Sau một hồi đấm đá mệt lừ Tư Ân cũng nhận ra thân thủ của tên Triết Hạo này không phải tầm thường, hắn vậy mà có thể né hết tất cả chiêu thức của cô.
Tư Ân cảm thấy mấy người đàn ông trong phòng này có thân phận không hề đơn giản.
Tốt nhất là cô không nên đụng vào bọn họ để tránh gặp phải những phiền phức không đáng có.
" Này anh nhìn cổ tôi xem có phải hằn lên dấu tay rất đáng sợ không ? Nhất định anh ta phải bồi thường tiền thuốc men và tinh thần cho tôi " Nói rồi cô chỉ chỉ vào cổ của mình.
" Tinh thần ? " Triết Hạo không vui nhíu mày lên tiếng hỏi lại, anh không nghe nhầm đấy chứ tên nhân viên này đánh đấm hùng hổ như vậy mà hắn còn bắt anh bồi thường tiền tổn thất tinh thần.
" Tôi đây xém chút nữa là trút hơi thở cuối cùng trong tay anh rồi.
Bây giờ tinh thần tôi đang rất hỗn loạn, tôi đang rất sợ hãi đó ahh...!" Cô nhất định phải nhận được tiền bồi thường của mấy tên nhà giàu này nếu không cục tức này thật sự cô nuốt không trôi mà.
" Được cậu muốn bao nhiêu ? " người đàn ông ra tay ngăn cản lên tiếng, tiền thì bọn họ đây không thiếu muốn bao nhiêu liền cho cậu ta.
"10000 tệ là đủ rồi " cô trả lời rất dứt khoát.
" Này Hàn Phong đừng nói là cậu sẽ đưa cho hắn ta số tiền 10000 tệ này chứ"
" Được tôi sẽ đưa, nhưng với một điều kiện, tôi thấy cậu đánh đấm không tồi chút nào, có muốn làm người của tôi không?" lời nói của tên này làm Tư Ân giật mình một phen.
" Xin lỗi nhưng tôi từ chối " Cô lên tiếng từ chối thẳng thừng, hắn ta tuy có nhan sắc đấy, dáng người cao ráo body săn chắc chuẩn gu của cô nhưng còn lâu cô mới đi theo mấy tên hở chút là dùng bạo lực này.
( này bà chị nói người ta phải xem lại mình đi chứ ).
" Tên tiểu tử này tuy nhìn có vẻ mềm yếu nhưng ra đòn rất được, các cậu chắc chắn nhìn ra những đòn đánh riêng biệt mà chỉ có những người như chúng ta mới có thể sử dụng " Tiêu Hàn Phong thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.
Tư Ân thấy anh ta nói cái gì thật khó hiểu nên cô lên tiếng cắt ngang " Nói vòng vo tam quốc mãi thế rồi có định bồi thường tiền cho tôi không ?" Hôm nay cô đã đủ xui xẻo lắm rồi, nếu mà không có tiền bồi thường chắc cô không thể nhịn được mà giết người mất thôi.
" Hôm nay tâm trạng ta tốt nên tha cho ngươi một mạng" lúc này Triết Hạo cũng đã quay lại ngồi yên phận trên ghế sofa, cả người anh ta tựa ra phía sau, ánh mắt sắc bén quét về phía bên này dán chặt trên người Tư Ân.
" Bọn người giàu các người ỷ mạnh ăn hiếp yếu, tôi đây xuýt mất mạng đấy, chỉ yêu cầu chút tiền bồi thường mà mấy người cũng keo kiệt với tôi "
" Cậu ta muốn tiền thì cứ cho cậu ta tiền, sao mọi người cứ làm ầm ĩ lên thế.
Cậu cần 10000 tệ đúng không? " Tên cuối cùng trong phòng ngồi im lặng nãy giờ cũng lên tiếng.
" Triết Thiên Vũ em từ khi nào mà hào phóng như vậy " Triết Thiên Vũ là em trai của Triết Hạo.
Đúng là tiền bạc với họ không thành vấn đề nhưng Triết Hạo lại cảm thấy rất có hứng thú với tên nhóc nhân viên này nên mới cố tình kì kèo như vậy.
