." Trâu Tiểu Hàm cũng không xấu hổ, nâng ly cùng anh ta chạm nhẹ cốc, khôi phục vẻ đoan trang hào phóng khi làm thiên kim đại tiểu thư trước kia, ngửa đầu uống một hơi rượu nồng, nhăn mặt nhăn mày lấy tay phẩy phẩy, sau đó để Đại Lận ngồi vào bên cạnh Xá Dật, "Đại Lận, Xá Dật muốn cụng một ly với cô, cô nể mặt chút."
Đương nhiên Đại Lận nể mặt vị phó tổng của ngân hàng trung ương này, ngồi vào bên trái của Xá Dật, rót một ly nâng lên: "Chỉ cần uống ly rượu này, chúc cho chúng ta hợp tác thành công. Xá phó tổng đừng quên ưu đãi giá tốt cho Đằng thị, tất cả đồng nghiệp chúng tôi đều cảm tạ!"
"Đương nhiên!" Xá Dật thấy cô chủ động, đôi mắt tuấn dật đã sớm cháy ảnh lửa nóng, nâng ly lên chạm nhẹ với cô một cái, soái khí ngẩng đầu uống hết. Đại Lận thì nhân dịp anh ta ngửa đầu hai giây, đưa cổ tay hướng sau nhẹ nhàng hất đổ, đem toàn bộ rượu trong ly đổ vào chậu hoa bên cạnh.
Sau đó như không có việc gì đặt ly rượu không lên bàn, cười nhìn Xá Dật bên cạnh, "Rượu đã muốn uống, tiếp theo vấn đề chi tiết để bạn học cũ Trâu Tiểu Hàm giảng giải cho anh, tôi có việc, đi trước một bước."
Cầm lấy túi xách tính rời đi, Xá Dật giữ chặt lại cô một phen, trực tiếp chụp lấy cổ tay của cô, "Trước mắt khoan đi vội! Hiện tại trời đã tối, chúng ta đến nhà hàng ăn uống một chút, buổi tối lại đến quán bar uống vài ly, uống cho đã, như vậy mới tính là hợp tác thành công."
Đại Lận thấy hắn không có ý như lời nói, cười cười: "Nếu tôi không đến quán bar uống vài ly, có phải anh không định hợp tác với công ty của chúng tôi?"
"Nếu em cho là vậy, tôi cũng không tỏ vẻ phản đối." Xá Dật buông tay cô ra, đem thân hình cao gầy nằm dựa vào lưng ghế, nâng ly lên tao nhã uống một ngụm rượu, nhìn cô nghiền ngẫm: "Tiểu Hàm khẳng định là sẽ đi, chỉ xem Đại Lận em có đi hay không? Nhưng Tiểu Hàm không có nghĩa là công ty của hai người, chỉ có quản lý Tô mới đại diện cho bộ phận thị trường của Đằng thị, bởi vậy hợp đồng này được ký kết, chỉ có tự tay Đại Lận em ký tên mới có hiệu lực, những người khác đều không có hiệu quả!"
"Tôi đây có lý do gì mà không đi." Đại Lận lại đi trở về một lần nữa, miết mắt nhìn Trâu Tiểu Hàm đang im lặng, ý bảo cùng nhau đi, "Xá phó tổng, anh không ngại tôi cùng Trâu Tiểu Hàm ngồi cùng xe chứ?"
Trâu Tiểu Hàm vội vàng đứng lên, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn lộ vẻ cười, từng bước từng bước đi đến trước người Đại Lận, thân mật ôm lấy khủy tay của cô, nũng nịu cười nói: "May mắn Đại Lận cô có lái xe qua đây, nếu không ngồi xe của Xá phó tổng, người chung quanh còn tưởng rằng giữa chúng tôi có gì đó, ha ha."
Khuôn mặt tuấn tú của Xá Dật buồn bã trong phút chốc, lạnh lùng liếc mắt Trâu Tiểu Hàm một cái, hãy còn đi trước. Anh ta tới nơi này trước, cũng là sợ bị người quen dị nghị, bởi vậy mới không mang trợ lý cùng thư ký đến đây, chính là đổi một chiếc xe, một mình tiến đến, Nhưng không nghĩ tới, Trâu Tiểu Hàm lại phản chiến đứng về phía Tô Đại Lận, không hiểu chuyện rời đi!
Hiện tại ba người ngồi hai xe, chính anh ta đi một chiếc, Đại Lận cùng Trâu Tiểu Hàm đi một chiếc, đang đi trước anh ta đến thế giới cực lạc.
