Thời khắc nó mong đợi cũng đã đến, đến con dốc qua đèo đó, bọn chúng dừng xe lại ăn trưa rồi ngồi uống rượu chè chén với nhau.
Biết cơ hội đã đến, nó vội xông ra khỏi xe nhưng cửa rất nặng nên khi đẩy ra tạo nên tiếng động rât to.
Nó biết vậy nên cắm cổ chạy.
Bọn chúng nghe thấy tiếng "uỳnh...uỳnh..." liền quay lại thấy nó bỏ chạy.
Bọn chúng ra sức đuổi theo vì biết đó là một con mồi ngon.
Nó chạy , chạy đến kiệt sức.
Trước mắt nó là một hố sâu ở dưới con dốc, nó thà rằng chết còn hơn phải nhục nhã khi rơi vào tay bọn chúng, Khi bọn chúng đến nơi cũng là lúc nó nhảy xuống.
Bọn chúng tức điên lên, không ngờ lại để mất món tiền lớn, bọn chúng đi tìm nhưng không thấy nó đâu cả.
Đành phải bỏ mất con mồi ..........
....................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Ở một nơi khác
- Dạ ! Ba mẹ gọi con ( hắn )
- uk ! Ba mẹ có chuyện muốn nói
- Dạ
- Ba mẹ muốn con đính hôn với con bé Trâm Anh , là con của chủ tập đoàn thời trang đứng đầu nước.
Nghe nói nó học cùng lớp với con đó
- Con không muốn ( Hắn không nghĩ ngợi rồi nói luôn )
- Đây sẽ là sự liên thông giữa 2 công ty,.
Con không có sự lựa chọn nào khác đâu
- Cô ta thì không thể !
- Ta không quan tâm nhưng nhất định con phải đính hôn với con bé ( mẹ nó )
- Nhưng......
- Không nhưng nhị gì hết ! COn muốn ba chết vì tức giận sao ???? Ngày kia sẽ là ngày đính hôn và con bé sẽ qua sống với con ( Ba hắn quát )
- Con không đồng ý
-Con ....Con ( ba hắn giả vờ ngã xuống khiến hắn hoảng sợ )
Hắn không muốn cãi lời ba hắn vì ba hắn bị bệnh tim nên không chịu nổi sự tức giận.
Nhưng tại sao lại là Trâm Anh chứ, người mà hắn ghét cay ghét đắng vì dám hãm hại Gia Như.
Song, hắn không còn sự lựa chọn nào khác :
- Con đồng