Edit: Ramsessivy.
Sau khi trở thành nhân viên chính thức, rốt cuộc Cổ Dư cũng trở lại Mộ gia thăm Mộ bí thư.
Cô trở về thăm, thuận tiện lấy đi toàn bộ hành lý của mình, nói lời tạm biệt.
Vì thế khi cô trở về, liền chạm mặt cùng Lâm Tiêm Tiêm, cảm giác có chút kì quái.
Dù sao trước kia cô là gia chủ, Lâm Tiêm Tiêm mới là khách. Nhưng hiện tại, Lâm Tiêm Tiêm mới là chủ nhân Mộ gia, cô ngược lại là khách.
Giờ phút này, Lâm Tiêm Tiêm mặc áo len ngồi trên sô pha, đang kéo đàn violincent cho Mộ thái thái nghe, tạo niềm vui cho cả nhà, toàn bộ say mê trong âm thanh tuyệt vời, cười lớn, cùng ăn hoa quả.
Đến khi Cổ Dư mở cửa ra đi vào, toàn bộ mọi người, bao gồm chính Cổ Dư, đều có vẻ có chút xấu hổ.
Mộ thái thái vội vàng đứng lên, nhanh chóng đi qua bên này, "Cổ nha đầu, rốt cuộc con cũng đã trở lại."
Cổ Dư thì để bà tùy ý cầm lấy tay mình, không có phản ứng cảm xúc quá lớn, hơi hơi cúi người với Mộ bí thư ở phía xa xa, cười nói: "Con trở về lấy một chút đồ đạc."
Mộ bí thư cũng không dự đoán được Cổ Dư sẽ đột ngột trở về, liếc mắt nhìn Lâm Tiêm Tiêm một cái, lại liếc nhìn cô một cái, trong lòng thở dài một tiếng, không nói gì.
Cổ Dư thì lên lầu, mở cửa phòng mình ra, thu dọn hành lý.
Cô vẫn muốn trở về thăm Mộ bí thư, nhân dịp hôm nay có thời gian lại đây nhìn xem, nhưng không nghĩ tới, người một nhà sớm đã quên đi cô.
Mộ Dạ Triệt đi qua cửa phòng của cô, gõ lên cánh cửa, lẳng lặng nhìn cô: "Gần đây công việc có thuận lợi không?"
"Hoàn hảo." Cổ Dư vén vén sợi tóc bên mặt, quay đầu lại nhìn hắn, "Tất cả đều tốt lắm, sau này anh không cần phải thông qua Diệp Tuấn Sinh mà hỏi về hành tung của em, cái này không liên quan gì đến anh, hơn nữa còn lãng phí nhân lực vật lực."
Cô lại mang theo túi hành lí của mình đi ra bên ngoài, thu dọn toàn bộ đồ đạc sở hữu của mình, đem lau sạch toàn bộ dấu vết mình từng ở tại nơi này.
Thời điểm xuống lầu, cô lại hơi hơi hạ thấp người với Mộ bí thư, Mộ thái thái, cám ơn bọn họ đã quan tâm chăm sóc mình trong một thời gian dài, chuẩn bị đi ra ngoài.
"Cổ Dư, chờ chút đã." Đột nhiên Mộ bí thư lên tiếng, chậm rãi đẩy xe lăn qua bên này, nhìn khuôn mặt gầy của cô, nói lời thật lòng: "Sau khi trở về, ở Cổ gia nghỉ ngơi một khoảng thời gian cho tốt, đừng khiến bản thân quá mệt nhọc."
"Vâng, Mộ bí thư." Cổ Dư trả lời cho Mộ bí thư thoải mái, mặt vẫn lộ vẻ cười, sau đó ngẩng đầu nhìn mọi người, "Bởi vì công việc bận rộn quá, chỗ ở của con phải gần công ty một chút, bởi vậy mới rời khỏi đây, mọi người bảo trọng."
"Cổ Dư ~" Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Vận phát ra âm thanh lưu luyến, nhanh chóng bước qua bên này, cố ý giữ cô lại.
Nhưng tại Mộ gia này, toàn bộ mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, Dạ Triệt cố định lựa chọn Lâm Tiêm Tiêm, hai người rất có khả năng sẽ kết hôn. Nếu cứ gắng giữ Cổ Dư ở lại đây, chính là khiến mọi người tra tấn lẫn nhau mà thôi.
