Bước vào ngôi biệt thự, nó không mấy ngạc nhiên vì hôm qua đã vào oy.
Hành lí của nó cũng không nhiều lắm nên cug ko vất vả để mang lên.
Đến tầng hai :- Đây là phòng của cô ( hắn nói với giọng lạnh lùng )
-.................................................( Im lặng )
- Còn phòng tôi ở bên cạnh .
- ........................................( Im lặng )
Cô có nghe thấy tôi nói gì không vậy ???
Hắn tức mình quay lại , chẳng thấy nó đâu cả, hắn gọi nó nhưng chẳng thấy trả lời.
Hắn xuống nhà tìm nó rồi chạy ra ngoài vườn ( anh đoán được chị đi đâu rồi hả ??? )
- Ê ! Vịt ngốc ! Cô đâu rồi ????
- Cô mà ko ra thì tôi cho cô biết tay đấy
Im lặng một lúc , bỗng :
- Tôi ở đây nè, ngon quá đi !
Hắn ngước lên nhìn thì ...Ôi trời ơi! Nó đang ngồi vắt vẻo trên cây ăn xoài ngon lành.
Hắn thật không thể hiểu nổi con người của nó :
- Bộ cô có vấn đề về não à ? Hay cô thèm cái món đó quá ? Đồ heo
- Anh ko ăn thì tôi ăn, mắc mớ gì mà mắng tôi.
Phải công nhận xoài nhà a ngon thật nha, có thêm chút bột ớt thì wonderful rồi.
" Ngon......ngon.....ngon....ngon "- Mỗi một từ ngon là nó cắn một miếng .
Hắn tức mình quát :
- Tôi đếm từ một tới 3 , cô mà không xuống thì vừa trưa hôm nay cho cô nhịn.
1......2.......
- Ấy đừng! Tôi xuống .....xuống là dk chứ gì.
Đồ keo kiệt
- Mau cất dọn hành lí đi, vào đây tôi chỉ lại phòng cho
Nó tụt từ trên cây xuống rồi lon ton chạy theo hắn, vừa bước vào trong phòng của nó, nó hét lên :
" Wao ! Đẹp quá đi.
Thích quá đi ! "
Hắn nghe thấy chỉ cười :" Đúng là đồ vịt ngốc"
Còn nó, thấy chiếc giường êm quá nên nằm xuống đánh một giấc ngon lành ( quên ko khóa cửa ).
Mãi chẳng thấy nó xuống, hắn quát :
- Vịt ngốc ! Cô đâu rồi ???
- ..............................
- Osin ! Mau xuống lấy nước