Nó nói rồi nhanh chóng chạy lên phòng hắn lấy thuốc uống.
Trâm Anh thấy vậy liền chạy theo :- để mình đi lấy cùng bạn nhé????
-Uk
Nó lấy thuốc xong, rồii chạy xuống nhà uống nước.
Còn Trâm Anh vẫn ở đó, đang làm 1 chuyện rất mờ ám.
Sau đó, nhỏ con chạy qua phòng nó nhưng nó không để ý ( chết cái tội tin người bà chị ạ)
Sau khi xuống nha, Trâm Anh nói :
-Bây h mình về nhé ! Hẹn bạn ngày mai gặp lại
- Uk.
bye
- pp
.........................................................................................................................
Chiều tối hôm đó, Duy và hắn trở về.
Cả 2 đều đồng thanh :
- Cô / nhok uống thuốc chưa ???
- Rồi
- Ăn tối chưa ????
- Chưa
- Vậy ra ngoài ăn cùng tôi/ anh nhé???
- Hả ??? Thôi đi cả 3 cũg đk
Nói rồi cả ba cùng lên xe đi thẳng đến nhà hàng sang trọng.
Hôm nay Duy quyết định khao nên gọi rất nhiều món nó thích.
Nó ăn lia lịa, ko chú ý đến xung quanh để hai chàng bạch mã hoàng tử phải lấy mo che mặt lại
- e hèm ! Ăn từ tốn chút coi ( Hắn )
- Tôi nói rồi mà, ăn ko mất tiền thì cứ cứ ăn tự nhiên
- Nhưng tự nhiên vừa phải thôi.
Ai ăn mất của cô !!!!!
- Biết oy.
Nói nhiều
Hình như những lời hắn nói nó bỏ ngoài tai thì pải , nó vẫn gặp và ăn như chưa từng được ăn ( Bái phục, đúng là nước đổ đầu vịt mà )
Duy thấy vậy chỉ cười trừ ( ko cười trừ thì cuờii cộng ah ???)
.........................................................................................................................................................................
Ăn xong nó ôm cái bụng no nê, hắn và Duy phì cười.
Nó thấy vậy gắt lên :
- Cười cái gì mà cười ???
- À.
ko có gì ( đồng thanh )
Đang vui vẻ bỗng hắn có điện thoại nên ra ngoài nghe máy.
chỉ còn lại nó và Duy , Duy suy nghĩ thật lâu rồi quyết định sẽ thú thật lòng mình.
Duy nói