Cho nên bọn họ cũng dần dần chấp nhận sự thật này, không hề ích kỷ gắng giữ Cổ Dư lại.
Tuy rằng trước mắt mối quan hệ giữa bọn họ và Lâm Tiêm Tiêm có hơi cải thiện, nhưng sự tồn tại của Lâm Tiêm Tiêm, vĩnh viễn vẫn kém hơn so với sự tồn tại của Cổ Dư. Lâm tiểu thư ngoài việc kéo mấy khúc nhạc đàn violincent, để mọi người nghe chút âm nhạc, còn những chuyện khác không làm cho mọi người thích chút nào. Nếu muốn bọn họ chính thức chấp nhận Lâm tiểu thư này, còn cần một đoạn thời gian!
---
"Vậy, ở Cổ gia nhớ chú ý thân thể, đừng để mệt nhọc quá." Hai người cuối cùng đem sự giữ lại đổi thành nhắc nhở, giúp Cổ Dư xách đồ, "Sau này có thời gian thì quay về thăm nhà nhiều một chút, chị và mọi người mỗi lần xem TV đều nhớ đến Cổ nha đầu. Nhưng không có cách nào, nếu giữ em lại ở trong này sẽ chỉ khiến em càng khó chịu......"
Mộ Thanh Vận
Mộ thái thái thì đột nhiên khóc lên, nghẹn ngào, "Mẹ từng làm chuyện thương tổn đến con, tha thứ cho mẹ."
"Mộ thái thái, đừng khóc, Cổ nha đầu không thích dùng phương thức này nói lời tạm biệt cùng chúng ta đâu." Mộ Thanh Vận ở bên cạnh khuyên nhủ bà, để cho mẹ kế chớ nhắc lại chuyện cũ chọc người khác thương tâm, tự mình xách túi cho Cổ Dư đi ra cửa, "Cổ Dư, đừng quay đầu nhìn, chúng ta đi thôi."
Bởi vì giờ phút này, Mộ Dạ Triệt đang đứng cùng Lâm Tiêm Tiêm, hai người đều mặc áo len ở nhà, trai tài gái sắc, bề ngoài xứng đôi, nghiễm nhiên trở thành một cặp đứng ở chỗ này nhìn theo Cổ Dư.
Làm sao Cổ Dư lại không có cảm giác với một cảnh này được?
Cô chính là trở về để thăm Mộ bí thư, thuận tiện thu dọn đồ đạc, sao lại đoán được Lâm Tiêm Tiêm sẽ ngồi ở đây ăn trái cây cùng mọi người được? Điều này chứng minh rằng lòng của cô còn có Mộ gia này, khi nhớ thì muốn về thăm, chính là Dạ Triệt không thương cô chính là không thương cô, ai cũng không cưỡng cầu được.
Sau khi đưa Cổ Dư ra cửa xong, Mộ Thanh Vận còn tiếp tục đưa cô ra đến bên ngoài, cùng đi với cô, "Nghe nói gần đây em đang tìm việc, công việc có mệt hay không?"
Cổ Dư nhìn tuyết đọng đang tan dần ở bốn phía, nhận lấy hành lý của mình, cười nói: "Thanh Vận, đừng tiễn em nữa, hôm nay em đến đây thu dọn hành lý, nhân tiện...... thăm Mộ bí thư. Nhưng lần này, em tin rằng Mộ bí thư nhất định sẽ khỏe mạnh hơn. Chờ Mộ bí thư bình phục, em sẽ lại qua thăm mọi người."
Mộ Thanh Vận biết lúc này Cổ Dư không muốn nói lời lưu luyến gì, liền gật gật đầu: "Sau này không quay về thăm cũng không sao, chị sẽ đến thăm em."
"Vâng." Cổ Dư cười vẫy tay, xoay người, bước đi rời khỏi nơi này.
Mà Mộ gia, Lâm Tiêm Tiêm cũng chuẩn bị đứng dậy ra về, thu dọn đàn violincent của mình, lấy áo choàng, cúi đầu với Mộ bí thư, "Bác trai, bác gái, lần sau con lại đến thăm hai người."
Cô mặc vào chiếc áo choàng màu hồng nhạt, trong sự trầm mặc của Mộ bí thư Mộ thái thái, mở cửa đi ra ngoài.
