" Tư Ân là người phụ nữ của tôi, hiện chúng tôi là đang trong mối quan hệ yêu đương!!" Triết Hạo không hề tỏ ra giận dữ khi có người dám dùng thái độ như vậy để chất vấn mình, lúc này anh chỉ điềm nhiên cao giọng lên tiếng thẳng thắn thừa nhận mối quan hệ tốt đẹp giữa mình và cô.
Lâm Tư Chính liếc mắt sang nhìn Lâm Tư Ân, cô đang dùng tay xoa xoa cái trán bị đau của mình nên tạm thời vẫn chưa nhận ra được sự thay đổi kì lạ trong căn phòng này.
" Lâm Tư Ân!! Em và lão đại nghiêm túc chứ?"
" Hả!? Nghiêm túc gì cơ?" Lâm Tư Ân mang khuôn mặt ngơ ngác nhìn Lâm Tư Chính xong lại nhìn về phía Triết Hạo đang ngồi.
Bay giờ cô mới chợt phát hiện ra trong căn phòng lúc này lại tràn ngập khí lạnh.
Chẳng lẽ nãy giờ cô đã bỏ qua chuyện gì đó rất quan trọng rồi sao.
" Phì!! Qua đây" Triết Hạo không nhịn được nên đã phì cười trước cô người yêu ngốc nghếch này của mình.
Anh đưa tay ra hiệu bảo cô đi lại phía mình.
Lâm Tư Ân vẫn cứ theo quán tính mà đi thẳng về phía Triết Hạo, nhưng còn chưa đi được bao bước thì đã bị Lâm Tư Chính ở phía sau kéo lại.
Anh ta không dùng lực mạnh, nhưng đủ để giữ chân em gái mình lại.
" Chuyện anh hỏi, em vẫn chưa trả lời!!" Lâm Tư Chính hắng giọng, thái độ của anh ta khi nói chuyện với em gái cũng không quá cáu gắt và khó chịu.
" Hả..
À!? Có phải ý anh là đang định hỏi em và anh ấy có đang nghiêm túc không chứ gì?...!Em và anh ấy rất nghiêm túc, vậy nên anh đừng lo lắng nữa, được chứ?" Lâm Tư Ân cũng chắc nịch thừa nhận rằng mình và Triết Hạo thật sự nghiêm túc muốn ở bên nhau.
Lâm Tư Ân vừa nói vừa nắm chặt lấy đôi tay của anh ta, hành động này giống như là đang trấn an Lâm Tư Chính, cô biết rõ trong lòng anh trai mình là đang lo lắng điều gì.
Nhưng cô thật sự mong rằng anh ấy có thể tin tưởng quyết định của cô lần này.
" Em có biết làm người phụ nữ đi bên cạnh lão đại ít nhiều gì thì nó cũng sẽ khiến cho em gặp nguy hiểm không hả?"
Đây mới chính là điều mà Lâm Tư Chính lo sợ, anh ta chỉ có một đứa em gái duy nhất, nếu Lâm Tư Ân thật sự xảy ra chuyện gì thì anh ta nhất định sẽ không tha thứ cho bản thân mình.
" Em biết chứ!! Nhưng em không sợ đâu, bởi vì em hoàn toàn tin tưởng rằng anh ấy sẽ bảo vệ em thật tốt" Lâm Tư Ân nói rồi nhìn về phía Triết Hạo với ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng.
Sau lần Triết Hạo liều mình bất chấp tất cả để cứu cô khỏi vụ tai nạn thì cô đã không còn nghi ngờ gì về tấm lòng của anh dành cho mình nữa rồi.
" Tư Chính...!Tôi biết bây giờ bản thân tôi có nói gì thì vào tai cậu cũng đều là lời nói suông, nhưng tôi nhất định sẽ dùng hành động để chứng minh cho cậu thấy, tôi sẽ dùng cả tính mạng này của