Hứa Gia Lịch kéo tay Ôn Từ rời khỏi quán trà sữa, không ngờ khi đi qua người Phó Tư Bạch thì anh lại nhanh tay túm lấy cổ tay Hứa Gia Lịch, kéo anh ta đến bên tường, dùng sức xoay một cái.
Cánh tay Hứa Gia Lịch bị anh vặn về phía sau, phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ!
Ôn Từ đã từng chứng kiến Phó Tư Bạch đánh nhau, cô biết anh xuống tay tàn nhẫn đến mức nào, cuống quýt tiến lên nắm chặt ống tay áo của Phó Tư Bạch: "Cậu ấy còn phải chơi đàn, đừng! "
Vốn dĩ Phó Tư Bạch còn định dạy cho anh ta một bài học, nghe Ôn Từ nói như vậy thì cũng đành thôi, sau đó rất không khách khí hất tay Hứa Gia Lịch ra.
Lúc rời đi còn ghé vào tai anh ta, vứt lại một câu uy hϊếp nhẹ nhàng nhưng cực kỳ có trọng lượng!
"Anh thử động vào cô ấy một lần nữa xem.
"
*****
Ôn Từ đỡ Hứa Gia Lịch đi tới phòng y tế, bác sĩ nhìn tay anh ta: "Không có vấn đề gì lớn, cậu đau ở đâu vậy?"
Hứa Gia Lịch cố tình bày ra vẻ mặt đau đớn, giải thích: "Trật gân rồi.
"
"Vậy sao?" Bác sĩ kiểm tra lại một lần nữa, sau đó xác nhận: "Đúng là không có vấn đề gì hết, hay là cậu thử thả lỏng ra đi.
"
Ôn Từ nhìn bác sĩ rồi hỏi: "Cậu ấy có buổi biểu diễn tại lễ hội âm nhạc diễn ra vào hai ngày nữa, bây giờ liệu có chơi đàn được không?"
"Theo như tôi thấy thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả! "
Hứa Gia Lịch vẫn bất chấp, nói với Ôn Từ: "Hơi đau thật mà.
"
Ôn Từ biết anh ta vì lễ hội âm nhạc mà đã dốc hết công sức, bây giờ lại thành ra như vậy, bản thân cô cũng rất áy náy, lên tiếng xin lỗi Hứa Gia Lịch thay Phó Tư Bạch.
"Cậu không cần xin lỗi hộ Phó Tư Bạch, cậu cũng đâu là gì của anh ta.
"
"Mọi chuyện là vì mình nên mới thành ra như vậy mà.
"
"Ôn Từ, cậu đừng tiếp xúc với loại người này nữa.
" Ôn Từ hơi ngẩn ra, không ngờ đột nhiên Hứa Gia Lịch lại khuyên cô như vậy.
"Cậu cũng thấy rồi đấy, chúng ta và loại công tử quần là áo lượt như Phó Tư Bạch là người ở hai thế giới.
Anh ta căn bản chính là một tên ăn chơi đàn đúm, nhất thời cảm thấy hứng thú nên mới chơi đùa với cậu, anh ta căn bản không biết thích một người là cảm giác gì đâu.
"
Ôn Từ sẽ không