Nếu là bạn bè, vậy Ôn Từ cũng không quanh co lòng vòng với anh ta nữa: "Phó Tư Bạch đã cho mình một sự ủng hộ rất lớn về mặt kinh tế, cho nên mình phải nghe theo sự sắp xếp của anh ta."
Cô vừa dứt lời, Hứa Gia Lịch lập tức ngậm miệng lại, chỉ là ánh mắt anh ta khi nhìn về phía cô...!có hơi thương xót.
"Cậu đừng nhìn mình như thế, mình vốn là người như vậy, cậu cũng biết mấy năm nay gia đình mình gặp khó khăn mà."
"Mình không nghĩ cậu là loại người như thế nào, chỉ là mình đang rất khó chịu." Hứa Gia Lịch dịu giọng nói: "Ôn Từ, nếu cậu gặp khó khăn thì cứ nói với mình, chúng ta đã làm bạn nhiều năm như vậy rồi."
"Được rồi, chính vì chúng ta là bạn nên mình mới không muốn quan hệ giữa hai ta bị biến chất." Ôn Từ tiêu sái nói: "Còn về "Hán Cung Phi Yến", cậu tìm người khác biểu diễn đi, hay mình giới thiệu cho cậu một người nhé?"
Hứa Gia Lịch cố chấp lắc đầu: "Ôn Từ, mình chỉ cần cậu, chỉ cậu mới có thể biểu diễn một màn "Hán Cung Phi Yến" hoàn mỹ nhất."
"Đừng như thế, mình đã hứa với người kia rồi, cậu không thể bảo mình thất hứa với người ta được."
"Không phải mình bảo cậu nuốt lời, nhưng mình muốn cậu tự sờ lên trái tim của mình, nghĩ cho kỹ xem cậu muốn múa cột thật sao?"
Anh ta nhìn cô với một ánh mặt cực kỳ nghiêm túc: "Nhất cử nhất động hay mỗi một ánh mắt của cậu đều sinh ra để múa cổ điển, trên sân khấu, cậu là người phụ nữ đẹp hơn cả Phi Yến Lạc Thần Tây Tử, nếu cậu thật sự muốn biểu diễn thể loại vũ đạo tục diễm này thì mình sẽ không khuyên cậu nữa."
"Cũng...!đâu có tục diễm đâu, chỉ là phong cách khác nhau mà thôi, mình cũng muốn thử thách bản thân một lần."
"Ôn Từ, đừng vì nghèo túng mà đánh mất chính mình."
Ôn Từ đưa tay cạy vỏ cây, đúng vậy, mẹ cũng từng nói với cô câu này, bà bảo cô phải luôn làm một Bân Bân thuần khiết và tươi đẹp giống như trước đây, tuyệt đối không được để bản thân lạc lối.
Nhưng...!con người ta nếu muốn trở nên mạnh mẽ thì làm sao có thể ngây thơ thuần khiết được mãi?
*****
Bên ngoài sân bóng rổ, Lâm Vũ mở một bài đăng trên diễn đàn rồi đưa tới trước mắt Phó Tư Bạch: "Tôi