Trong lúc Hồ Khiết Khiết còn đang đứng ngẩn ngơ như người mất hồn thì lúc này Triết Thiên Vũ cũng vừa lái xe ra khỏi cổng dinh thự.
" Khiết nhi, em làm gì mà đứng như người mất hồn thế?"
" Khiết nhi!!" Triết Thiên Vũ bước xuống xe lớn tiếng gọi khi thấy Hồ Khiết Khiết không có phản ứng gì đối với lời nói của mình.
" Hả!?...Anh Thiên Vũ, anh nhất định phải giúp em lần này" Hồ Khiết Khiết sau khi hoàn hồn trở lại thì liền ôm chặt lấy Triết Thiên Vũ hoảng hốt nói.
" Này! Em buông anh ra trước đi, có chuyện gì thì từ từ nói..." Anh ta khá bất ngờ với hành động này của Hồ Khiết Khiết, có thể nói đây là lần đầu tiên Hồ Khiết Khiết chủ động ôm chằm lấy anh ta như vậy nên nhất thời không biết phải làm sao.
" Lâm Tư Ân cô ta nói sẽ trả thù em...!Cô ta còn dám ở trước mặt ba em ra lệnh gi3t chết một tên đàn em của ông ấy nữa...!Có phải cô ta cũng sẽ giết em giống như vậy không?" Hồ Khiết Khiết vẫn cứ ôm chặt Triết khóc lóc nói.
" Em bình tĩnh lại đi, có anh ở đây không ai có thể làm hại em được đâu" Triết Thiên Vũ dùng ánh mắt yêu thương cưng chiều nói với Hồ Khiết Khiết.
Ngay từ khi còn bé lúc mới được Hồ Lư Mạnh nhận nuôi.
Ngày đầu tiên gặp mặt Hồ Khiết Khiết thì Triết Thiên Vũ đã thích cô gái nhỏ này rồi.
Sau một khoảng thời gian dài bên nhau thì tình cảm càng ngày sâu đậm nhưng Hồ Khiết Khiết lại vờ như không biết tình cảm này của anh ta.
Cô ta vẫn cứ luôn xem Triết Thiên Vũ như một người anh trai không hơn không kém.
" Nhưng...nhưng em vẫn rất sợ.
Anh có thể đưa em đến chỗ anh Hạo được không, anh ấy hình như có quen một vài người có tiếng tăm trong Thiết bang Xà nên anh ấy nhất định sẽ bảo vệ được em" Lúc này Hồ Khiết Khiết mới chịu buông Triết Thiên Vũ ra.
Chuyện Triết Hạo là lão đại của Thiết bang Xà thì chỉ có vài người thân cận nhất bên cạnh anh ta mới biết được.
Còn Hồ Khiết Khiết thì chỉ có vài lần vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa ba cô ta và Triết Hạo nên mới biết được chuyện Triết Hạo có quen biết vài người bên Thiết bang Xà.
" Khiết nhi, em không tin anh có thể bảo vệ được em sao?" Triết Thiên Vũ nói với ánh mắt buồn bã.
" Em...em xin lỗi không phải em không tin anh, nhưng lần này em muốn thử xem trong lòng anh Hạo thì em có quan trọng đối với anh ấy không và anh ấy có muốn bảo vệ em hay không?" Mỗi lần Hồ Khiết Khiết nhắc đến cái tên Triết Hạo thì cả khuôn mặt đều đỏ bừng và hiện lên vẻ ngại ngùng.
" Khiết nhi...Haiz thôi được rồi để anh đưa em đến chỗ anh ấy" Triết Thiên Vũ thở dài bất lực.
Trong lòng Triết Thiên Vũ đã biết rõ rằng Hồ Khiết Khiết đã thích Triết Hạo từ bé.
Mỗi lần Triết Hạo đi làm nhiệm vụ từ khu huấn luyện về thì cô ta chỉ dám len lén đứng một góc mà nhìn trộm.
Ánh mắt của Hồ Khiết Khiết lúc nào cũng chỉ nhìn về phía của Triết Hạo mà thôi.
Nhưng Triết Hạo trước nay một mực vẫn chỉ xem cô ta như là một đứa em gái, những lúc Hồ Khiết Khiết cố tình tiếp cận hoặc tỏ vẻ thân mật với Triết Hạo thì đều bị anh ta lạnh lùng mà đẩy ra xa.
" Cảm ơn anh, Thiên Vũ"
" Em không cần cảm ơn anh đâu, mau lên xe đi" Triết Thiên Vũ cùng với Hồ Khiết Khiết lên xe rời đi.
_____________________
Tại dinh thự riêng nằm ngoài ngoại ô của Lộ Kiều Phi.
" Du Phiên này, em gái mình không sao chứ?" Sau khi về dinh thự an toàn.
Lộ Kiều Phi đã gọi điện cho một bác sĩ riêng đến khám và băng bó vết thương cho Lâm Tư Ân.
" Em cậu không sao đâu, một phần là do em ấy đã từng tập luyện võ nghệ nên em ấy biết cách bảo vệ bản thân mình tốt lắm, chỉ bị thương ngoài