Edit: Ramsessivy
Cổ Dư ngồi trong phòng chờ, đột nhiên nhận được điện thoại của Thị Na. Thị Na nói cho cô biết, Lâm Tiêm Tiêm đang thu dọn hành lý rời khỏi biệt thự, xem ra là tính chia tay cùng Mộ Dạ Triệt, yên lặng rời đi. Bởi vậy Thị Na cho rằng đây là một tin tốt, phái báo cho Cổ Dư biết đầu tiên!
"Cổ tiểu thư, mấy ngày nay Mộ thiếu gia không đến biệt thự, mỗi ngày Lâm Tiêm Tiêm đều đứng bên cửa sổ trông mòn con mắt, chờ đợi thiếu gia lại đây. Cho nên hiện tại có khả năng cô ta cảm thấy ủy khuất, phải rời khỏi nơi này để làm thiếu gia quýnh lên......"
"Thị Na, đem chuyện này gọi cho Mộ Dạ Triệt, đây là chuyện của Mộ Dạ Triệt, để cho anh ta đi giải quyết." Cổ Dư cười nói, thật cảm kích ý tốt của Thị Na, nhưng hình như Thị Na gọi nhầm số, "Để tôi chuyển điện thoại cho anh ta, hiện anh ta đang ở dưới lầu."
"Cổ tiểu thư, cô không cảm thấy vui mừng sao?" Thị Na hét lớn trong điện thoại, không cho cô đưa điện thoại để Mộ Dạ Triệt nghe, "Tôi mới không gọi cho Mộ thiếu gia, tôi chỉ là muốn cho cô vui một chút. Nếu Cổ tiểu thư không quan tâm chuyện này, tôi cúp máy đây, bye bye!"
Thị Na gấp rút cúp máy, vài tiếng nữa cũng không gọi lại đây.
Cổ Dư thì đứng trong phòng một lúc, đi qua đi lại, sau đó đi ra bên ngoài nhìn xuống lầu một, nhìn mấy người của Mộ gia ngồi cãi nhau.
Chị Ba của Mộ gia Mộ Thanh Vận đã đi qua, là một cô gái ăn mặc thật hợp mốt, tóc uốn quăn, dùng khăn trùm đầu, một thân váy dài ôm người, thắt lưng ôm lấy cái eo thon thả tinh tế của cô, loại hình này khiến cô thoáng nhìn như một cô gái mới hai mươi tuổi, trẻ trung xinh đẹp, giờ phút này lại đang tao nhã ngồi hút thuốc ở bàn ăn, chị Hai Mộ Thanh Nhàn thì đang cãi nhau rùng mình với Mộ thái thái, thường xuyên mở miệng châm chọc đối phương, gây chiến đến vỗ bàn, khiến cho nhà ăn giăng đầy chướng khí mù mịt!
Mộ Thanh Vận
Mộ Dạ Triệt cùng anh rể thì không lên tiếng, chính là lẳng lặng nhìn, đôi mắt tối tăm chứa một chút sắc lạnh, cười lạnh nhìn một màn ở trước mắt.
"Dạ Triệt, đêm nay là đêm tân hôn của em, hay là em lên lầu nghỉ ngơi trước." Tam tiểu thư Mộ Thanh Vận dùng đôi môi tô son đỏ của mình mà nhả ra vòng khói thuốc, nản lòng thoái chí, nhìn Mộ Thanh Nhàn cùng Mộ thái thái đang khắc khẩu trước mặt, "Không rõ vì sao hai người cứ gặp mặt là cãi nhau, chắc đời trước là oan gia! Nhất định đời này phải bù lại!"
Mộ Dạ Triệt cười nhẹ nhàng, đối với trường hợp này căn bản đã thấy từ sớm nhưng không thể trách, nhíu mày nhìn chị Ba trước mặt, "Em thật ngạc nhiên lần này chị vì em mà gấp rút bay về từ Pháp, lần này tính ở lại trong nước bao lâu?" Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor: Ramsessivy.
"Dạ Triệt, rốt cuộc em cũng chịu cưới vợ kết hôn, người chị này làm sao không thể gấp rút trở về từ Pháp chứ?" Mộ Thanh Vận cúi đầu cười, tiếp tục đặt thuốc lên đôi môi đỏ của mình, khêu gợi phun ra một làn khói, tư thái tao nhã, hơn nữa vẫn trẻ trung xinh đẹp, "Lần này có khả năng chị không xuất ngoại nữa, ở lại phát triển trong nước. Hơn nữa lần này ba xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chị là con gái cũng không thể lại chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng cũng nên theo bên cạnh ông để chăm sóc ông lúc tuổi già...... A đúng rồi, em dâu của chị là ai vậy, chị còn chưa thấy mặt. Nghe nói tính tình rất ngay thẳng."
