Edit: Ramsessivy.Ngày hôm sau, Cổ Dư thật không ngờ, người của Mộ gia lại đây, Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Vận xuất hiện trước mặt cô, đến thăm cô.Bọn họ tìm đến nơi này, đứng ở cửa, nhờ bảo vệ chuyển lời.Cổ Dư cầm bút đang ký tên mình lên văn bản, xem qua những gì cần ký nên ký, lại giơ tay ra hiệu với nhóm Thao Bàn Thủ trên sàn giao dịch, để bọn họ tiếp tục, đã biết phải đi ra gặp mẹ con Mộ gia.Mộ Thanh Vận thấy cô mặc đồng phục đỏ, trước ngực để lộ bảng tên, làm việc một cách mạnh mẽ vang dội, nói chuyện ngắn gọn có uy lực, thời điểm đi ra còn nhận điện thoại bàn chuyện công việc với khách hàng, căn bản không có lãng phí chút thời gian nào, phút chốc Mộ Thanh Vận có chút thổn thức.
Mộ Thanh Vận"Cổ nha đầu, chị cùng Mộ thái thái ra ngoài mua sắm, nhân tiện lại đây thăm em." Mộ Thanh Vận nhẹ giọng cười, đưa cho Cổ Dư một cái túi giấy, lấy ra một chiếc áo choàng màu trắng bằng da, "Em thử xem xem, chị cảm thấy nó rất thích hợp với em, nên mua luôn.""Mã tiên sinh, lần sau chúng tôi sẽ chú ý, cứ như vậy đi." Rốt cuộc Cổ Dư cũng nói chuyện điện thoại xong với khách hàng, cúp máy, quay đầu nhìn Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Vận, lại liếc mắt nhìn chiếc áo khoác, "Gần đây em béo lên, có khả năng không mặc vừa, Thanh Vận, chị mặc không phải tốt hơn sao."Không có chuyện gì sao lại mua quần áo cho cô?Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Vận thì liếc mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng cười nói: "Mặc kệ như thế nào, Cổ Dư, em vĩnh viễn là con gái của Mộ gia, em đừng quên Mộ bí thư cùng chị, hãy nhớ những ngày chúng ta cùng ở với nhau."Cổ Dư nghe lời này, phút chốc trong lòng có chút sáng tỏ, liền nhìn bốn phía, cười nói: "Gần đây có một quán cà phê, chúng ta đến đó ngồi đi, hiện tại em có nửa tiếng đồng hồ.""Không được, giờ có khả năng hai người phải đi về, chờ đến lúc em nghỉ ngơi chúng ta lại cùng nhau ăn bữa cơm." Mộ Thanh Vận kiên trì cầm cái áo hàng hiệu sang trọng đưa cho Cổ Dư, lại chỉnh chỉnh khăn quàng trên cổ mình, chuẩn bị cùng Mộ thái thái quay lại xe, "Em nhất định phải nhớ kỹ những lời chị nói vừa rồi, sau này mặc kệ có chuyện gì xảy ra, Cổ Dư em mãi mãi là con gái của Mộ gia, so với bất kỳ kẻ nào đều thân hơn, có thời gian hãy trở về đoàn tụ cùng mọi người, chúng ta gặp gỡ ở bên ngoài cũng không sao."Mộ thái thái cũng nhíu mày lại, cảm khái nhìn Cổ Dư, muốn nói lại thôi.Cuối cùng, Mộ thái thái nhẹ nhàng kéo tay Cổ Dư, lưu luyến mà nói: "Hiện tại nhìn con dài béo ra một chút, tâm của ta cùng ba con cũng kiên định một ít.
