Convert: Utichcoc.
Edit: Ramsessivy.
Cổ Dư
Đối mặt với Mộ trạch ngày xưa, Cổ Dư đi vài bước trong phòng khách, nhìn ảnh chụp mẹ con trên bàn, nhẹ nhàng cầm lấy.
Đó là ảnh chụp Lâm Tiêm Tiêm cùng con, ảnh gia đình Mộ gia, thời điểm này con mới được ba tháng, ngồi trên đùi ông nội, cố gắng ngẩng cổ nhìn ông. Còn lại người bên cạnh là Mộ thái thái, Lâm Tiêm Tiêm, chị em Mộ Thanh Vận, cùng Mộ Dạ Triệt, người một nhà vô cùng hạnh phúc.
Vì thế cô dùng đầu ngón tay vuốt vuốt lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trên bức ảnh, thả bức ảnh về lại chỗ cũ, quay đầu nói với cha con Mộ gia: "Gần đây tôi nhận được một đoạn tin, nội dung rất kì quái."
Phút chốc, sắc mặt Mộ bí thư lại thay đổi, rốt cuộc há mồm phát ra tiếng nói ám ách, "Vụ tai nạn xe này rốt cuộc xảy ra khi nào?"
"Tai nạn xe?" Cổ Dư cảm thấy khó hiểu, cười nói nhìn Mộ bí thư: "Đoạn tin tôi nhận được cũng không phải nói về tai nạn xe, mà là nội dung khác." Nghĩ lại, cha con Mộ gia đã nhận được đoạn camera ghi lại vụ tai nạn xe cộ, không uổng công cô mặc lùm xùm để đụng xe lần nữa.
Hiện tại chỉ cần cô đề cập đến tin tức, Mộ bí thư sẽ nghĩ đến tai nạn xe cộ, không biết đoạn camera này có thể ác mộng cả đời của bọn họ hay không? A.
"Đây là tin nhắn cùng ảnh chụp mà gần đây tôi nhận được." Giờ phút này, cô đưa cho Mộ bí thư xem tin nhắn cùng ảnh chụp mà Lâm Tiêm Tiêm gởi cho cô, nhẹ nhàng cười cười, "Tất cả đều là tin nhắn nặc danh, số điện thoại mới, cảnh báo tôi đừng có lại tiếp cận Dạ Triệt, nếu không cô ấy sẽ khiến tôi phải trả giá đắt."
Nếu Lâm Tiêm Tiêm có thể hẹn cô ra ngoài uống cà phê, tất nhiên cũng có thể gởi tin nhắn đe dọa cô. Gần đây cô ta như bị điên vậy, mỗi ngày không chỉ đến nơi giao dịch làm ầm, còn tung tin đồn khắp nơi, tiến hành nhắn tin khủng bố cô nữa.
Cô rất khâm phục cô ta có thể tiếp tục giãy dụa như vậy, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để đối phó với cô.
Mộ bí thư nhìn thoáng qua tin nhắn trong tay cô, dời ánh mắt, đôi mắt già lại nhìn ngược về phía Mộ Dạ Triệt, "Dạ Triệt, ba hi vọng lần này con không tái phạm hồ đồ mà xúc phạm đến những người khác. Suy nghĩ thật ký một chút, Cổ nha đầu trước kia đã từng bị chúng ta gϊếŧ chết, hiện tại đứng trước mặt con không phải Cổ nha đầu, mà là một người khác, con hiểu chưa? Cô ấy là vì Lâm Tiêm Tiêm mà đến, cũng không phải vì con mà đến."
Mộ Dạ Triệt lẳng lặng nhìn ba, mở miệng, ánh mắt lại kiên định nhìn chằm chằm vào ông, "Cho dù cô ấy đến vì mục đích gì, cô ấy đều là người mà con muốn tìm. Ba, sau này Jasmine sẽ dọn về ở Mộ gia mong ba chấp nhận cô ấy."
Mộ bí thư lại lắc đầu, vô cùng đau đớn nhìn hắn và Cổ Dư, "Thật ra ba không hi vọng cô ấy có thể bước vào Mộ gia chúng ta, bởi vì cái này sẽ hại cô ấy, cũng sẽ khiến Mộ gia chúng ta không thể bình an." Ông nhìn Cổ Dư, trịnh trọng nói, "Jasmine, mặc kệ cô có phải là Cổ nha đầu ngày xưa hay không, ta chỉ muốn nói cho cô biết, đã không còn như xưa, hẳn là cô đã có cuộc sống mới, hãy để cho mình thật sự hạnh phúc đi."
Dứt lời, ông không hề để ý đến bất kỳ ai, đẩy xe lăn một lần nữa quay lại thư phòng, bất đắc dĩ đóng cửa lại, không hề đi ra.