Mộ Thanh Vận nâng lên cặp mắt to xinh đẹp của mình, tò mò nhìn em trai ở trước mặt, "Nếu Mộ thái thái thích như vậy, thì em dâu nhất định rất vĩ đại, sáng mai chị phải nhìn mặt xem sao."
"Cô ấy đang nghỉ ngơi ở trên lầu." Mộ Dạ Triệt tuấn lãng cũng không có đánh giá Cổ Dư nhiều lắm, khuôn mặt tuấn tú thật bình tĩnh, "Lần này tính ở nơi này sao?"
"Đương nhiên, toàn bộ hành lý của chị đã được dọn lại đây, nghe nói phong cảnh của Cẩm thành cũng tốt lắm." Mộ Thanh Vận đã muốn bỏ đót thuốc lá trên đầu ngón tay, lấy ngón tay chỉ chỉ một đống hành lý ở phía sau, "Lần này chị sẽ cùng Mộ thái thái chăm sóc ba, nhân tiện nghỉ ngơi ở Cẩm thành. Dạ Triệt, em giúp chị giới thiệu một người hướng dẫn viên du lịch thật tốt vào, mang chị đi dạo Cẩm thành, tốt nhất là người quen."
Người quen làm hướng dẫn viên du lịch? Ánh mắt của Mộ Dạ Triệt nhíu lại, còn thật sự suy nghĩ, "Bên cạnh em có rất nhiều thư ký, nhưng thật ra không có ai phụ trách hướng dẫn viên. Nếu chị nhất định phải tìm một người quen đưa chị đi, vậy chị có thể thuận tiện đi thăm Đại Lận. Đã tìm được con gái của Thanh Như rồi, lớn lên rất giống với Thanh Như, chị có thể gặp mặt cùng cô ấy, kể chút chuyện trước đây của Thanh Như cho cô ấy nghe."
"Ui, thật sự là rất giống ha!" Mộ Thanh Vận quay đầu nhìn Mộ Thanh Nhàn đang ở phía đối diện, đem khuôn mặt của Thanh Nhàn mà tưởng tượng thành chị cả Mộ Thanh Như đã nhiều năm chưa gặp, "Thanh Nhàn cùng Thanh Như là chị em sinh đôi, gương mặt giống nhau, nhưng tính cách Thanh Như như thế nào cũng tốt hơn nhiều so với Thanh Nhàn. Chị nhớ rõ lúc trước em mới đến, Thanh Như chăm sóc cho em, Thanh Nhàn liền bắt nạt em, lúc Thanh Nhàn học trung học liền sinh Đông Húc, sau đó bỏ học kết hôn, khiến ba mất hết mặt mũi. Giờ Đông Húc so với em cũng nhỏ hơn vài tuổi, hai người đứng chung thoáng nhìn lại giống anh em hơn, chứ không phải là cậu cháu!"
Mộ Thanh Như thời trẻ
Mộ Thanh Nhàn thời trẻ
Mộ Dạ Triệt cười nhẹ, "Không biết khi nào thì Đông Húc sẽ quay về thăm ba?" Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor: Ramsess ivy.
"Nhanh thôi! Mấy ngày trước nó còn gọi điện cho chị, nói đang nghỉ phép ở Canada, một tuần sau trở về." Mộ Thanh Vận đứng lên lười biếng xoay eo, lắc lắc cái cổ đau nhức của mình, "Mấy ngày nay đều không ngủ ngon, chị đi ngủ trước, Dạ Triệt em nhớ giúp chị tìm một nữ hướng dẫn viên du lịch, chị mang Đại Lận đi du lịch cùng nhau, dù sao hướng dẫn viên sẽ sắp xếp tất cả mọi chuyện, chuyên nghiệp một chút." Lại nhìn Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Nhàn ở bàn ăn, làm biếng chào hỏi cùng bọn họ, "Để cho bọn họ cãi nhau đi, chúng ta đừng động vào, bọn họ cãi nhau mệt tự nhiên sẽ dừng lại, cả đời này cứ như vậy! Dạ Triệt em cũng đi ngủ đi, nay là đêm tân hôn, một đêm giá trị ngàn vàng, đừng để em dâu đợi lâu!"
Sau đó xoay người lên lầu, không ngừng ngáp ngắn dài, mệt mỏi.
Cổ Dư đứng ở lầu hai, thấy Mộ Thanh Vận ngáp ngắn dài mà lên đây, tựa như đang muốn tìm cô, liền cười hô một tiếng chị Ba.
