Cổ Dư thấy Đông Húc ấn rớt điện thoại của mình, cũng không hề kiên trì gọi điện, nâng ly rượu lên tiếp tục uống, nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Nếu Mộ Dạ Triệt từ chối nhận điện thoại của Lâm Tiêm Tiêm, khiến Lâm Tiêm Tiêm ngược lại phải gọi điện cầu cứu cô, vậy cô vẫn không nên nhiều chuyện cho khỏe! Thật ra lòng của cô cũng không có độ lượng lớn như vậy, không có khả năng cùng Lâm Tiêm Tiêm không ngại chuyện lúc trước, giúp đỡ cô gái này!
Lâm Tiêm Tiêm cô vẫn tự cầu có nhiều phúc đi, xuất ra sự đắc ý bừa bãi của cô ở tòa thị chính, giằng co tiếp với Lâm Nho Nhỏ đi! Lấy năng lực của cô nhất định sẽ thắng Lâm Ngọc Nhi cùng Lâm Nho Nhỏ!
Vì thế cô cùng Đông Húc uống rượu đến hơn mười hai giờ đêm, quyết định nghỉ ngơi ngay tại nơi này.
Nhưng Mộ gia lại gọi điện thoại tới, thúc giục cô trở về gặp thiếu gia, nhất định không cho qua đêm không về!
"Thì ra Dạ Triệt biết tôi ở nơi nào!" Cổ Dư nằm trên sô pha day day huyệt thái dương, miệng đầy mùi rượu, nằm ngửa trên sô pha, nhìn trần nhà, "Chuyển lời cho anh ấy, đêm nay tôi nhất định sẽ không về nhà, bởi vì tôi uống rượu!"
"Thiếu nãi nãi, thiếu gia tự mình đến đó đón cô."
"Hả, phải không?" Cổ Dư lại day day thái dương của mình, cũng không cho rằng đây là một tin tức lớn, tiếp tục nhắm mắt lại ngủ, "Nếu anh ấy muốn, vậy để anh ấy đến đây đi." Người đàn ông chết tiệt này vừa rồi làm sao lại không tới đón cô? Hiện tại cô theo Đông Húc lên núi, biết tin lại đến đây đón?!
"Đông Húc!" Cô xoay người một cái ngồi dậy, cầm di động chạy ra ngoài phòng, gõ gõ cửa phòng của Đông Húc, "Nếu không ngủ, đi ra ngoài một chút!"
Vì thế hai mươi mấy phút sau, khi Mộ Dạ Triệt tự mình đến biệt thự trên dỉnh núi đón Cổ Dư, toàn bộ căn biệt thự rỗng tuếch!
Mộ Dạ Triệt nhìn ly rượu mà hai người vừa mới uống qua ở quầy bar, gương mặt tuấn mỹ lại hiện lên một tia âm trầm, mặt lạnh băng sương, quay đầu nhìn về ánh sáng hiện lên phía đỉnh núi, ra lệnh vệ sĩ lập tức đuổi theo!
Cô gái không biết sống chết này, lúc này lại theo Đông Húc đi nơi nào? Đang cố ý chơi trốn tìm cùng hắn sao!
Cô có biết Đông Húc cũng là một con sói nguy hiểm hay không? Cô nam quả nữ ở chung một phòng, Đông Húc càng ngày càng cảm thấy có hứng thú với cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho cô!
---
Cổ Dư cùng Đông Húc ngồi ở ghế sau của xe, mở cửa sổ hóng gió, đều không nói chuyện, phía trước là tài xế lái xe cho bọn họ, xe đang chậm rãi hướng về Mộ trạch, ngừng trước cửa nhà.
"Nếu tiểu cữu biết cô đã lén trở về Mộ gia, không biết là nên tức giận, hay là nên vui sướng. A." Lãnh Đông Húc cong môi cười tà, nghiêng thân hình cao lớn qua, vươn tay mở cửa xe cho Cổ Dư, mời cô xuống xe, "Tôi còn có chút việc, cần đi ra ngoài vài giờ, cô thay tôi nói lời chúc ngủ ngon với Mộ bí thư."
Cổ Dư đã muốn xuống xe, vẫy tay với hắn, "Vô cùng cảm ơn đã đưa tôi trở về, bởi vậy ngày mai tôi nhất định sẽ giữ lời để báo đáp!"
Sau đó hà hà mấy hơi vào bàn tay, ngửi ngửi, xác định miệng không có nhiều mùi cồn, khẽ hát đi vào Mộ trạch. Thật ra phía sau mọi người ở Mộ gia đã đi ngủ, không ai sẽ thức đêm ngồi ở phòng khách, cô căn bản không cần cảm thấy có tật giật mình vì uống rượu!