Cổ Dư chỉ nhoẻn miệng cười, không nói gì nhìn bóng dáng Mộ bí thư.
Trên thực tế thì Mộ bí thư lo lắng nhiều rồi, cô rất hạnh phúc, hạnh phúc hơn so với thời gian trước kia ở tại Mộ gia. Mà hiện tại, chỉ cần chuyện của mẹ con Lâm gia được hoàn toàn giải quyết, cô liền có thể đưa con đi du lịch thế giới, sống thật vui vẻ.
Cho nên cô không rõ vì cái gì mà Mộ bí thư lại cho rằng cô không hạnh phúc? Chắc là vì một Lâm Tiêm Tiêm đã khiến Mộ gia long trời lở đất, khiến mọi người trong Mộ gia chịu khổ nhỉ? Bọn họ mới là những kẻ biết vậy chẳng làm người!
Loại tiền căn hậu quả này, mặc dù Cổ Dư cô không có xuất hiện lần nữa, Lâm Tiêm Tiêm khoác mặt nạ dịu dàng kia rồi cũng sẽ lộ ra bộ mặt thật thâm địa thâm độc của mình! Bọn họ hẳn là nên cảm kích cô đã ép Lâm Tiêm Tiêm lòi ra bộ mặt thật, ha ha.
"Hình như Mộ bá bá không hoan nghênh em vào nhà cho lắm." Cô quay đầu cười nói với Mộ Dạ Triệt, cầm lấy áo khoác đi ra cửa, "Vậy em xin phép."
"Jasmine!" Mộ Dạ Triệt lại đột nhiên giữ cô lại, nhẹ nhàng bắt được khuỷu tay của cô, kéo cô về, mắt nhìn vào cô mà nói: "Vì sao đến ngày cô ấy ký tên vào đơn ly hôn mới đồng ý lại đây gặp anh? Cổ Dư, nếu em thật sự quyết định cho chúng ta cơ hội lần này, em đừng làm chuyện gì khiến bản thân mình tổn thương nữa."
Cổ Dư quay đầu nhìn hắn cười nhẹ, "Em nghĩ mới đầu em cũng có chút chuyện quên nói cho anh. Vừa rồi vợ trước của anh ra khỏi nhà không có mang theo gì cả, có lẽ giờ này không xu dính túi đứng trước cửa chờ anh đi tìm đó, anh đi xem cô ấy đi, hiện tại cô ấy thật sự cần anh."
"Jasmine?" Mộ Dạ Triệt nhíu mày, không rõ vì cái gì mà cô lại muốn đẩy hắn về phía Lâm Tiêm Tiêm, "Anh cùng cô ấy đã không còn quan hệ gì."
"Nhưng dù sao cô ấy cũng là người mà anh từng yêu." Cổ Dư rút tay khỏi bàn tay của hắn, mắt cười, lại ẩn chứa một tia châm chọc, "Anh đã có thể đối xử với cô ấy như vậy, tương tự cũng có thể đối xử với em như thế. Dạ Triệt, thời gian em cùng anh quen biết nhau cũng không dài, em thật sự không dám tin tưởng cảm giác của anh dành cho em là yêu."
"Cổ Dư!" Lúc này, Mộ Dạ Triệt tức giận một tay kéo cô lại, gương mặt đầy lo lắng, sức lực bàn tay rất mạnh, ôm sát cô vào trong ngực, "Vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ Lâm Tiêm Tiêm, em mới đồng ý đến đây gặp anh sao? Tâm của em căn bản không ở trên người anh, em lại khiến bản thân mình miễn cường cười đùa, anh không cảm nhận được là em yêu nơi này, để chính mình dọn về đây ở sẽ vui vẻ sao?"
"Chỉ cần có anh ở đây, em sẽ vui vẻ hạnh phúc." Cổ Dư cười nói, lại lấy tay gỡ bàn tay đang giữ chặt cô, để lộ một nụ cười đầy ý vị thâm trường, "Nếu anh không thích em như vậy, em cũng có thể không gặp anh nữa. Hôm nay em được nghỉ, mới có thời gian lại đây gặp anh, nhưng hình như mọi người không chào đón em, hôm nay em quấy rầy rồi!"
Lúc này cô bỏ tay Mộ Dạ Triệt ra, đôi mắt mèo lộ ra vẻ sắc lạnh, khóe môi cũng gợi lên chút cười lạnh, thải giày cao gót đi ra cổng.
Trước khi đi, ánh mắt sự chán ghét kia của cô đâm Mộ Dạ Triệt bị thương, khiến cho Mộ Dạ Triệt chôn chân tại chỗ, gương mặt phủ kín sự tuyệt vọng, nhìn cô ra khỏi Mộ gia.
Quả nhiên, cô đối với hắn là chán ghét, chỉ