"Em là em dâu?" Mộ Thanh Vận ngáp xong nhìn người đẹp ở trước mắt, nháy mắt cơn buồn ngủ tiêu tan, nhìn chằm chằm vào cặp mắt mèo xinh đẹp kia, "Dĩ nhiên là một cô gái lai xinh đẹp! Nhìn cặp mắt to này, ôi da, thật giống trân châu hổ phách, so với màu hổ phách còn đẹp hơn ~"
Cổ Dư thấy chị Ba này thế nhưng lại kinh diễm mà nhảy nhào vào cô, mang theo sự nhiệt tình của phương Tây, nhiệt tình ôm cùng cô, cô vội vàng chào đón Mộ Thanh Vận, cũng ôm chị Ba của Mộ Dạ Triệt một cái, "Không thể tưởng tượng được chị Ba lại trẻ trung như vậy, thoáng nhìn có dáng vẻ như cô gái hai mươi."
Cô nói là nói lời thật, cũng không phải nói lời khách sáo.
"Ôi, phải không?" Chị Ba lấy tay sờ sờ mặt mình, cũng cảm giác chính mình trẻ hơn vài tuổi, ấn tượng đầu tiên đối với cô em dâu này lại tốt thêm vài phần, cười nói: "Em dâu có thể nói vậy, nhưng mà chị cũng thật hưởng thụ lời này. Em dâu, nếu sau này Thanh Nhàn dám bắt nạt em, em nhất định phải nói với chị Ba, chị Ba sẽ làm chủ cho em."
Cuối cùng khuôn mặt của Cổ Dư bị cô nói chọc đến đỏ ửng, cười cười mà nói: "Tụi em sẽ nhẹ một chút."
"Ha ha." Mộ Thanh Vận không nghĩ tới cô gái này sẽ trả lời trực tiếp như vậy, không phải là xấu hổ quay đi ngượng ngùng không nói câu nào, mà là trực tiếp trả lời cô ấy sẽ nhẹ một chút, không biết rằng loại chuyện này phải dùng lực càng lớn thì mới càng thoải mái, hoàn toàn không có khả năng sẽ nhẹ một chút, khiến cho cô muốn ôm bụng cười to, "Vậy hai người nhớ nhẹ một chút, giờ chị Ba về phòng đi ngủ, ha ha ha ha."
Cổ Dư thấy cô cười ha ha, chính mình cũng mở miệng cười hai tiếng ha ha, gương mặt vẫn cười như cũ, nhìn Mộ Thanh Vận trở về phòng.
Chị Ba này tính cách ngay thẳng dũng cảm, có gì nói đó, ngay cả chuyện giường chiếu cũng có thể nói trắng ra mà chọc cô, nhưng thật ra cô lại thích loại tính cách thật lòng này, cũng không biết sau này có phải cũng như vậy hay không? Chỉ mong Mộ gia có người chị đứng về phía cô, như vậy cô ở Mộ gia cũng được yên ổn thuận lợi.
Đêm gần khuya, rốt cuộc Mộ Dạ Triệt cũng bước lên cầu thang trở về phòng, đã thấy Cổ Dư ăn mặc chỉnh tề đứng ở cửa, liền nhíu mày nói: "Có phải có chuyện gì hay không?"
"Vừa rồi em thấy Mộ Thanh Vận, cũng chính là chị Ba của anh." Cổ Dư chỉ chỉ về căn phòng cách vách ở đầu hành lang, giải thích cho hắn, "Nếu em xoay người rời đi, chị ấy sẽ cho rằng em mất lịch sự. Mà em không lịch sự lễ phép, liền tỏ vẻ em không cho anh mặt mũi. Có thể làm như vậy chứ? Vừa rồi em trả lời chị ấy, chúng ta sẽ nhẹ một chút, như vậy đủ thật chưa? Ha ha!"
"Đương nhiên có thể." Mộ Dạ Triệt gật gật đầu, bảo cô về phòng, "Giờ em chính là một thành viên của Mộ gia, là cô con dâu mà Mộ bí thư cùng Mộ thái thái chào đón vào cửa, là người vợ mà anh cưới về, nhìn thấy chị chồng làm sao lại không chào hỏi được? Giờ chúng ta về phòng, Mộ thái thái đốc xúc chúng ta trải qua đêm tân hôn, chúng ta "Nhẹ" một chút."
Khi Mộ Dạ Triệt nói đến câu cuối cùng, ánh mắt gợi lên cười lạnh, răng nanh đặc biệt cắn mạnh từ "Nhẹ". Bởi vì hắn tán thành Cổ Dư diễn kịch trước mặt người nhà, nhưng cô tuyệt đối không thể có ý nghĩ này thật sự! Cô hẳn là hiểu được hắn tuyệt đối sẽ không chạm vào cô, mà chính cô cũng không có đồng ý chuyện này, đang từng bước phân rõ giới hạn cùng hắn, làm được rất tốt...... Bởi vậy hắn đang nhắc nhở cô!
Cổ Dư thấy hắn dùng ánh mắt này nhìn cô, giống như cô thật sự nổi lên dâm niệm, lập tức trừng mắt liếc hắn một cái, bước về phòng.
