Kiều Tước đặt Sở Ninh lên chiếc giường mềm như bông, thuận thế phủ lên cơ thể cậu, duỗi tay đẩy tóc mái trên trán Sở Ninh, hạ xuống một nụ hôn, rũ mắt nhìn chằm chằm cậu, mắt đen thâm thúy tràn ngập tình cảm mãnh liệt, giọng nói trầm thấp làm lỗ tai Sở Ninh tê dại: "Bảo bối cứ câu dẫn anh như vậy, anh sẽ không nhịn nổi đâu."
"Vậy thì không cần nhịn." Sở Ninh cười lộ răng nanh, ngửa đầu mổ lên môi mỏng của Kiều Tước một cái.
Vốn dĩ nhớ tới lời dặn của bác sĩ, Kiều Tước vẫn luôn nhẫn nại, giờ phút này nghe vậy, đôi mắt trầm xuống đè Sở Ninh trên giường, nhìn xuống cậu, một tay cởi dây nịt, thở dốc bên tai cậu: "Đợi lát nữa thì đừng có xin tha đấy."
Sở Ninh cười ra lúm đồng tiền, trực tiếp thở hổn hển mở chân ra kẹp lấy eo hắn, ngửa đầu hôn môi với Kiều Tước, nụ hôn ngây ngô rất nhanh đã đốt lên đám lửa ngủ đông đã lâu trong cơ thể hai người. Bọn họ kịch liệt trao đổi nước bọt, môi lưỡi quấn quít mút hôn mang theo tiếng nước tí tách, đôi tay vội vàng cởi quần áo của đối phương.
"Bảo bối đã ướt bao nhiêu lần rồi, hửm?" Giọng nói Kiều Tước hơi khàn, rút sạch quần áo trên người cậu, rồi lại nhịn không được xách cái quần lót nhỏ kia lên đùa giỡn cậu.
"Anh đoán xem hôm nay em đã nghĩ đến anh bao nhiêu lần?" Sở Ninh ngây thơ chớp chớp mắt, cái mông thịt lại nhịn không được cọ xát trên người Kiều Tước, thẳng thắn thành khẩn.
"Chắc chắn là không thể nhiều bằng anh nghĩ đến em." Ánh mắt Kiều Tước tối sầm, lại thẳng lưng cọ xát hai cái trước mép bướm ướt đẫm, làm cho Sở Ninh cảm nhận được căn dương v*t cứng ngắc đang vận sức chờ phát động.
"Ưm..." Sở Ninh nhịn không được thở dốc, Kiều Tước ái muội mà vuốt ve vòng eo cậu, sau đó đột nhiên không kịp phòng bị mà dùng sức giữ chặt cậu, dương v*t tức khắc thọc thẳng vào trong lỗ nhỏ đã lâu chưa được khai phá.
"A..."
"Ưm..."
Hai người đồng thời phát ra tiếng thở hổn hển.
"Bảo bối thật chặt, em không tự mình giải quyết sao, hử?" Bên trong vách bướm của bé dâm này chặt khít giống như lần đầu tiên, mẫn cảm lại chật hẹp, không ngừng hút cắn dương v*t dữ tợn đang xâm lấn, trong lòng Kiều Tước thương tiếc, động tác lại không chậm, mông hẹp tàn nhẫn từng chút từng chút đâm vào trong bướm non ướt át nóng rực.
"Ha a... Không có anh... Em không thể bắn được..." Tựa như đã hoàn toàn quên mất vừa rồi mình đã nói là sẽ tự làm cho Kiều Tước xem, gương mặt Sở Ninh ửng đỏ, hô hấp dồn dập, cơ thể theo tần suất chịch vào của Kiều Tước mà run rẩy, rõ ràng đã bị khoái cảm mãnh liệt tra tấn đến muốn chạy thoát, nhưng vẫn ngẩng đầu ôm cổ Kiều Tước hôn môi với hắn, muốn cùng hắn hoàn toàn kết hợp không xa rời.
Kiều Tước theo động tác, nâng hai cẳng chân đang quấn quanh eo hắn của Sở Ninh lên, để vật nhỏ dựa vào đầu giường, ngửa đầu hôn môi với Sở Ninh, dương v*t cọ xát bướm non đã bị cắm đến chảy nước ào ạt, bỗng dưng dùng sức thọc xuyên qua.