Chăm sóc mình thật tốt, thêm một khoảng thời gian nữa người một nhà chúng ta lại ra ngoài ăn bữa cơm."Cổ Dư không có phản ứng gì với từ Người một nhà này, cười vẫy tay với bọn họ, nhìn bọn họ lên xe rời đi, "Được, sau này hẹn dịp nào đó cùng nhau ăn cơm."Trên thực tế, tin tức Mộ Dạ Triệt sắp đính hôn cùng Từ Thanh Huyên đã thông báo khắp nơi, không ai không biết không ai không hiểu, Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Vận dùng lời nói này để ám chỉ mối quan hệ giữa bọn họ cùng cô, cô đương nhiên nhận.Đã không có Mộ Dạ Triệt, tất cả mọi người ở Mộ gia là người nhà của cô, cảm tình của cô đối với bọn họ sẽ không trôi đi rất nhanh, mà cần một đoạn thời gian rất dài mới mờ nhạt được.Bởi vậy chỉ cần bọn họ còn nhớ rõ Cổ nha đầu này, cô cũng không thể quên được những ngày tháng sớm chiều có nhau cùng bọn họ.Quay lại đại sảnh giao dịch, cô tính cầm chiếc áo khoác hàng hiệu trong tay tặng cho Bạch Khiết cùng Thị Na, "Giờ thân hình chị mặc không vừa, chắc là hợp với hai người hơn."Bạch Khiết cùng Thị Na nắm chiếc áo màu trắng yêu thích ở trong tay không buông, phát ra tiếng kêu sợ hãi, "Nhìn thật sang trọng, giá trị chắc phải mấy chục vạn! Chúng ta mua không nổi đâu! ~"Bên cạnh có một nhóm nữ thanh toán viên cũng hâm mộ nhìn chiếc áo khoác này, vươn tay sờ sờ.Bọn họ là thanh toán viên mới được nhận vào làm, làm việc dưới trướng của chị Cổ Dư, lương mỗi tháng cùng hoa hồng cũng không ít, hơn nữa còn thường xuyên nhận được một ít phúc lợi.Ví dụ như, chị Cổ Dư sẽ sắp xếp cho bọn họ nghỉ phép, cuối tháng lại trợ cấp một ít phí sinh hoạt, thậm chí còn đem một số quần áo hàng hiệu của cô đưa cho bọn họ, khiến bọn họ vui mừng hào hứng!Chị Cổ Dư thường nói, càng ngày người chị càng dài béo, dáng người phì ra, nhiều bộ quần áo mặc không vừa, bởi vậy nhanh chóng đem cho, nếu không bỏ xó trong góc quần áo, sẽ rất lãng phí!Hơn nữa chị Cổ Dư rất có mắt nhìn, toàn bộ quần áo đều là hàng hiệu,kiểu dáng mới, bảo dưỡng vô cùng tốt, sạch sẽ, đoan trang hào phóng, khiến các cô thường mặc áo quần giá bình dân có cảm giác thành tựu rất đặc biệt!"Ờ, hình như là có giá trị một chút." Cổ Dư dời bảng tên trên bàn nhìn nhìn, quả nhiên phát hiện giá niêm yết trên thị trường của chiếc áo này có vô số con số không, Mộ Thanh Vận đưa tặng cô chiếc áo này, vượt xa trí tưởng tượng của cô, vì thế đem túi giấy trở về nhét dưới bàn, để mọi người tiếp tục làm việc.Thật ra cô đối xử với đồng nghiệp có hai nguyên tắc, một là xem họ là bạn, hai là công và tư rõ ràng.Bọn họ đi theo cô làm việc lâu, sẽ biết, làm bạn thì không tính toán chi li, bọn họ có thể vừa uống rượu vừa làm trò cười xem quần áo ai đẹp hơn, tám một ít chuyện, nhưng ở trong công việc cố ý có sai sót, một sai lầm mà phạm phải quá tam ba bận, nhất định sẽ bị đuổi việc.Bởi vậy bọn họ nghỉ phép thật sự vui vẻ, trạng thái tập trung vào công việc cũng không qua loa, duy trì trạng thái giao dịch cũng không tệ lắm.Giờ phút này, cũng chính là sau mấy tháng Vinh Thăng chiếm cứ sàn giao dịch này, những người mặc đồng phục màu xanh rốt cuộc cũng xuất hiện vấn đề.Tuy rằng bọn họ vẫn xông xáo hấp tấp, tranh đoạt làm giao dịch ở trên sàn, giọng nói đều to hơn so với ai khác, động tác đều nhanh hơn so với bất kì ai, nhưng bọn họ thường xuyên xuất hiện sai lầm trong giao dịch, luôn nhớ lầm, hoặc là xuất hiện ra hiệu sai.
Mà một khi làm sai, áp lực tinh thần của bọn họ càng gia tăng dữ dội, càng là sợ làm sai, lại càng dễ làm sai, người càng ngày càng mệt mỏi.Nhưng Vera tuyệt đối sẽ không cho bọn họ nghỉ ngơi, bởi vì mục tiêu của Hàn Kiền rất cao xa, trong khoảng thời gian ngắn doanh số phải đạt tới năm ngàn triệu! Ước chừng gấp năm lần doanh số so với KS!Trái lại KS bên này, tuy rằng đạt được doanh số và không vượt qua được Vinh Thăng, nhưng cho dù là những Thao Bàn Thủ mới đầy nhiệt huyết, hay là những Thao Bàn Thủ lão làng, bọn họ đều có thể điều chỉnh tốt trạng thái của chính mình, dùng trạng thái tốt nhất mà tiến hành giao dịch! Cái này gọi là sự ổn định trong cầu tiến, bước từng bước từ từ rồi sẽ đến."Cổ Dư, doanh số quý này của chúng ta đã hơn hai ngàn triệu, hiện tại tình thế ngày càng tốt, lượng giao dịch ngày càng nhiều hơn." Bạch Khiết thân là tổng thanh toán viên đem doanh số giao dịch quý này liệt kê ra, sửa sang lại toàn bộ tài liệu, chuẩn bị nộp lên tổng công ty, giờ phút này cô đem tập tài liệu bỏ vào trong túi da túi giấy, lại đem ghế xoay di chuyển qua bên này, vui sướng cười nói với Cổ Dư:
Bạch Khiết"Hơn nữa điều đáng chúc mừng là, nhóm giao dịch viên của chúng ta không có xuất hiện sai lầm trong giao dịch.