Nếu cô thật sự muốn ăn hắn, đã sớm mặc váy ngủ gợi cảm đứng ở cửa mà quyến rũ hắn, chứ sao lại như một con ngốc đứng đợi ở cửa, nói chuyện phiếm với hắn! Nhưng mà hắn không khỏi rất tự cao, thế nhưng lại cho rằng cô thật sự muốn lăn giường cùng hắn?! Cô khát đến như vậy sao!
Hai người đi về phòng, đóng cửa lại, Mộ Dạ Triệt phát hiện cô đã muốn chia giường xong rồi, cô ngủ trên giường, hắn ngủ dưới đất hoặc trên sô pha, ở giữa có một tấm rèm. Truyện được update tại truyenwiki1.com, editor: Ramsessivy.
Đối với điều này, hắn cảm thấy kinh ngạc, lại tỏ vè vừa lòng, mở miệng cười khẽ: "Tôi đi tắm rửa, em không cần nhìn lén."
Cổ Dư vốn đang kéo màn, nghe vậy cắn răng một cái, hai tay nắm chặt lại, "Cho dù anh có cởi sạch ở trước mặt em, em cũng không thèm! Nhưng mà lúc em tắm rửa anh cũng không được nhìn lén!"
Mộ Dạ Triệt cười ha ha, không tranh cao thấp cùng cô, vừa cởϊ áσ sơ mi bên ngoài thân hình cao to, vừa đi về buồng tắm rửa.
Nửa tiếng sau, khi hắn mặc đồ ngủ đi ra, lại phát hiện toàn bộ trong phòng lại thay đổi. Cổ Dư đang cong người cố gắng đẩy chiếc tủ nặng đầu giường, tựa như cô tính đem chiếc tủ đầu giường này ngăn cách phòng ngủ và thư phòng, dùng để chắn ở cửa thư phòng.
Mà trong thư phòng, đã trải sẵn chăn nệm, chăn nệm lông vịt mềm mại đã được đặt sẵn trên mặt đất, thoạt nhìn rất thoải mái, Cổ Dư ở trước mặt hắn thì đóng cửa thư phòng lại, sau đó chặn thêm cái tủ đầu giường, lại thêm một cái bàn......
Mộ Dạ Triệt nghe tiếng kéo đến kéo đi bên trong thư phòng, khuôn mặt tuấn tú hơi lộ ra kinh ngạc, bất đắc dĩ cười. Tình hình hiện tại hình như là hắn tính xâm phạm cô, chứ không phải là cô mơ ước hắn? Vừa rồi là ai ở trước mặt chị Ba, nói bọn họ ở trên giường sẽ nhẹ một chút chứ? Hình như là cô suy nghĩ đi đâu?
"Em tính giam mình bên trong sao? Nếu đi toilet thì làm sao bây giờ?" Hắn gõ cửa.
"Buổi tối em sẽ không đi toilet."
"Cũng không ăn cơm?" Hắn tiếp tục gõ cửa, mang theo nụ cười khẽ, "Hình như tối nay em chưa ăn gì, cũng chưa tắm rửa."
Cổ Dư chui chui trong tấm chăn, để lộ quả đầu, lớn tiếng nói với bên này: "Giờ em chỉ muốn ngủ!" Quan tâm đến ăn cơm cùng đi WC tắm rửa làm gì, giờ cô không có đõi, cũng không muốn đi toilet, chỉ muốn ngủ! Hơn nữa hiện tại Mộ Dạ Triệt anh cũng thấy được, bình thường cô nam quả nữ ở chung một phòng, thường là nam xâm phạm nữ, chứ không phải nữ vồ đến nam! Đừng có nghĩ tôi là sắc nữ đói khát! Anh cũng không nghĩ lại xem sức lực đàn ông lớn như thế nào, thân thể càng dễ phạm sai lầm, một tay đè phụ nữ ở dưới người thì không thể nhúc nhích được! Bởi vậy hiện tại tôi phải đề phòng anh, chứ không phải là anh đề phòng tôi!
Mộ Dạ Triệt thấy cô cố chấp như vậy, liền cười lắc đầu, tránh ra, ngồi lên sô pha im lặng xem công văn.
Cổ Dư thì đem tấm chăn lông vịt cuộn tròn quanh người, nghiêng vài cái, dần dần ngủ.
Cô thật mệt mỏi, vừa ngủ, cái bụng vừa thầm thì kêu, khiến cho cô mơ thấy không ít thịt sườn, cơm gà còn đang nóng hổi, hương thơm ngào ngạt, cuối cùng lấy tay gãi gãi miệng, nghiêng người đem nước miếng của mình lau khô.
Quái, làm sao trong đầu cứ luôn có dĩa cơm gà bay tới bay lui, bên lỗ tai còn