Nhìn nó buồn bã bỏ đi như thế trong lòng hắn cũng không khá hơn, hai tên thiên chúng lấy làm lạ liền chuyển sự chú ý tới chỗ họ.
La Chân :''Sư phụ để ta cầm chân chúng, nhanh chạy đi.''
''Giờ thở còn khó, ngươi nói chạy là chạy thế nào.''
''Chư vị tiên thiên, hai tiểu yêu quái này là sủng vật của ta, chúng trợ giúp ta trong trận chiến khi nãy, hai vị có thể nể mặt lão nạp hay không?'' - Tế Âm lão tổ bước đến.
Hỏa Thần nhìn chằm chằm vào Cửu Anh khiến hắn vội vàng đặt tay lên vết thương.
''Sủng vật của chân nhân à? Xưa nay chưa từng nghe nói chân nhân nuôi yêu ma làm sủng vật nha, với lại được người để mắt đến thì chắc hẳn rất là đặc biệt... Có thể cho ta xem nguyên thần của hai người này hay không?'' - Hắn ngồi xuống trước mặt Cửu Anh và La Chân.
Sát thần thiên tôn :''Chẳng phải Thủy thần và Hỏa thần còn trông coi việc của Ma Giới sao? Cung của các ngươi rộng lớn như thế còn muốn thu nhận thêm tiểu yêu ở nhân gian?''
Thủy thần :''Thiên tôn hiểu nhầm rồi, bọn ta chỉ là nhìn thấy hai tên này có gì đó bất thường, người xem con súc sinh Đế Á gặp người nuốt người, gặp thần cắn thần còn gặp yêu quái thì lập tức nuốt hồn mà khi nãy lại không làm gì hai tên này, chẳng phải lạ lùng lắm sao?''
Hỏa Thần :''Phải đó! Ta lúc nãy còn tưởng phải đại chiến một trận mới có thể đánh lui nó về ma giới, không ngờ nó chỉ nhìn thấy hai tên này, à không chính xác là thấy người này liền có thể cụp đuôi bỏ về. Lại nói về con súc sinh đó, trong tam giới ai chả biết nó chỉ tuân lệnh duy nhất một người hả?'' - Hắn nhìn chằm chằm vào Cửu Anh.
Cửu Anh kéo tay áo lên xòe tay về phía hắn :''Đây ngài thích thì cứ xem.''
Sát thần thiên tôn và Tế Âm lão tổ im lặng nhìn nhau. Hỏa thần dùng thiên linh khí kíƈɦ ŧɦíƈɦ kinh mạch toàn thân của hắn nhưng không dò ra bất kì một chút ma khí nào, hồn linh tụ hình được chỉ là một nhánh hoa dại.
Thủy thần :''Có lẽ ta quá đa nghi, muộn rồi về ma giới xem tình hình Đế Á thôi.''
''Khoan đã, kia là thứ gì?'' - Hỏa thần chỉ vào cây hắc cổ cầm Tế Âm lão sư cầm trên tay
Tế Âm lão tổ mỉm cười :''Chả giấu gì hai vị, đây là Trích Tiên, tấu một khúc kinh thiên động địa, đàn một điệu máu chảy thành sông.''
''Dám hỏi Trích Tiên tại sao lại ở trong tay chân nhân? Năm xưa nó không phải đã bị hủy ở vực Kỳ Sơn hay sao? Thứ ma quỷ gϊếŧ người này đáng lẽ không nên tồn tại.''
''Nói Trích Tiên là ác cầm cũng không đúng, nó là thiên cầm được tạo ra từ thân cây tinh túy ở đỉnh phong thế giới trải qua cả ngàn năm nên tùy vào người sử dụng nó có tâm cơ ra sao. Đàn này có hồn linh, dưỡng bằng linh khí thì sẽ màu trắng, dưỡng bằng máu ắt màu đen, chỉ tiếc chủ nhân mà nó chọn không tu thiên đạo nên nó trong mắt thiên hạ là đại hung. Ta thì không nghĩ thế với ta nó là tạo vật của thiên địa hủy đi rất tiếc.'' - Ông ta nói rồi thở dài nhìn qua Cửu Anh.
''Nói vậy cây cổ cầm được ngài lưu lại?''
