" Thẩm Bạch Phong! "
Đồng Giai Nhiên cắn vào môi Trương Tử Danh, theo phản xạ hắn buông cô ra xoa môi. Cô ngay lập tức tát hắn một cái, lực của một cô gái như cô không đủ để làm hắn rát mặt nhưng cũng chứng tỏ được rằng cô không hề còn tình cảm với hắn nữa.
Quay đầu lại thì nhìn thấy Thẩm Bạch Phong đang siết chặt tay thành nắm đấm, ba vạch ghen hằn trên trán nhưng có chút gì đó giống như đang căm hận Trương Tử Danh thì đúng hơn. Đôi mắt Đồng Giai Nhiên thê lương, ai oán nhìn anh, nó dường như đang thay chủ nhân mình giải thích.
Cô muốn nói cho anh biết mọi chuyện không phải do anh nhìn đâu, thực ra...là Trương Tử Danh cưỡng hôn cô, cô đã cố gắng đẩy hắn ra rồi nhưng không được.
Túm lấy chiếc ghế gần đấy, Thẩm Bạch Phong hầm hầm giơ cao định phang vào đầu Trương Tử Danh, Đồng Giai Mẫn sợ đánh động đến ban giám hiệu nên ngăn cản anh:
" Thẩm Bạch Phong, anh đừng làm loạn!"
" Không liên quan tới cô. Cút!"
Lửa đang cháy bập bùng đỏ rực tự dưng bị nước ngăn cản, Thẩm Bạch Phong tức giận đẩy mạnh Đồng Giai Mẫn ra khiến cô lảo đảo chập choạng ngã ra sao. Không biết có phải do trái tim mách bảo hay không mà anh thả chiếc ghế xuống quay lại đỡ cô. Giây phút hai người chạm mặt nhau, nhìn nhau thật lạ!
Đôi mắt ấy...
Thẩm Bạch Phong nhìn Đồng Giai Mẫn hồi lâu, anh dường như bị thôi miên bởi đôi mắt to tròn trong sáng ấy. Hình như đã anh từng gặp đôi mắt này trong quá khứ.
" Cẩu ca, mắt em có bụi...Cẩu ca..giúp em..."
Đầu óc Thẩm Bạch Phong bỗng nhiên quay cuồng, nó ẩn hiện lên hình ảnh một bé gái tóc ngắn có đôi mắt tròn ấy, anh đã tự đấm vào đầu mình để quên đi nhưng không thể. Anh ngã xuống ngay trong vòng tay của Đồng Giai Mẫn, xung quanh bỗng chốc mờ dần, rồi tối sầm lại..
Sau khi từ từ tỉnh dậy, người thẩm Thẩm Bạch Phong gặp đầu tiên không phải là Đồng Giai Nhiên mà là cô, Đồng Giai Mẫn. Anh có chút không vui, cũng có chút thất vọng. Nhìn cô gái túc trực bên mình, anh bất mãn hỏi :
" Tiểu Nhiên đâu?"
Đồng Giai Mẫn vừa rót nước cho anh vừa đáp lại:
" Chị ấy bị Trương Tử Danh kéo đi rồi!"
Ngay lập tức Thẩm Bạch Phong bật dậy khỏi giường, anh mặc kệ cái đầu vẫn còn nhức chạy đi tìm Đồng Giai Nhiên. Đồng Giai Mẫn sợ anh lại bị như sáng nay nên chạy theo.
Cô theo anh rời phòng y tế chạy xuống sân vận động của trường, Trương Tử Danh và Đồng Giai Nhiên đang đứng nói chuyện với nhau. Cuộc trò chuyện giữa họ không có vui vẻ, toàn những lời cay đắng, nghiệt ngã:
" Đồng Giai Nhiên, em yêu Thẩm Bạch Phong nhất định không có tương lai."
Trương Tử Danh kéo tay Đồng Giai Nhiên lại như muốn khuyên cô nên từ bỏ Thẩm Bạch Phong, quay lại với hắn.
Nhưng Đồng Giai Nhiên lại dứt khoát gạt tay