Buổi tối hôm nay, quán ăn đêm "Hoàng đế" đang có một biểu diễn đặc biệt, toàn bộ quán ăn đêm chật ních, tất cả đều là quan lớn, Xá Dật lợi dụng quan hệ tiền quyền của mình mà sớm vung tiền như rác ngồi ở vị trí quý giá -- một gian quán ăn đêm ở giữa không trung, xung quanh ghế dài là vách tường bằng thủy tinh, bọn họ có thể ngồi giữa không trung mà thưởng thức những điệu vũ nóng bỏng, nhưng người bên ngoài lại nhìn không ra bọn họ đang làm gì bên trong, vô cùng thích hợp cho việc âu yếm hẹn hò cùng phụ nữ.
Nhưng hiện tại lại có hơn một Trâu Tiểu Hàm, làm cho thiếu gia Xá Dật phong lưu nhìn không vừa mắt, dặn dò nhân viên phục vụ chuẩn bị một bàn dưới mặt đất cho Trâu Tiểu Hàm.
Đại Lận đi vào trong gian phòng bằng thủy tinh giữa không trung có ghế tròn dài, lại thấy Trâu Tiểu Hàm chưa đi lên cùng, biết Tiểu Hàm là bị cắt đuôi, liền nhìn nhìn thủy tinh màu đen ở bốn phía, cười nói: "Tôi đoán đây là thủy tinh ẩn hình, chúng ta có thể thấy bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không nhìn thấy chúng ta đúng không? Hơn nữa hiệu quả cách âm vô cùng tốt."
Xá Dật thấy cô nói như vậy, dáng vẻ so ra thuận theo hơn so với mấy năm trước quật cường, liền thuận tay đóng cửa, khóa lại, cởϊ áσ khoác vét ngồi vào bên cạnh Đại Lận, chân dài dời qua, muốn vươn tay nắm lấy cái cằm tinh xảo khéo léo của cô, "Đại Lận, đây là em đang quyến rũ tôi sao?"
Đại Lận hơi hơi nghiêng mặt, né tránh bàn tay lang sói của anh ta, mỉm cười: "Nhiều tuổi qua đi như vậy, Xá Dật anh vẫn phong lưu không giảm."
"Tôi vẫn dự đoán được em!" Xá Dật cầm giữ lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nghiêng người bao trùm cô trong lòng mình, ngọn lửa du͙ƈ vọиɠ trong đôi mắt đã hừng hực thiêu đốt, khí thô dương cương phun ra từ trong lỗ mũi, "Tôi thích em rất nhiều năm, từ lần đầu tiên em đưa tôi đến nhà mình, high trắng đêm cùng tôi, tôi liền thích dáng vẻ này của em. Bởi vậy sau này tôi lại tìm Amy để thay thế bổ sung, muốn tìm được loại cảm giác hơi thở của em từ trên người cô ấy......"
Đại Lận nghe vậy không sợ hãi, thản nhiên rút tay mình ra, vẫn cười như trước: "Vợ của anh cùng Amy nghe lời này sẽ có cảm giác gì?"
Quả nhiên Xá Dật sửng sốt, lập tức cười lạnh một tiếng: "Cho dù hai người họ có làm gì, hiện tại là thời gian của chúng ta, đừng nhắc những cái tên làm mất hứng." Anh ta vươn tay rót rượu cho Đại Lận, đưa đến trước mặt cô, một cánh tay đã muốn giơ lại đây, "Uống đi, làm một ly cho sự bắt đầu tốt đẹp của chúng ta."
Đại Lận nhận ly rượu, nhưng cô cũng không uống, mà là nhìn ngoài cửa, đôi mắt hiện lên chút kinh ngạc: "Ngoài cửa giống như có người đang đứng." Bởi vì cánh cửa thủy tinh màu đen, mà người bên ngoài lại không nhìn thấy người bên trong, bởi vậy Amy theo dõi tới được đang ở cầu thang tìm kiếm, lại không biết một cảnh này đã sớm rơi vào mắt của Đại Lận trong phòng thủy tinh, làm cho Đại Lận đang tính lo liệu chu toàn cùng Xá Dật phải giật mình một cái!
Đại Lận không nghĩ đắc tội anh ta, chuẩn bị thời điểm thích hợp nâng lên một cước để Xá Dật này đoạn tử tuyệt tôn, để anh ta thống khoái mà ký hợp đồng, nhưng cô không nghĩ Amy thế mà lại nhắm mắt theo đuôi đến đây. Dù sao điều này chứng minh cái gì? Chứng minh Amy căn bản không tính tách ra với Xá Dật, thế nhưng lại từ bộ phận thị trường mà điều tra hành tung của bọn họ!
Vì thế nhân dịp Xá Dật quay đầu nhìn, cô đứng lên từ chỗ ngồi, lại kéo sự chú ý của Xá Dật qua đây: "Tôi đi toilet một chút, rất nhanh sẽ quay lại."
Xá Dật cầu còn không được, thế nhưng thân hình cao lớn cũng đứng dậy, chủ động mở cửa ra cho cô, "Chúng ta cùng đi."
