" Sao rồi chị? Anh ấy có thể đi lại được chứ?" Lâm Tư Ân mang khuôn mặt lo lắng hỏi.
" Chuyện này chị không dám hứa chắc với em, nhưng chị sẽ cố gắng hết sức mình để giúp anh ta..."
" ...Vết thương của anh ta rất nghiêm trọng, cần phải phẫu thuật gấp trong 3 ngày tới...!Nếu như còn cố tình chậm trễ hơn nữa thì suốt đời này sẽ phải ngồi xe lăn"
Hàn Du Phiên nhíu mày nghiêm túc nói, khi vừa nhìn vào vết thương thì cô đã rất bất ngờ, với vết thương này thì người bình thường chắc chắn đã không thể cầm cự nổi đến giây phút này, nhưng tên Triết Hạo này lại có thể chịu đựng được.
Chứng tỏ anh ta là một người đã từng trải qua những lần huấn luyện và luyện tập rất nghiêm khắc.
" Hạo? Anh sẽ phẫu thuật chứ?" Lâm Tư Ân đưa ánh mắt ôn nhu và đầy sự quan tâm sang nhìn anh.
" Tất cả đều nghe theo ý em..."
Triết Hạo nói với thái độ điềm nhiên, trước đây Tiêu Hàn Phong đã từng mời rất nhiều bác sĩ nổi tiếng đến để chữa trị cho đôi chân này của anh nhưng tất cả mọi người đều bó tay không ai dám nhận.
Vậy mà Hàn Du Phiên cô ta lại dám nhận.
Đúng là người của bảo bối anh giới thiệu đến lá gan ai cũng đều rất lớn.
Triết Hạo anh cũng muốn thử một lần xem tài nghệ của vị bác sĩ trẻ này sẽ ra sao.
Niềm tin anh đặt cho người phụ nữ này chỉ 20 phần trăm, dù sao thì cô ta cũng chỉ là một nữ bác sĩ làm việc tại một bệnh nhỏ không có tiếng tăm gì ở thành phố này.
Nhưng nếu bảo bối của anh tin tưởng vào tài năng của cô ta thì anh cũng đành mắt nhắm mắt mở tạm tin vậy.
" Anh nói vậy là ý gì? Anh là đang không tin tưởng tôi sao?" Hàn Du Phiên không vui với thái độ vừa rồi của Triết Hạo.
Cô ấy đường đường là một vị bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy ở trời Tây vậy mà cái tên ngốc thối tha này lại dám nghi ngờ năng lực của cô.
Điều đó khiến cho Hàn Du Phiên cảm thấy mình đang bị sỉ nhục.
" Đúng vậy!!"
Triết Hạo nói một cách hời hợt, ánh mắt anh từ đầu chí cuối vẫn nhìn về phía của Lâm Tư Ân.
" Lâm Tư Ân!!..." Hàn Du Phiên tức đến đỏ mặt, đây là lần đầu tiên cô ấy bị khi dễ trong suốt năm năm mình hành nghề bác sĩ.
" Chị bình tĩnh...!Hạo!! Anh đừng nói nữa, chị ấy là một bác sĩ có tiếng..." Lâm Tư Ân còn chưa kịp nói hết câu thì bên ngoài có người đi vào.
" Hạo!! Cậu đoán xem tớ vừa mua món gì về cho cậu nè..." Tiêu Hàn Phong hớn hở đẩy cửa đi vào, vừa đi được một bước thì anh ta đã khựng lại tiếp đó là khuôn mặt không thể kìm được sự hoảng hốt.
" Phiên Phiên!! Sao em lại ở đây?" Tiêu Hàn Phong không nhịn được bất ngờ nên đã hét toáng lên.
" Hàn Phong? Sao lại là anh?" Hàn Du Phiên cũng trợn tròn mắt khi vừa quay lại và nhìn thấy Tiêu Hàn Phong đang đứng ở cửa phòng.
" Hai người quen nhau sao?" Triết Hạo và Lâm Tư Ân cũng ngỡ ngàng không kém khi nhận ra được sự thân thiết giữa hai người bọn họ.
" Phiên Phiên là em họ của tớ!!" Tiêu Hàn Phong bước nhanh đến trước mặt mọi người và lên tiếng giải thích.
" Trùng hợp vậy sao?" Lâm Tư Ân mang khuôn mặt đầy bất ngờ, trên đời này quả là có nhiều chuyện rất trùng hợp.
Triết Hạo lúc này mới dùng ánh mắt phán xét để nhìn kĩ lại Hàn Du Phiên một lần nữa.
Tuy cả hai người đã từng gặp mặt qua vài lần nhưng anh lại chưa bao giờ nhìn Hàn Du Phiên quá 5 giây.
" Sao mấy năm nay em không chịu liên lạc gì với gia đình vậy? Em có biết là dì và chú lo lắng cho em nhiều lắm không hả?" Tiêu Hàn Phong vừa mừng vừa lo bởi cuộc gặp mặt không ngờ này.
" Em...!không muốn gặp lại họ..." Hàn Du Phiên cắn cắn cánh môi, cô ấy như đang nhớ lại chuyện gì đó, ánh mắt có chút thẫn thờ nhìn xa xăm.
" Chuyện năm đó...!Dì và chú có lẽ đã rất dằn vặt bản thân mình lắm rồi, em hãy tha thứ cho họ và quay về nhà đi...!Bọn họ bây giờ chỉ còn mỗi em mà thôi" Tiêu Hàn Phong đi đến ôm cô em gái này của mình vào lòng,