" Anh à anh cũng từ lúc nào mà kì kèo với bọn họ như vậy, số tiền này có là gì với chúng ta đâu " Triết Thiên Vũ nói rồi để số tiền 10000 tệ lên bàn.
Lúc này cô mới để ý đến cái người tên Triết Thiên Vũ, đây chính là người mà cô đã gặp trong ngôi biệt thự, khi cô đi giao pizza lúc chiều, hắn là người đứng cạnh cái cô tiểu thư Hồ Khiết Khiết.
Tư Ân nhanh chóng chạy lại lấy số tiền trên bàn sau đó nhét vào túi của mình.
Thấy tiền đã nằm trong tay mình rồi, cô cũng mặc kệ mấy người trong phòng này là ai, liền đi một mạch ra cửa để quay lại hộp đêm làm tiếp công việc của mình.
Nhưng ra đến cửa cô cứ đứng chờ mãi cũng không thấy cửa mở ra, cô liền nhớ ra loại cửa tiên tiến của hộp đêm này là do người sử dụng điều khiển mới có thể mở được.
Tư Ân liền quay người lại trừng mắt với bọn họ.
" Mấy người còn không mau mở cửa cho tôi ra ngoài để còn làm việc "
Khi nãy trong phòng xảy ra hỗn chiến làm cho mấy cô nhân viên trong phòng này hoảng sợ không dám lên tiếng.
Bây giờ thấy đã yên bình trở lại họ liền không ngừng ra sức lấy lòng mấy người đàn ông trong phòng này.
" Triết thiếu, anh mau chóng đuổi cái tên nhân viên đó đi ra ngoài để chúng ta còn có không gian riêng " cô ta vừa nói vừa ép sát bộ ng ực cỡ bự của cô ta vào cánh tay của tên Triết Hạo.
" Đúng vậy, chẳng lẻ anh định bắt tôi ở lại đây chơi gay hầu hạ anh nguyên đêm à " Cô khi thấy cảnh tượng vừa rồi liền rùng mình, muốn nhanh chóng rồi khỏi căn phòng đồi trụy này.
" Haha...!Hạo à từ khi nào mà cậu đã bắt đầu thích thú chơi trò cầm thú này với nam nhân vậy " Tiêu Hàn Phong thử suy nghĩ đến cảnh Triết Hạo trên giường làm cùng đàn ông nhịn không được liền cười ra tiếng.
Mấy người có mặt trong phòng cũng không nhịn được mà cười.
Triết Hạo nghe nói vậy liền đanh mặt lại, không khí trong căn phòng vốn dĩ đã lạnh bây giờ còn lạnh hơn, khiến cho mọi người có cảm giác mình đang ở Bắc Cực vậy.
" Cút liền cho tôi " anh đưa tay ném cái điều khiển về phía Tư Ân với lực ném rất mạnh, cô né sang một bên để tránh nguy hiểm.
Sau đó quay lại nhìn cái điều khiển đã bể tan nát nằm ngay dưới chân mình.
" Anh lại muốn ám sát tôi nữa à ? " nếu như khi nãy cô né không kịp thì với lực ném mạnh như vậy thì đời cô không chừng cũng tan nát như cái điều khiển kia luôn rồi.
" Bên cạnh cái tivi còn 1 cái điều khiển dự phòng mau qua đó lấy rồi đi ra ngoài đi " Triết Thiên Vũ thấy vậy liền chỉ tay về phía chỗ điều khiển dự phòng.
Không thèm trả lời, cô đi một mạch lại chỗ để điều khiển rồi nhanh chóng mở cửa ra ngoài.
Trước khi đi Tư Ân còn quay lại nhắn nhủ vài câu với cái tên Triết Hạo.
" Triết thiếu à khi nào anh cảm thấy cô đơn quá thì tìm đến tôi nhé, tôi không ngại trao tấm thân này cho anh đâu moazz..." Cô để lại một nụ hôn gió rồi phi nhanh ra bên ngoài để lại một tảng băng không lồ bên trong.
" Khốn khiếp !! Thật hối hận