"A..." Ngay lúc đó Sở Ninh cơ hồ cũng phun ra, vệt nước trong suốt đánh lên cơ bụng Kiều Tước, khiến cho bộ phận kết hợp giữa hai người ướt dầm dề, nước dâm dọc theo bộ lông nhỏ giọt, cảm giác bị điện giật làm cho cậu siết chặt hai chân.
Kiều Tước không bởi vậy mà dừng lại, ngược lại cúi đầu trấn an quấn quít môi lưỡi với Sở Ninh, thẳng lưng càng thêm hung ác ra vào, dương v*t đã nửa năm không phát tiết cứng đến đáng sợ, động tác dứt khoát lưu loát, nhanh chóng cắm vào sâu hơn.
"A...Ưm...Kiều Tước...Muốn chết..." Đã nửa năm rồi Sở Ninh không làm tình với hắn, bây giờ lại gặp thế công như vậy, lỗ bướm sau cao trào mẫn cảm kịch liệt co rút lại, trong mắt mang theo ánh nước, ngón tay trắng nõn nhịn không được cào ra vết đỏ sau lưng Kiều Tước, lại không nỡ bảo hắn dừng, khoái cảm đáng sợ khi bị cắm đến chỗ sâu làm cho cậu cảm nhận được Kiều Tước đang ở bên cạnh mình, ngay cả đầu quả tim cũng bị sự thỏa mãn vặn vẹo này mà phát run.
Bên tai là tiếng rên rỉ trầm thấp làm cơ thể Sở Ninh ngứa ngáy, thân thể bị chịch đến mềm nhũn đáp lại Kiều Tước.
Không biết qua bao lâu, tiếng thở dốc của Sở Ninh đã biến thành nghẹn ngào, Kiều Tước mới thọc sâu vào trong miệng tử cung đã lâu chưa được thăm hỏi, lượng lớn tinh dịch đặc sệt từng chút từng chút phun vào.
Kiều Tước thở dốc phủ lên mình Sở Ninh, liếm hôn bên lỗ tai cậu, giọng nói trầm thấp từ tính hơi khàn khàn: "Anh rất nhớ em."
Sở Ninh trong nháy mắt mất hồn.
"Em cũng vậy..." Lông mi ẩm ướt của nhóc con khẽ run, cơ thể còn đang run rẩy sau cao trào, cúi đầu đối diện với ánh mắt Kiều Tước, hơi thở giao hòa, lồng ngực phập phồng, tay nhỏ lại chống trên ngực Kiều Tước, áp đảo hắn xuống dưới thân.
"Bảo bối muốn làm cho ông xã nhìn sao?" Kiều Tước lười biếng hôn cậu, tùy ý để móng vuốt của Sở Ninh muốn làm gì thì làm, thưởng thức cảnh đẹp ý vui của mỹ nhân trên người.
Sở Ninh từ trên cao nhìn xuống, nâng cái mông vểnh trắng nõn chậm rãi cọ xát, làn da bóng loáng cộng thêm với kỹ xảo mê người, cọ đến độ cây dương v*t kia chảy nước, nghe thấy Kiều Tước kêu rên, cậu mới cười lộ ra răng nanh, đắc ý: "Đương nhiên, em nói chuyện luôn giữ lời."
Kiều Tước thưởng thức tư thái của cậu, ánh mắt giống như hóa thành thực thể, phác họa cần cổ duyên dáng, cặp vú mềm mại phập phồng, làn da trắng nõn, bướm non đã bị làm bẩn, ngọn lửa tình dục chưa được dập hoàn toàn trong nháy mắt đã bốc cháy, đôi mắt tối xuống, dương v*t nổi gân xanh bừng bừng phấn chấn, lập tức chịch vào.
"A!...Ưm..." Đôi mắt Sở Ninh trừng lớn, dùng ánh mắt lên án nhìn chằm chằm hắn, không nghĩ tới đôi mắt đong đầy nước lại mê người đến cực điểm.
Kiều Tước bị cậu nhìn, trực tiếp đè cậu xuống giường, cúi người nói nhỏ bên tai cậu: "Bảo bối cứ để lần sau hãy làm, nếu không ông xã sẽ không nhịn được mà chịch hư em mất."
Sở Ninh bị lời nói