Edit: Ramsessivy.
Sáng sớm hôm sau, Cổ Dư mặc quần áo ở trong phòng, cố gắng mặc quần, lại phát hiện mặc không vừa những cái quần trước kia, bụng giống như một quả bóng cao su, khiến cho cô không thể không thay cái quần rộng thùng thình được, lại khoác chiếc áo choàng vào, mang theo túi xách đi làm.
Qua vài ngày nữa là sẽ đến lễ mừng năm mới, thời gian diễn ra lễ mừng năm mới là trung tuần tháng hai, cho nên bụng của cô cũng lớn tầm sáu bảy tháng, giống như qua một đêm bỗng nhiên bụng to lên, phình ra, khiến cho hành động của cô thật là bất tiện.
Cô luôn luôn nghĩ, thời điểm bụng lớn tầm tám tháng sẽ xin công ty nghỉ phép, sau đó sinh con ở nước ngoài.
Nhưng mà hiện tại, bụng của cô bỗng nhiên lớn hơn thật nhiều, buổi tối lúc đi ngủ, cô thậm chí có thể đụng được bàn tay nhỏ bé của con, cảm nhận được con đang xoay người trong bụng mình.
Thì ra đây là cảm giác mang thai sao, mỗi ngày cô bận rộn không ngừng làm việc, con lại bất tri bất giác trưởng thành, từ một cục thịt nhỏ bằng nắm tay trưởng thành thành một tiểu bảo bảo năng động, sau đó khóc oa oa rơi xuống đất, kêu cô là mẹ.
Không biết, là con gái, hay là con trai nhỉ?
"Cổ Dư, chuẩn bị xong chưa? Cùng nhau đi thôi." Bạch Khiết ở cách vách gõ vang cửa phòng của cô, còn tưởng cô đang chui trong ổ chăn, nhẹ nhàng cười, "Giờ tám giờ rồi, chúng ta còn ăn sáng nữa, trên đường có thể bị tắc xe, sẽ muộn mất."
Cổ Dư ở trong phòng sửa sang áo choàng lại, cố gắng để bụng của mình nhìn không khác thường, thế này mới mở cửa ra, đem túi xách công việc đưa cho Bạch Khiết, "Cô đến sàn giao dịch trước đi, tôi còn có chút việc xử lý, đại khái tầm mười giờ sẽ đến đó. Trên bàn làm việc của tôi có nhiệm vụ giao dịch phải làm hôm nay, cô đưa cho Edon hoàn thành đi."
"Vâng." Bạch Khiết nhận túi xách công việc của cô, nhưng cảm thấy khó hiểu, "Giờ có chuyện gì quan trọng cần đi xử lý sao?"
"Ừm, là có một chút việc riêng." Cổ Dư đeo khăn quàng cổ của mình đi ra phía cửa, nhưng cô không có cúi người mang giày, mà cười nói với Bạch Khiết: "Tôi tính đi mua một chiếc xe riêng, hôm nay hẹn đi xem xe, bởi vậy đừng nói cho những người khác là tôi đi mua xe nhé, để cho tôi làm biếng nghỉ một chút đi, hôm nay sẽ nghỉ hai giờ." Cô vươn hai ngón tay.
"Em sẽ không nói cho bọn họ biết, nhưng chị phải lái xe chở tụi em đi hóng gió, để tụi em được mát mặt trước sàn giao dịch một chút, kéo bản mặt kiêu ngạo của Vera xuống ~" Thế này Bạch Khiết mới cười hì hì tin cô, cầm túi xách công việc đi ra cửa, vào thang máy vẫy tay chào cô, "Bye, về sớm một chút ~"
Sau khi Bạch Khiết rời đi, thế này Cổ Dư mới dám ôm bụng ngồi xuống mang giày, thở mệt nhọc.
Thời điểm trước kia khi bụng cô chưa lớn, cô xoay người ngồi xuống không tốn chút sức lực nào, mỗi ngày đều quay qua lại tự nhiên ở chỗ giao dịch, mạnh mẽ vang dội. Nay bụng to như một quả bóng cao su, lại không biết từ khi nào sức chống đỡ dần dần lớn hơn, chống đỡ thành một quả dưa hấu to, thế này cô mới đột nhiên phát hiện cô xoay người mang giày thật khó khăn!
Thôi, trực tiếp nhét chân vào đi, sau đó hơi hơi nhấc chân, tạo thành gót, tạm vậy! Sau này không thể mặc váy ngắn mang giày cao gót, đi đứng mệt chết được rất thống khổ, hơn nữa còn lãng phí thời gian!
Hơn một giờ sau, cô đứng xếp hàng trước phòng khám sản phụ khoa cũng đến lượt mình, sau đó trao đổi phản ứng thai nghén gần đây của cô với bác sĩ.
"Ngoài sức ăn tăng mạnh, bụng cũng lớn hơn nhiều. Thai máy thường xuyên, hay nhích tới nhích lui." Giờ phút này cô lấy tay sờ sờ trên bụng, liền đụng đến bàn tay nhỏ bé của con. Tiểu tử này đang cùng bắt tay với cô.
Bác sĩ thì cầm tai nghe dán lên bụng cô, nghe nhịp tim của thai nhi, cười nói: "Cổ tiểu thư, thai nhi thật khỏe mạnh, hiện tại cô ngoài việc chú ý dinh dưỡng chế độ ăn, còn phải chú ý nghỉ ngơi. Công việc không nên có áp lực lớn quá, nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngày dự kiến sinh."
"Tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ." Cổ Dư mỉm cười đứng lên, mặc áo khoác vào, lại đầy chờ mong gặp con, rạng rỡ đi ra khỏi phòng khám.
Tuy rằng bụng của cô không lớn so với bụng của những thai phụ mang thai cùng tháng, có thể mặc quần áo thật dày để che khuất, nhiều lắm giống một quả dưa hấu lớn, nhưng con của cô tuyệt đối khỏe mạnh!
Suy nghĩ một chút về hình thể thon dài của Mộ Dạ Triệt, thêm dáng người cao gầy của cô, bọn họ kết hợp sinh con thì dáng người cũng tuyệt đối là ngọc thụ lâm phong hoặc là duyên dáng yêu kiều, chắc chắn không có khả năng lớn lên trưởng thành giống một cục mỡ!
Cho nên bụng của cô mới tương đối nhỏ một chút thôi~
Nhưng mà, từ từ, đứa bé này sẽ giống Mộ Dạ Triệt sao?
Khuôn mặt mang nụ cười của cô chợt buồn bã, bỗng nhiên phát hiện chính mình dùng sai từ, tâm tình đang tốt phút chốc u ám một mảnh, có chút tự rước ưu phiền.
Cổ Dư
Nếu đứa bé này xem như người của Mộ gia, vì sao cô lại vất vả giấu diếm như vậy chứ? Cô có khả năng giống như Lâm Tiêm Tiêm, mang bụng bầu tìm tới cửa, để hai ông bà Mộ gia phải nhận đứa bé này, lại nhận cô là mẹ đứa bé.
Đứa bé có thể được giữ lại, là vì nó là đứa con mà cô mang trong bụng.
Thời điểm cô đổ máu là cô đang đau, là cô đang tự tay gϊếŧ chết con mình, bàn tay nhuốm đầy máu đỏ, mà người ta cũng không đau không thương cô, đứng ở một bên mà chỉ trích cô ích kỷ.
Mẹ con Lâm gia vẫn cảm thấy đứa bé này là trở ngại hạnh phúc của Lâm Tiêm Tiêm cùng Mộ Dạ Triệt, là chướng ngại vật, thậm chí Lâm Tiêm Tiêm còn cảm thấy, Cổ Dư cô giữ đứa bé này lại là vì muốn níu kéo Mộ Dạ Triệt, nhất định không thể giữ lại đứa bé này.
Mà Lâm Tiêm Tiêm vì sao lại không nghĩ ra, nếu hiện tại đổi lại là Lâm Tiêm Tiêm xóa bỏ cái thai của mình, cô ta có đủ ác độc để quyết tâm gϊếŧ chết con của mình không? Quả nhiên không thân chẳng quen thì chẳng đến nơi đến chốn, a!
Sau khi rời khỏi bệnh viện, quả nhiên Cổ Dư vẫn đến trung tâm trưng bày Porsche, không có lựa chọn cẩn thận quá mức, lấy một chiếc xe cô đã sớm để ý là PorscheCarrera gt, hơn 600 vạn tệ, cô dùng tiền hoa hồng tích cóp mấy tháng nay, mua đứt chiếc siêu xe này!
---
Trên thực tế, mấy tháng ngồi lên vị trí chủ Thao Bàn Thủ này, tổng tiền hoa hồng của cô đã đạt tới mấy trăm vạn, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu mà người ta hâm mộ ngành sản xuất này.
Những Thao Bàn Thủ lão làng sớm đã sinh ra cảm xúc chán ghét với tiền hoa hồng, không có dụ hoặc gì có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến bọn họ, bởi vậy bọn họ cần nhất là ngày nghỉ, để bọn họ hoàn toàn thả lỏng, sau đó trở về phấn đấu.
"Chị Cổ Dư, chị thật sự mua chiếc PorscheCarrera gt phiên bản ngừng sản xuất rồi sao ~ giỏi quá ~" Cửa lớn nơi giao dịch, Đỗ Thị Na di chuyển vây quanh chiếc xe của cô, vui mừng ghé sát vào động cơ xe, "Chờ thêm mấy tháng nữa, em cũng đi mua một con Porsche trăm vạn, he he ~"
Mấy tháng gần đây, tiền lương của cô và Bạch Khiết cũng nhiều hơn, trên cơ bản mỗi tháng có thể lấy được mấy vạn, đã khiến cô đếm tiền kiếm được muốn rút gân tay, buổi tối nằm mơ đều đang cười!
"Nhưng mà nghe nói Lamborghinilp của Vera có giá đến 750 vạn, vẫn đậu trước cửa tòa nhà, bốn lốp xe đã chiếm vị trí của 4 cái xe khác " Đỗ Thị Na chỉ chỉ Lamborghini ở bên cạnh, rất muốn đá cho thủng hai lỗ, để cho người phụ nữ này tránh xa bãi đổ xe một chút, lại nhìn thấy Vera cùng một soái ca đang hẹn hò ở trong xe, lập tức kéo cánh tay của Vera lại, phát ra tiếng kêu sợ hãi,
"Cổ Dư, bà cô này thế mà có bạn trai kìa?"
Mắt của anh chàng này bị mù sao, thế mà lại nhìn lọt Vera?
"Không phải bạn trai, mà là Hàn Kiền." Cổ Dư cười nói, để Đỗ Thị Na đừng ngạc nhiên nữa, cũng đừng lại cố ý so bỳ với Vera, vừa