Lâm Tiêm Tiêm ở bệnh viện một thời gian, rốt cuộc cũng được đón trở về Mộ gia.
Vốn dĩ cô nghĩ rằng, Mộ gia ít nhất nể mặt cô bảo vệ mặt mũi Mộ gia, hoặc ít hoặc nhiều sẽ quan tâm cô, nhưng Mộ thái thái rõ ràng quá mức lãnh đạm với cô, không chỉ chẳng quan tâm gì đến cô, còn không chịu đưa con cho cô ôm ấp.
"Mẹ, Kiêu Kiêu đâu?" Rốt cuộc, cô nằm trêи giường chịu đủ mọi thái độ vô lý của Mộ thái thái, ngồi dậy, cũng ra mặt thể hiện thái độ với Mộ thái thái, "Mẹ, mong mẹ biết rõ, đây là con của con, không phải cháu của mỗi mình mẹ! Ôm con lại đây cho con, nhất định nó rất nhớ mẹ, con nghe tiếng nó đang khóc!"
Mộ thái thái đang đi vào phòng của cô, nghe vậy cười nhẹ nhàng, nhướng mày nhìn Lâm Tiêm Tiêm trêи giường, "Thanh Huyên, cô đã làm chuyện gì chính mình còn không biết sao? Cô có cái tư cách gì đòi gặp Kiêu Kiêu?"
"Mẹ, đây là mẹ có ý gì?!"Lâm Tiêm Tiêm lập tức xốc chăn lên,lắc lư đứng dậy, đanh mặt nhìn chằm chằm Mộ thái thái trước mặt, "Nó là con của con, lập tức ôm nó đến đây cho con!"
Mộ thái thái thấy cô tức giận, âm lượng giọng nói đều lớn hơn so với ai khác, liền không cười nữa, nghiêm mặt lại không thèm để ý cô, xoay người đi.
Chính cái gọi là việc xấu trong nhà không để lộ ra ngoài, hiện tại Lâm Tiêm Tiêm là người của Mộ gia bà, bà có trách nhiệm che giấu chuyện gian lận kia đi, đừng tưởng rằng trốn tránh cuộc thi liền có thể khoe mẽ khắp nơi, đây là chuyện mà bà phải làm.
Hiện tại, Mộ gia bà không có vạch trần chuyện này, là tính chờ tự Lâm Tiêm Tiêm nhận sai, cho cô một đường lùi.
Mà Lâm Tiêm Tiêm thấy Mộ thái thái xoay người rời đi, vẫn như cũ không chịu đem con đến để cô ôm ấp, tức giận đến mức cầm gối ở đầu giường, hung hăng ném về phía cửa, "Toàn bộ cút hết cho tôi!"
Gào thét vài tiếng, tức giận đến thở gấp không ngừng, cuối cùng kéo thân thể suy yếu đi ra bên ngoài, tự mình đi ôm con, "Kiêu Kiêu, mẹ ở đây."
Thì ra con đang ngồi ở phòng khách, giúp việc đang đút cho con ăn dặm, để cậu bé ăn no bụng, nhưng Kiêu Kiêu luôn luôn khóc nỉ non.
"Con!" Lâm Tiêm Tiêm chạy vội xuống lầu, chạy đến trước mặt tiểu bảo bảo, muốn ôm lấy con, nhưng cậu bé hông chịu muốn cô, xoay đầu đi, nhăn mày lại.
"Con, là mẹ nè." Lâm Tiêm Tiêm quỳ gối trêи thảm, tiếp tục dịu dàng dỗ con, dùng tay chùi nước mắt trêи mặt con, "Mẹ là mẹ yêu quý của con đây, con đừng khóc, nhìn mẹ này."
Một đoạn thời gian trôi qua, Kiêu Kiêu giống như không biết cô, rốt cuộc Dạ Triệt chăm con như thế nào?
Còn nữa, trong khoảng thời gian này rốt cuộc Dạ Triệt đang ở đâu, vì sao cô cảm giác thật lâu không có nhìn thấy hắn! Người đàn ông chết tiệt này!