''Đúng là như thế.''
Ông ta tiếp :''Nghe nói tế lễ năm nay thiên đế sẽ ghé qua nên ta mang nó đến cho ngài ấy điểm hóa, không ngờ lần này chỉ được diện kiến thiên tôn mà không thấy tăm hơi thiên đế.''
Hỏa thần :''Nếu như thế thì rất tiếc cho chân nhân dạo này Thiên đế không thượng triều cũng không có mặt ở Kim Loan điện, Thủy ca chúng ta về!''
Thủy thần cúi đầu hành lễ:''Mong chân nhân suy nghĩ cho tam giới mà hủy đi ma cầm, vật này đã chọn chủ nhân thì chỉ còn cách phá hủy nó đi mà luyện lại mới có thể dùng được... Chân nhân, thiên tôn, cáo từ!''
Sau khi thủy thần và hỏa thần lui về ma giới, Sát thần liền dùng xích vàng trói chặt Cửu Anh, Tế Âm lão sư nhìn ra hắn vẫn không bỏ ý định luyện đơn.
''Thiên tôn ngài có thể nể mặt lão phu giúp ngài khiến ma đế bình tâm lại lúc nãy tránh khỏi cảnh Phiến hoa thành bị hủy mà tha cho ngài ấy lần này không.''
Sát thần thiên tôn kéo sợi xích vàng về phía hắn, dùng tay nắm chặt tóc Cửu Anh :''Thứ ta cần là con cửu đầu xà này, chỉ là một Phiến Hoa thành nhỏ nhoi thì có đáng gì? Đợi bổn tọa luyện thành cửu chuyển kim đơn thì 10 cái thành ta cũng dựng cho ông.''
''Ma đế đứng đầu vạn yêu, nếu chúng yêu biết chuyện ngài ấy đã trùng sinh và còn ở chỗ ngài thì ắt dẫn tới trận Tam giới chiến lần hai, hơn nữa nếu thiên đế biết được ma đế trong tay ngài thì người sẽ đứng về phía ai? Thiên tôn ắt rõ hơn ta.''
Sát thần thay đổi sắc mặt khi nhắc đến thiên đế, ông ta liền thu lại sợi xích :''Các ngươi một câu cũng thiên đế, 2 câu cũng thiên đế thì ta sao có thể không nể mặt ngài ấy được.'' - Giỏi lắm Tế Âm, dám mang Đế Tuấn ra dọa bổn tọa, đợi ta luyện xong tầng 10 của Thiên Huyền Trận thì Hồng Quân lão quái ta còn không ra gì thì Đế Tuấn không có bản lĩnh mà chống trời cho các ngươi được đâu, tạm thời thả con rắn nhỏ này vậy!.
Tế Âm lão sư :''Nếu đã nể mặt Thiên Đế thì ta ở đây thay mặt tam giới đa tạ thiên tôn.''
Sát thần :''Cửu Anh, lần sau gặp lại thì 10 thiên đế cũng không bảo vệ được ngươi đâu.''
Cửu Anh :''Lão tử cần đám thiên chúng rẻ rách các ngươi mèo khóc chuột sao? Muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ chớ nhiều lời.''
Sát thần thiên tôn vung tay, thần long xa liền xuất hiện trước mặt:''Cứ tận hưởng những ngày tháng tự do tự tại đi, lần này bổn tọa sẽ hầu hạ ngươi còn chu đáo hơn 1000 năm trước.''
''Được! Lão già biếи ŧɦái, ta đợi lão đến lấy mạng ta!''
Thần long xa phi thẳng lên trời mất hút sau những ánh mây ngũ sắc của buổi sáng sớm, Tế Âm lão sư mang cổ cầm đưa cho Cửu Anh.
''Trấn linh chi bảo của ma giới cũng nên về với chủ nhân của nó.''
Cửu Anh :''Ông nghĩ làm thế ta sẽ cảm kích ông sao? Kẻ làm người xấu, kẻ đóng vai người tốt... Do các người không dùng được nên mang trả cho ta để coi như một ân huệ à? Chướng mắt!''
''Ma đế đừng hiểu lầm, bần đạo là người của tây phương cực lạc không phải thiên giới, ta vì Liên Hà mới làm một chút chuyện cho ngài, hoàn toàn không phải muốn ngài mang ân.''