Nhưng coi mối quan hệ trước mắt của Mộ Dạ Triệt, Mộ Dạ Triệt lựa chọn tự mình lái xe đưa cô trở về, giúp cô đặt đàn violincent lên xe, đôi mắt nhìn về phương hướng Cổ Dư vừa rồi rời đi, tâm tình đột nhiên có vẻ có chút phức tạp.
Chẳng lẽ hắn đối đãi Cổ Dư như vậy, thật sự có chút tuyệt tình sao? Nhưng nếu cho cô hi vọng, chẳng phải lại đẩy cô vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan sao?
"Địa điểm cuộc thi lần này có phải ở Vienna không, đặt vé máy bay chưa?" Đến khi hai người ngồi vào trên xe, tâm tình Mộ Dạ Triệt thoáng bình phục, lực chú ý chuyển dời lên người Lâm Tiêm Tiêm, "Lí Mỹ Thắng có ở bên kia chờ em hay không?"
"Vâng, lần này mẹ là giám khảo đứng đầu." Lâm Tiêm Tiêm nhỏ nhắn mềm mại cười nói, thắt dây an toàn, sau đó bỗng nhiên vươn hai tay ôm hắn một cái, "Anh yêu, cổ vũ cho em nhiều hơn đi, nếu lần này em có thể giành được cúp, như vậy sự nghiệp trong nước của em mới có thể rộng mở. Em về đến bên cạnh anh trước, như vậy em cũng cần lấy được chiếc cúp này trước. Chỉ có chiếc cúp này, trước mắt mới có thể khiến em xứng đôi cùng anh."
Mộ Dạ Triệt ôm lại cô, vỗ nhẹ nhẹ lưng của cô, "Tất cả cũng không bắt buộc. Có cúp hay không không quan trọng, chỉ cần em cố gắng, mọi chuyện đều ok."
"Vâng." Lâm Tiêm Tiêm chui trong lòng hắn.
---
Cổ Dư kéo hành lý của mình trở về phòng trọ của Bạch Khiết, sau đó ngủ một giấc, buổi chiều quay lại nơi giao dịch.
Nhưng Jay lại ghé nói cho cô, đêm nay anh sẽ lại giới thiệu cho cô làm quen một số người, để cô chuẩn bị sẳn sàng, chớp mắt tà mị với cô, "Torn, đi qua ngày mưa mới yêu thêm ngày nắng, gặp gỡ một số người mới có lợi đối với cô."
Jay
"Đối phương là loại người nào?" Cổ Dư đang sửa soạn lại tờ danh sách khách hàng ở trên tay, chuẩn bị cuộc giao dịch tiếp theo của mình. Đây là sau khi cô được Glenn chấp nhận, được Vera giao cho một ít danh sách giao dịch, cô phải có nhiệm vụ hoàn thành.
Mà toàn bộ tài nguyên khách hàng, lại nằm trong tay Vera, cô ấy có thể ăn tiền lãi nhiều nhất, sau đó lại phân chia đều cho các Thao Bàn Thủ dưới trướng của mình.
Mỗi một Thao Bàn Thủ có tiền lương thêm tiền lãi cũng không thấp, trên cơ bản có thể được một chiếc Porsche, như vậy thì tiền lương của Vera là cao đến nhường nào.
"Jay, anh muốn đem bán tôi sao?" Cô di chuyển ghế dựa lại đây, bỏ ra móng vuốt của con sói đang đặt trên vai mình, không muốn cùng nhau 'Lêu lỏng' với Jay, "Tôi không có hứng thú với quan bar."
"Nhưng cô phải mở rộng mối quan hệ bạn bè của mình, nhất định phải quen biết càng nhiều người ~" Jay trực tiếp đem hai bàn tay đặt úp sấp lên tay vịn ghế dựa của cô, lại chớp chớp mắt phóng điện, "Cứ quyết định vậy đi, tối nay chúng ta cùng nhau uống rượu. Lỡ hẹn sẽ không làm bạn nữa."
Sau đó đứng lên vuốt vuốt nếp nhăn trên đồng phục của mình, rời đi bước lên sàn giao dịch.
