Bắp đùi của Sở Ninh đã bị cọ đến sắp rách, trong sảng khoái lại mang theo đau đớn, cậu cúi đầu nhìn căn dương v*t đang tăng tốc thọc vào rút ra vài trăm cái, mã mắt không ngừng đóng mở chảy ra dâm dịch, biết rằng Kiều Tước sắp bắn, trong lòng cậu càng thêm nôn nóng.
Cậu muốn nhắc Kiều Tước hứa hẹn tối hôm qua, lại sợ bị trợ lý đầu bên kia nghe được, mắt thấy Kiều Tước ra vào ngày càng nhanh, mã mắt khẽ nhếch, Sở Ninh nhịn không được duỗi tay lấp kín mã mắt trên dương v*t của Kiều Tước, quay đầu lại lên án: "...Anh đã nói sẽ rót đầy em..."
Thanh âm báo cáo của trợ lý bỗng nhiên im bặt, sửng sốt một hồi mới nói: "Cậu đang làm gì vậy?"
"Chịch bảo bối nhỏ của tôi." Kiều Tước lười biếng đáp, xoa bóp gương mặt đỏ hồng mang theo tình dục đang ngửa đầu nhìn mình, trong cặp mắt kia của Sở Ninh còn mang theo dục cầu bất mãn, hơi nước lượn lờ.
Răng nanh của Sở Ninh còn đang căm giận mà cắn môi, Kiều Tước duỗi tay bóp bóp cái miệng nhỏ của cậu không cho cậu cắn nữa, cúi đầu hôn cậu một cái, mới ngồi thẳng dậy làm cho Sở Ninh quỳ sấp ghé vào đệm giường mềm mại, thiếu niên phối hợp mà nâng cái mông vểnh lên cao cao, cái bướm đỏ hồng mềm mại bại lộ trước mắt Kiều Tước, như là con thú cái đang cầu hoan.
"Không phải chứ Tước gia, tối hôm qua làm đến bây giờ sao? Tuy là mới vừa khai trai nhưng cũng nên kiềm chế một chút chứ, đào rỗng thân thể rất không tốt, thân thể của cậu vốn dĩ đã...Khụ khụ..."
Sở Ninh nghe trợ lý chê cười, quay đầu lại cười cười nhìn Kiều Tước. Kiều Tước tát một phát lên cánh mông trắng nõn mềm mại của thiếu niên, lưu lại dấu vết màu hồng nhạt, cúi đầu tùy ý tuốt tuốt căn dương v*t cương cứng đến đáng sợ, mới dùng nghiệt căn dính đầy nước dâm của hai người đánh vài cái lên cánh mông Sở Ninh nói: "Cũng đúng, tôi phải ăn tận năm sáu viên thuốc bổ dương mà anh cho tôi mới cứng lên được, đúng là nên tiết chế."
"Phụt..." Sở Ninh nhịn không được cười ra tiếng, Kiều Tước cần thuốc tráng dương? Thân thể không tốt? Đừng đùa nữa, về sau người bên ngoài có đồn sao đi chăng nữa, cậu một câu cũng không tin.
"Cứ như vậy đi, làm xong sớm một chút rồi dẫn người quay về nhà chính, lão gia đang thúc giục cậu về, còn có chuyện tốt kia là do ai làm cậu cũng đã biết rồi đấy." Trợ lý dường như đang cố kỵ sự có mặt của Sở Ninh, chỉ qua loa nói vài câu, trước khi cúp máy còn không tin mà hỏi lại: "Tước gia, chắc cậu không ăn nhiều thuốc bổ như vậy chứ? Ừm, tuy rằng trước đây cậu cũng là bộ dạng lãnh đạm bệnh tật...Khụ khụ.."
Hai người tựa hồ rất quen thuộc, Kiều Tước không tức giận, ngược lại tiếp tục lừa anh ta, quy đầu cạy ra miệng bướm của Sở Ninh từ phía sau thọc vào huyệt dâm chật hẹp, cúi người ghé vào trên lưng Sở Ninh liếm tai cậu nói: "Bảo bối, nói cho anh ta rằng tôi có ăn thuốc bổ hay không?"
"...A...Ưm..." Sở Ninh bị hắn chịch đến rên rỉ ra tiếng, ngửa đầu chịu không nổi mà thở dốc.
Kiều Tước nghe được người bên kia bỗng dưng thay đổi hô hấp, ánh mắt tối sầm lại, duỗi tay cúp điện thoại.
Vốn dĩ hắn cũng không định đút vào, hôm qua Sở Ninh vừa mới phá thân, tối đó đã bị chịch đến sưng đỏ, nhưng đối mặt với ánh mắt cố chấp lại bất an của bé con, hắn vẫn làm như vậy.
"Tại sao cứ một hai đòi tôi rót đầy em, bé dâm đói khát đến vậy sao? Hửm?" Kiều Tước từ phía sau nắm lấy bàn tay đang siết chặn tấm chăn của cậu, giam cầm toàn bộ thân thể Sở Ninh ở dưới thân, cái mông hẹp dùng lực không ngừng thọc vào rút ra, tinh hoàn cực đại bạch bạch đánh vào mép bướm.
"...Em không đói...đói khát...Ha a..." Lời nói của Sở Ninh bị dương v*t đâm đến ngắt quãng, trong mắt ướt đẫm nước mắt, còn giống như đang cãi bướng mà dùng răng nanh cắn cắn môi, không phục mà lên án Kiều Tước.
"Phải không?" Kiều Tước cười nhẹ hôn lên môi cậu, buộc cậu phải buông răng nanh ra, giọng nói khàn khàn: "Vậy tôi đây rút ra ngoài bắn?"