''Cửu Anh không sao chứ?'' - Liên Hà từ xa chạy đến, mọi người ở đã được đưa đến chỗ an toàn.
Hắn cầm lấy Trích Tiên tay rải nhẹ một giai điệu thật du dương, âm thanh vang vọng khắp mười phương tám hướng khiến người nghe có một cảm giác thê lương khó tả, La Chân trong đầu có chút nhức nhói lát sau thì choáng váng ngã xuống đất. Khúc nhạc Cửu Anh đang tấu là giai điệu quen thuộc lúc trước ở Vọng hương đài ngày ngày đều vang vẳng, bản nhạc giúp nhân sinh quên đi mọi chuyện kiếp trước để bắt đầu một cuộc đời mới.
Một lát sau La Chân mới ngẩn ngơ như mất hồn đứng dậy nhìn xung quanh :''Có chuyện gì thế sư phụ? Chả phải chúng ta đi tìm người sao?''
Một chút hối tiếc phảng phất trên mặt Cửu Anh, thời gian đồng hành cùng chúng tuy ngắn ngũi nhưng đều là kỉ niệm thật đẹp, đáng tiếc rằng đại kiếp muốn chúng chết thì hắn cũng không thể giúp được :''Hai kẻ ngốc đó đã đi theo muội muội của ngươi rồi, đến một lời từ biệt cũng không nói với ta, không cầm tìm nữa.''
Trích Tiên nảy sinh dị tượng, nó hóa thân thành một làn khói bay quanh Cửu Anh rồi yên vị ở lại trên hai vành tai hắn như một món trang sức.
Tế Âm lão sư cũng nhanh chóng rời khỏi :''Liên Hà về thôi. Còn không mau đi!''
''...''
Cửu Anh :''Sao thế? Có gì muốn nói với ta à?''
''Chờ ngươi bình tâm lại, nhất định phải đến hoàng thành tìm ta!'' - Liên Hà.
''La Chân! Chúng ta đi thôi!'' - Cửu Anh không đáp lại lời hắn, lần này trọng sinh hắn mới biết không chỉ thiên chúng là lũ rác rưởi mà phàm nhân cũng thế, còn nói là người không phạm ta thì ta không phạm người, toàn là mớ đạo lý không đáng một xu.
Trên đường về Yên Vũ đài Liên Hà có rất nhiều chuyện muốn hỏi nhưng không biết bắt đầu thế nào, y cứ ậm ừ định nói lại thôi, tâm tư ấy lão tổ đã nhìn ra.
''Con có vấn đề gì muốn hỏi à?''
''Sư phụ, đệ tử không an tâm bỏ hắn đi với một tiểu yêu như thế, con nhện kia làm sau có thể bảo vệ được hắn.''
Ông ấy thở dài :''Ta nghĩ thứ ma đế cần bây giờ không phải một người bảo vệ mà là một người y có thể tin tưởng được, hiện giờ y có Trích Tiên hộ thân dù không có ma lực thì những thiên chúng bình thường cũng không thể làm gì y đâu. Phải rồi, ma châu không phải là tự phong ấn vào nguyên thần của ma đế sao?''
Liên Hà :''Chuyện này đệ tử cũng không rõ, lần đầu gặp y đã mở được ma ấn của Vạn hồn châu nhưng lần sau gặp lại cả khí tức sót lại của hồn châu cũng biến mất, có lẽ đã bị ai đó đoạt lấy, đệ tử không tiện hỏi.''
''Lạ nhỉ? Có thể tách rời được Vạn hồn châu và chủ nhân của nó thì chắc chắn thần lực rất áp đảo, mà người này lại không tổn hại ma đế, đúng là khó hiểu.''
Liên Hà:''Sư phụ vậy còn những sư huynh đệ ở Yên Vũ Đài tối qua.''
''Khúc tam sinh duyên khi nãy âm thanh vang khắp trăm dặm, chúng nghe qua đều sẽ quên sạch, mà con đó chuẩn bị về cung đi.''
''Đệ tử hiểu rồi!''
La Chân và Cửu Anh trở về thành, mấy ngày này họ đi khắp các quán trọ lớn nhỏ thăm dò tin tức của yêu quái hút