Cổ Dư cũng cần đi làm giao dịch, nhưng hiện tại cô không có trạng thái, đầu rất đau, không thể không lấy tay day day mi tâm, cầm bản ghi nhớ cùng bút ký hiệu của mình, chen lấn trong biển người bước lên sàn giao dịch.
"Cổ Dư, chị có sao không?" Bạch Khiết tiếp tục làm thanh toán viên cùng Thị Na ở bên cạnh lo lắng nhìn cô, thực sự sợ cô bị đối thủ cạnh tranh xô ngã xuống dưới, "Nếu thân thể không thoải mái, xin phép Vera nghỉ đi, đừng gắng gượng."
"Tôi không sao." Cổ Dư bị tiếng kêu cạnh tranh của đối thủ bên cạnh càng làm phiền lòng hơn, vì thế cô dùng giọng nói lớn hơn nữa để hoàn thành mua bán với người bên dưới, khí thế áp đảo người khác, với ý nghĩ linh hoạt, thủ thế nhanh nhẹn, cô hoàn thành nhiệm vụ Vera giao cho mình rất nhanh! Sự cạnh tranh kịch liệt ở đây làm cho nhiệt huyết cô sôi trào, tạm thời quên tất cả những gì không vui!
Vera thì ôn hòa với cô, thải giày cao gót đi qua bên cạnh Bạch Khiết, nói với cô: "Tuy rằng hiện tại cô bị giáng cấp làm thanh toán viên, nhưng sau này cô vẫn có thể làm Thao Bàn Thủ như cũ. Một tuần sau, cô đi theo tôi làm việc."
Bạch Khiết cảm thấy bất ngờ trong khoảng thời gian ngắn, vội vàng nói: "Chị Vera, cám ơn chị, nhưng tôi không muốn làm giao dịch viên."
"Đây là vị trí công ty sắp xếp cho cô, cô không thể từ chối!" Vera lớn tiếng nói lạnh nhạt, kiên quyết không cho phép cô cự tuyệt, lại nhìn ánh mắt nghiêm khắc đảo liếc mọi người một cái, nhìn khuôn mặt mệt mỏi của mọi người, "Được rồi, giờ mọi người đi về nghỉ ngơi đi, ngày mai lấy trạng thái tốt nhất mà làm việc. Gần đây thị trường dao động rất lớn, đúng là nổi gió nơi giao dịch, chúng ta phải bắt được cơ hội."
"Vâng, chị Vera!" Mọi người cùng đồng thanh.
Nhưng khi Vera rời đi, mỗi người đều vung nắm đấm với bóng dáng của cô, hận không thể xoay gãy đầu ma nữ này làm quả bóng đá.
Mỗi người đều biết Vera ăn hơn một nửa tiền lãi, độc chiếm tài nguyên khách hàng, mỗi ngày đều xem bọn họ như trâu bò, lột da bọn họ, thậm chí còn thường xuyên nhắm vào người mới, kiêu ngạo đến không chịu được!
Bởi vậy bọn họ vẫn khát vọng tổng công ty phái chủ Thao Bàn Thủ mới đến làm việc, để bọn họ được thoát khỏi bể khổ!
Nhưng cố tình, Vera sớm đã có chuẩn bị, tuyệt đối không cho phép người mới nào đè đầu cưỡi cổ mình!
Buổi tối, Jay đưa Cổ Dư đến một câu lạc bộ, giới thiệu cho cô vài người thành đạt.
"Đây là Trương tổng của Trung Vọng Lương Du, Phương tổng của công ty Nghiệp Hoa, bọn họ đang muốn đầu tư, hạn mức rất lớn." Jay giới thiệu cho Cổ Dư, thì ra là giúp cô mượn sức khách hàng, hỗ trợ cô trưởng thành nhanh chóng, "Torn, sau khi mối làm ăn này thành công, chỉ khi cô có thành tích làm vừa lòng hai ngài đây, bọn họ sẽ càng giới thiệu nhiều khách hàng cho cô nữa."
"Mục đích khi tôi tới nơi này, chính là giúp quý công ty kiếm được giá chênh lệch lớn với phí tổn thất nhỏ nhất. Xin hãy tin tưởng tôi, tôi có thể cho một trăm vạn biến thành một trăm ngàn, sau đó lại thành một triệu, một trăm triệu......" Cổ Dư nâng ly mỉm cười