Đại Lận nhíu nhíu mày, lại cười không sao cả, để anh ta cùng đi theo. Cô vừa đi, vừa nhìn thấy thân ảnh Amy nhập vào đám người, cách bọn họ càng ngày càng xa. Vì thế cô đi đến trước cửa toilet, ở trước mặt Xá Dật mà nhắn tin cho Trâu Tiểu Hàm, để Trâu Tiểu Hàm đi về trước.
Xá Dật bất giác khác thường, đang lo không biết làm sao đuổi cái bóng đèn Trâu Tiểu Hàm này đi, cười soái khí, từng bước một bức Đại Lận đến một góc sáng sủa, hai tay chống hai bên người Đại Lận, tà ác nhìn chằm chằm xương quai xanh cùng hai bầu ngực cao thẳng của Đại Lận, "Thật ra chúng ta có thể hoàn thành lần đầu tiên của chúng ta ở toilet, thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ."
---
Xá Dật
Xá Dật chống hai tay hướng Đại Lận đẩy mạnh về phía sau, làm cho Đại Lận đang muốn tát một cái đáp lễ bị đổ về phía sau ngay lập tức, đúng là bị đẩy mạnh vào toilet nữ, bước chân lảo đảo! Xá Dật cũng theo cô đi vào toilet, giữ chặt cổ tay của Đại Lận lại, đè ép cô lên tường, phát ra hơi thở ồ ồ: "Tiểu yêu tinh!"
Mà hai cô gái ở bên cạnh thấy nhưng không thể trách, thu lại túi trang điểm của mình, xoay lưng đánh mông đi ra ngoài. Bởi vì ở quán ăn đêm, các cô thường xuyên nhìn thấy những cô gái uống thuốc, uống rượu nằm ngã vào WC, cùng đàn ông làm loại chuyện nam nữ, chính mình cũng không biết họ là ai.
---
Trâu Tiểu Hàm
Trâu Tiểu Hàm nhận được tin nhắn, lập tức đi ra khỏi quán ăn đêm "Hoàng đế" ồn ào. Sau khi đi ra, cô lập tức gọi điện cho Đằng Duệ Triết, báo cho biết địa chỉ của hai người, cũng đem tình hình trước mắt nói qua một lần: "Xá Dật biết Tô Đại Lận có võ, bởi vậy anh ta đã chuẩn bị thuốc mê ở trên người, chỉ cần anh ta có thể tiếp cận được thân thể Tô Đại Lận, ví dụ như đụng vào tay, cổ của ấy, bỏ chút thuốc mê vào ly rượu của cô ấy, chỉ cần cô ấy nâng ly, thân thể của Đại Lận dần dần cảm thấy mệt mỏi, suy yếu, không sức phản kháng, nhưng trước tiên sẽ không phát hiện ra, bởi vì thuốc mê cần một thời gian mới phát tác, khiến người ta mất đi ý thức đề phòng."
"Ừ, tôi đang trên đường tới." Đằng Duệ Triết lên tiếng trả lời nặng nề, cắt đứt điện thoại.
Trâu Tiểu Hàm hoàn thành nhiệm vụ cầu cứu này, thân hình nhẹ nhàng dựa vào lan can trước cửa quán ăn đêm, lẳng lặng hóng gió đêm. Vừa rồi Tô Đại Lận nói cô đi về, chính là để cô đừng đợi trong hoàn cảnh ồn ào chịu không nổi này, nắm chặt thời gian mà đi ra, giúp Đại Lận thông báo cho Đằng Duệ Triết chỗ của bọn họ, sau đó về nhà ngủ.
Cho nên cô đi đi ở cửa, đã muốn có thể tưởng tượng được loại hoa hoa thiếu gia Xá Dật này sẽ làm chuyện gì với Tô Đại Lận. Đoán có lẽ cũng giống như vài năm trước, đè Đại Lận suy yếu lên giường, sau đó tính cưỡng bức, bù lại nhiều năm tương tư khổ của anh ta.
Vì thế cô xoay người lại đi trở về quán ăn đêm, kéo cái đùi không có lực mà từng bước đi xuyên qua đám người, tìm kiếm thân ảnh của Đại Lận cùng Xá Dật. Nếu vừa rồi Đại Lận thật sự không cẩn thận bị bỏ thuốc, làm cho Xá Dật thực hiện được ý đồ, vậy cô giúp Tô Đại Lận hung hăng đập chai bia lên đầu Xá Dật! Đập bể đầu anh ta, anh ta sẽ không dám chơi loạn phụ nữ nữa!
"Một người cà thọt mà cũng đến quán ăn đêm chơi! Ha ha, bình thường ở nhà buồn quá, nên phải đến quán ăn đêm tìm vịt, nhìn cái bản mặt kìa." Một đám đàn ông đang cuồng high nhường đường cho cô, tự mình nhảy nhót, căn bản không có hứng thú chọc ghẹo cô, để cô một đường thông suốt tìm người ở quán ăn