"Mẹ, Dạ Triệt đâu? Gần đây anh ấy bận việc gì?" Vì thế cô đứng lên, lại một lần nữa đối đầu với Mộ thái thái, đi tới bên này, "Dạ Triệt là con của mẹ, mẹ hẳn là nên quản con mình cho tốt! Cho dù không phải là vì con, cũng phải bận tâm đến thanh danh Mộ gia của mình chứ! Nếu để người ngoài biết được anh ấy hú hí chim chuột bên ngoài, đến lúc đó người bị hủy hoại không chỉ có anh ấy, còn có Mộ gia nữa! Chắc là mẹ không muốn tiếng xấu của Mộ gia lan xa chứ?"
Mộ thái thái vốn không nghĩ sẽ để ý đến cô, nhưng lời nói này đụng đến cục đá trong lòng bà, khiến bà rốt cuộc cũng xoay qua nhìn xuống Lâm Tiêm Tiêm, "Cô nói đúng, một khi để người ngoài biết được Dạ Triệt có tình nhân ở bên ngoài, toàn bộ Mộ gia chúng ta đều bị hủy hoại! Nhưng Lâm Tiêm Tiêm cô phải biết rằng, lúc trước cô cũng là lấy thân phận bên thứ ba mà bước vào cửa, hiện tại không phải có người làm theo thì cũng không có việc gì sao?"
Đừng có lấy thanh danh của Mộ gia mà nói chuyện ở đây! Họ Lâm này nay bại lộ kế hoạch, cũng chỉ có thể lợi dụng bà già hồ đồ là bà đây mà thôi!
Lâm Tiêm Tiêm sửng sốt, quả nhiên bị nói trúng chỗ đau, mặt lạnh không lí luận cùng Mộ thái thái nữa, chậm rãi đi qua một bên, nhưng cô cũng không buông tha châm chọc khiêu khích mẹ chồng, lại cười lạnh mà nói: "A, đúng là cười người hôm trước hôm sau người cười, cũng vậy thôi.
Nếu không phải bà nội lúc trước tham luyến thanh danh của Lí Mỹ Thắng, muốn kết thông gia với gia đình nữ vương đàn violincent, các người cũng sẽ không cho phép tôi bước vào cửa.
Nay tôi ngã cầu thang mất cúp quán quân, Mộ gia các người cũng trở mặt, giành con với tôi thì được tính là danh gia vọng tộc sao?"
Giờ phút này, Mộ bí thư vẫn luôn tĩnh dưỡng ở trêи lầu đẩy xe lăn đi qua, đột nhiên nghe được giọng điệu khiêu khích châm chọc này, ông không khỏi nhíu mày, nói với Lâm Tiêm Tiêm ở dưới lầu: "Thanh Huyên, gần đây đã xảy ra chuyện gì?"
Lâm Tiêm Tiêm thấy Mộ bí thư nghe được những lời này, vội vàng sửa lại, cười nói: "Ba, không có chuyện gì, mẹ có thể cảm thấy tiếc hận chuyện con không giành được cúp."
"Phải không?" Mộ bí thư bảo chú Tiền đẩy mình xuống dưới, nhìn nhìn Lâm Tiêm Tiêm vừa mới xuất viện, ánh mắt bình tĩnh, nói lời thật lòng: "Cho dù xảy ra chuyện gì, chỉ cần Thanh Huyên con không làm chuyện gì trái với lương tâm, con vĩnh viễn là con dâu của Mộ gia ta.
Lúc trước, đúng là bởi vì Dạ Triệt quyết định lựa chọn con, muốn cho con hạnh phúc, chúng ta mới trở thành người một nhà.
Chỉ cần con hạnh phúc, hai ông bà già chúng ta cũng sẽ an hưởng tuổi già, gia đình mới êm ấm hưng thịnh."
Gia đình hưng thịnh, nếu đã muốn trở thành người một nhà, truy cứu chuyện trước kia đã là không cần thiết nữa.
Ai đúng ai sai cho qua đi.