Cũng lâu rồi em không có sửa lại sai số trong giao dịch, cũng không có ai bị chủ quản giao dịch nhắc nhở! Em vẫn nhớ rõ lần trước Vera mắng em là ngu ngốc trước mặt các chủ quản! Tuy rằng khi đó quả thật em chưa quen nghiệp vụ, nhưng chị ta cứ bắt em phải làm giao dịch viên, không có trâu lại bắt chó đi cày, chị ta cố ý chọc giận chị, mới châm ngòi mối quan hệ giữa chúng ta......"Cổ Dư thì xoa xoa cái cổ mệt mỏi của mình, cuối cùng cũng kiên trì xem xong một phần hợp đồng, "Bệnh tình Edon dạo này thế nào? Tay anh ấy còn đau không?"Cô không có cách nào ra lệnh cưỡng chế bọn họ kiêng rượu, nhưng cô để bọn họ nghỉ ngơi, khi nào khôi phục sự khỏe mạnh, lúc đó trở về đi làm.Đương nhiên, tạm giữ lại tiền lương, tiền hoa hồng giảm một nửa."Tốt hơn rất nhiều, anh ấy vẫn cứ bảo phải trở về đi làm.
Cổ Dư, giờ em đem tài liệu đến tổng công ty." Bạch Khiết cầm túi da túi giấy đứng lên, cởi bỏ đồng phục màu vàng của mình, nhìn nhìn mọi người đang cạnh tranh kịch liệt trên sàn giao dịch, lại vui sướng cười nói: "Cổ Dư chị mau nhìn xem! KS chúng ta đã chiếm được hơn nửa lượng giao dịch trong ngày, trạng thái vẫn duy trì rất khá, nhóm Thao Bàn Thủ của Vinh Thăng vẫn không được, bọn họ luôn làm sai, Vera kia chẳng những không cho bọn họ nghỉ ngơi, còn làm trầm trọng thêm để bọn họ làm việc, em thấy chị ta muốn bức tử mọi người quá."Cổ Dư nhìn thoáng qua bên kia, tỏ vẻ không có gì, ý bảo Bạch Khiết đi làm chuyện của mình, "Đến tổng công ty gặp Glenn, nhân tiện nhắn dùm chị một câu, hỏi anh ấy có thời gian cùng chị dùng bữa cơm không?" "Cổ Dư, chị muốn hẹn hò với Glenn sao?" Bạch Khiết kinh ngạc cúi người về phía cô, cười hì hì nhỏ giọng thì thầm với cô, "Thật ra em cảm thấy chị cùng Glenn thật xứng đôi, chị có thể thử suy nghĩ về anh ta xem."Cổ Dư ngồi trên ghế xoay, công việc ngập đầu biết sửa không xong hợp đồng, cũng có vô số điện thoại nhận không xong, không có thời gian trêu chọc cùng Bạch Khiết, ngẩng đầu, "Đi nhanh về nhanh, đừng có tám chuyện tình yêu lung tung.""Xi ~" Bạch Khiết cười khẽ le le cái lưỡi, thế này mới ôm chồng tài liệu đi ra ngoài.Nhưng trước cửa tòa nhà giao dịch, bởi vì đồ đạc trên tay nhiều quá, cô không nghĩ qua là đụng phải một người, lạch cạch một tiếng, toàn bộ túi giấy túi da đều rơi xuống đất.
Bạch Khiết"Thật xin lỗi, vừa rồi không có nhìn thấy, tôi đang gấp......" Cô liên tục xin lỗi, lại nhanh chóng kiểm tra lại những văn kiện quan trọng, ôm toàn bộ vào trong ngực.Đối phương vẫn chưa trách cứ cô, giúp cô nhặt túi giấy túi da dưới đất lên, giao tận tay cho cô, "Những tài liệu này giao cho tổng công ty, quả thật không thể sơ xuất được, chú ý một chút."Bạch Khiết nghe được giọng nói này, khiếp sợ ngẩng đầu lên, sau đó nhanh chóng