Nhưng sợ là Mộ bí thư cố tình ngồi ở phòng khách, bướng bỉnh đợi cô cùng Mộ Dạ Triệt trở về!
Mà quả nhiên, khi cô vào phòng khách đổi dép lê, tâm tình tốt mà ngẩng đầu lên, cô kinh hãi khi nhìn thấy có thân ảnh ngồi ở trong phòng khách, đang chờ cô trở về!
"Ba?" Cô phát ra một âm thanh chột dạ, rất sợ Mộ bí thư ngửi được mùi cồn trên người mình.
"Cổ Dư, con lại đây. "Mộ bí thư gật gật đầu với cô, ánh mắt nhu hòa thoáng nhìn thật hiền lành, cũng không có tức giận, "Thứ sáu tuần này......ba sẽ công khai......mối quan hệ đã kết hôn giữa con và Dạ Triệt, con......chuẩn bị sẵn sàng đi."
Cổ Dư không thể tin được là việc này, đứng cách xa Mộ bí thư năm bước chân mà lắc đầu: "Chuyện này cần thương lượng với Dạ Triệt." Nếu công khai mối quan hệ đã kết hôn của bọn họ, làm cho cô trở thành đệ nhất phu nhân của Cẩm thành, có lẽ Mộ Dạ Triệt cũng bị tức đến hộc máu! Vốn dĩ hợp đồng của bọn họ chỉ có hai tháng, cho dù có cải tạo cô thì căn bản cũng không có khả năng thu được hiệu quả!
Huống gì là, để cho Mộ Dạ Triệt ở trước mặt mọi người thừa nhận thân phận phu nhân thị trưởng của cô! Ai sẽ nguyện ý cưới một phu nhân có thể ăn như điên có thể ngủ như heo chứ?
"Việc này......ba sẽ thương lượng cùng nó, con đi ngủ đi." Mộ bí thư lại gật gật đầu, xem ra là vẫn chờ hắn trở lại để thương lượng chuyện này, rất tôn trọng cảm nhận của cô, sau đó để quản gia đẩy ông lên lầu, thân ảnh chậm rãi biến mất ở hành lang.
Cổ Dư thì dạo qua dạo lại một vòng tại chỗ, lại rót cho mình ly nước lạnh, để đánh tan ứ đọng trong lòng.
Trên thực tế, cô thật sự vừa lòng thân phận trước mắt này của mình, không thích trở thành tiêu điểm bị mọi người bàn luận! Dù sao cô vẫn tự mình hiểu lấy, biết chính mình căn bản không có đủ điều kiện trở thành đệ nhất phu nhân, cô còn cách rất xa đoan trang hiền thục......
Nửa đêm về sáng, cô nằm ngủ một mình trên giường lớn, nghe âm thanh Mộ Dạ Triệt trở về bên ngoài cửa sổ.
Mộ Dạ Triệt phái người đuổi theo cô một đoạn thời gian rất dài, sau đó quay lại Mộ trạch, thân ảnh cao to xuất hiện trong phòng khách, trực tiếp đi lên phòng ngủ ở lầu hai!
"Uống rượu?" Ánh mắt hắn lợi hại, ý bảo cô gái giả vờ ngủ này phải lập tức đứng lên cho hắn, "Lần sau lại chuẩn bị cho anh một "Bất ngờ" nào nữa? Bỏ trốn cùng Đông Húc sao?"
Cổ Dư giả bộ ngủ, cái đầu tránh trong chăn vẫn không nhúc nhích, lặng lẽ mở ti hí mắt ra mà nhìn.
Cô chỉ biết người đàn ông đang nổi lửa giận tận trời này sẽ tìm cô tính sổ! Nhưng mà cô đã muốn trở lại, liền tỏ vẻ sẽ giải hòa cùng hắn, ai cũng không muốn truy cứu trách nhiệm của ai, rồi mọi người đều tự đi ngủ!
"Đứng lên!" Nhưng thật rõ ràng, hắn cũng không nghĩ như vậy, mà là chịu đựng lửa giận xốc cô ra khỏi tấm chăn, quyết định rút xác con ốc sên này ra khỏi vỏ, "Mở to mắt ra nhìn anh!"
Cổ Dư bị ánh sáng kíƈɦ ŧɦíƈɦ nên mí mắt rung động một trận, thật sự chịu không nổi, nhưng cũng không có mở to mắt, mà là tiếp tục ngủ.
Cô giả bộ ngủ để tránh né vấn đề này không được sao? Bởi vì đây là một cái bế tắc!