Lâm Tiêm Tiêm lập tức chột dạ, nói với Mộ bí thư: "Ba, không phải con không muốn cuộc sống bình yên, thật sự là......!Dạ Triệt làm chuyện quá đáng.
Mấy ngày nay con ngã cầu thang phải nằm viện, anh ấy ngoài việc đến bệnh viện cảnh cáo con, sau đó không có xuất hiện nữa.
Ba cảm thấy những ngày như vậy còn có thể tiếp tục bình yên sao?"
Một bên, Mộ thái thái thấy người phụ nữ này lại bắt đầu lẫn lộn phải trái, tính tìm chỗ dựa nơi lão Mộ, lập tức quát lên: "Dạ Triệt không trở về nhà, vì sao cô không có tìm nguyên nhân từ chính trêи người cô đi?! Một khóc hai náo ba đòi thắt cổ, tất cả đều do cô làm hết! Không chỉ có vậy, cô thế mà còn cố ý ngã cầu thang, một bước dẫm hụt rồi ngã xuống, không chỉ khiến mình sảy thai, hơn nữa đứa cháu hiện tại nnày cũng là......"
Nói đến đây bà vội vàng ngừng lại, che lại lồng ngực yếu ớt của mình mà thở.
Từ khi đón con gái nuôi của Lí Mỹ Thắng này vào cửa, vốn không có mang thai có thể làm cho bọn họ bớt lo! Bà sớm nên nhìn ra được, thượng bất chính hạ tắc loạn, lúc trước Lâm Tiêm Tiêm có thể sử dụng loại thủ đoạn này để nắm giữ Dạ Triệt đang không rõ lòng mình, cũng là tâm thuật bất chính!
Đã có tâm thuật bất chính, cô ta còn có thể yêu cầu bà làm chuyện gian lận sao? Đúng là con gái Lâm Ngọc Nhi nha, do một tay Lâm Ngọc Nhi dạy dỗ đào tạo mà ra!
"Nói tiếp! Hiện tại Kiêu Kiêu làm sao?" Mộ bí thư liếc mắt nhìn cháu nội đang khóc lớn, lại mặt lạnh nhìn vờ, "Cháu nội của chúng ta làm sao?"
"Không như thế nào cả, chính là gần đây luôn luôn khóc, không biết là làm sao nữa." Mộ thái thái nản lòng thoái chí trừng mắt nhìn Lâm Tiêm Tiêm mà liếc mắt một cái, không có nói cái gì nữa, đi tới nhận lấy cháu nội đang khóc ở trong lòng giúp việc, xoay người đi lên lầu.
Bởi vì gần đây không được bình an, bà không muốn làm ầm khiến gia đình không yên ổn, quyết định tạm thời giấu diếm bí mật này.
Dù sao đứa con của Dạ Triệt, có bộ dạng giống như đúc với Dạ Triệt, mối quan hệ huyết thống này không thê nghi ngờ được, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, nhưng đối với Lâm Tiêm Tiêm, Mộ gia bà tuyệt đối sẽ không xem cô trở thành con dâu!
Ở chung sớm chiều cùng một người phụ nữ trong ngoài không đồng nhất thật đúng là đáng sợ, bất cứ lúc nào cũng đều có khả năng bị cô ta vu oan hãm hại, gặp phải một thân tanh hôi, hèn gì gần đây Dạ Triệt không hề về nhà!
Lâm Tiêm Tiêm bị mẹ chồng trừng mắt liếc nhìn một cái cũng căng thẳng trong lòng, hơi hơi nheo mắt lại.
Vừa rồi Mộ thái thái nhắc tới Kiêu Kiêu sao? Bà ấy phát hiện cái gì sao?
Chẳng lẽ, lúc cô bị thương nằm viện bác sĩ kiểm tra thân thể cô, đã phát hiện cái gì sao?
Chết tiệt, thì ra bà già này thật sự điều tra qua tình hình sinh sản của cô, biết rằng đứa con này không phải của cô!Mộ Dạ Triệt biết