" Mẹ, chuyện này con không thể làm "
Từ Thụy nheo mày nhăn nhó.
Đây là giả bộ thanh cao ư?
Bà nhớ khi xưa Đồng Giai Mẫn thích Thẩm Bạch Phong, cô còn tìm cách chia rẽ chuyện tình cảm của chị gái mình và anh.
Bây giờ thì bát cơm dâng đến tận miệng chỉ việc cầm đũa mà xơi. Vậy mà còn muốn làm giá chờ người ta đem sính lễ đến rước về?
Ngu ngốc hết phần thiên hạ, sao mà bà lại đẻ ra một đứa dốt nát như vậy chứ.
Bà cúi sát vào tai cô nói với giọng điệu khó nghe kiểu như muốn kiểm soát cô với danh nghĩa người mẹ.
" Tao nuôi mày lớn từng này tốn bao nhiêu tiền của, chẳng lẽ mày muốn cưỡi ngựa truy phong khi đủ lông đủ cánh? Tao nói rồi đấy, nếu còn coi tao là mẹ thì chiếm lấy cái ghế Thẩm phu nhân cho tao."
Bà vừa dứt lời thì cửa phòng bên trên mở ra, mắt bà khẽ đảo nhìn cô để nhắc nhở hãy ghi nhớ kĩ những lời bà nói ngày hôm nay để liệu mà hành động.
Cô không thể tin được bà lại mưu mô đến vậy, canh đúng lúc Thẩm Bạch Phong mới nói. Hẳn là phòng anh phải có cách âm đặc biệt nên bà mới có gan nói những lời này.
Anh thong thả bước xuống sảng trong bộ quần áo ở nhà thoáng mát. Sự xuất hiện của Đồng Giai Mẫn dường như khiến tâm trạng của anh có phần giảm sút. Nói chính xác hơn là không vui.
Từ Thụy liếc cô một cái rồi kéo con rể ngồi xuống ghế nói chuyện.
" Mẫn xin vào công ty anh làm hả con? Mình đã không khéo ăn khéo nói, vụng về hết phần thiên hạ rồi thì phải nghe lời anh. Mà Phong này, con nhớ chiếu cố em nó giùm mẹ nhé!"
Đồng Giai Mẫn đưa mắt để ý cảm xúc của anh biểu lộ qua khuôn mặt. Chỉ thấy khóe môi anh khẽ nhếch lên một chút tựa như đang khinh bỉ cô vậy.
Có lẽ sâu thẳm trong suy nghĩ của anh hiện tại không hề có ý thiếu tôn trọng lời nói của Từ Thụy, anh chỉ thấy tội nghiệp cho người mẹ không biết bộ mặt thật của con gái mình.
Cô vụng về? Nếu vậy thì đã không biết chết vợ anh một cách thê lương không toàn thây chỉ vẻn vẹn 24 giờ đồng hồ như vậy.
Không khéo ăn nói ư? Toàn là lời dối trá! Cô đáp xoáy hỏi xoay còn nhanh đến mức độ anh phải á khẩu.
Cảm thấy không khí có phần hơi căng thẳng, Từ Thụy lấy lí do còn nồi canh hầm trong bếp nên rời đi để hai người tự nhiên nói chuyện.
Bà đâu có biết bà vừa đi thì đã bốc