Tất cả đã rời khỏi căn phòng kia, Nhật Nam trên tay là dụng cụ truyền tin cảm thực, anh ta vừa nhận được tin cấp báo từ phía bang liền nhanh chóng tiến đến một bước, nghiêng người, giọng nói cẩn trọng khẽ vang lên
- Lão đại, khu D vừa xảy ra vụ cháy lớn, tổn thất không ít kho chứa thuốc và vũ khí, những khu khác vẫn hoạt động bình thường, còn khu O hình như có kẻ lẻn vào nhưng mục đích chưa rõ vì đồ vẫn nguyên vẹn.
- Chuyện này có kẻ đứng sau, người vào được lãnh địa chúng ta giờ chỉ có thể là người của hoàng gia Anh.
Nhưng chúng để lại ám hiệu…ám hiệu đó nhìn qua lại không giống.
Bây giờ trong bang đang soát lại cam giám sát ạ.
Tai nghe báo cáo, Cao Lãnh Khang thoáng nghĩ qua một điều, đôi con ngươi sâu hoắc trầm tĩnh nâng lên sắc bén, anh sau việc báo cáo của Nhật Nam chỉ im lặng nện đôi chân dài tiến đến phía trước.
Đi xuống cầu thang, Corbas nhìn xung quanh đám người đột nhiên nhớ ra thiếu người anh ta cau mày hỏi
- Fidelma, cô ta trốn đi đâu vậy?
- Fidelma?
Charles nhíu mày, anh ngoảnh đầu nhìn, Corbas thấy vậy khuôn mặt liền trùng xuống khó chịu
- Mọi người không thấy cô ta sao?
- Không thấy, tôi còn không biết cô ta đi vào trong.
- Không thấy? Cô ta rốt cuộc có mục đích gì vậy? Không phải muốn Đại Hổ sống không bằng chết sao, người ở đây rồi, chẳng lẽ cô ta trốn đi đâu thực hiện kế quỷ của mình à?
Corbas luôn hoài nghi người phụ nữ kia, giờ cô ta vốn đi vào trong, lại không hề thấy chẳng phải là đang làm chuyện bí mật nào đó?
- Tôi nghĩ cô ta đi chuẩn bị huỷ hoại nơi này.
Lethal tay đút túi quần, dáng vẻ giang hồ vu vơ nói một câu.
Leyla thấy có người trùng suy nghĩ với mình, mắt hơi liếc anh ta, cô cong môi cười nhạt
- Đoán chuẩn vậy?
Bỗng Fidelma từ đâu bước tới, cô ta ngáp một hơi bĩnh tĩnh trước những ánh mắt nghi hoặc
- Các người đang nói xấu tôi đấy à?
- Sao vậy? Ánh mắt của các người là lại làm sao?
Mọi người ở đây nhìn cô ta chỉ vài giây xong cũng nhanh chóng tiếp tục bước chân.
Fidelma đơn nhiên vẻ mặt chẳng nghĩ ngợi, cô ta thấy vậy không đắn đo mà đi theo.
- Lão Đại , cô ta thật sự sẽ được đi về bang sao ạ?
Nhật Nam đứng dưới Cao Lãnh Khang, anh ta nhỏ tiếng cẩn thận hỏi.
Cao Lãnh Khang chỉ ừm một tiếng rồi tiếp tục bước chân.
Nhật Nam cũng theo sát anh, khuôn mặt lặng chỉ một vẻ lại nói
- Vậy tôi sẽ sắp xếp cho cô ta chỗ ở, để tránh ở căn hộ đối diện căn của ngài Dylan, ngài ấy sẽ để mắt, dù sao thì cô ta cũng không đáng tin vẫn là nên cẩn trọng thưa Lão Đại.
Thấy Cao Lãnh Khang hơi gật anh ta cũng nhanh giữ im lặng.
Fidelma nhìn xung quanh, mắt cô lạnh hẳn so với ban đầu
- Đại Hổ bị bắt rồi à?
- Ừ sao vậy? Cô còn tình cảm với ông ta nên thương tiếc đấy à?
Sau câu hỏi đột ngột của Fidelma, Corbas liếc lại điệu bộ khinh khỉnh.
Fidelma phút chốc lại tươi rói, cô phẩy tay mỉm cười
- Thôi nào, đừng nói câu buồn nôn như vậy chứ?
- Chỉ là, muốn nói vài câu cho ông ta đắng lòng thôi.
Fidelma nhún vai tỏ vẻ tuỳ hứng.
Corbas cũng tuỳ miệng,miệng cười một nửa anh ta không mặn không nhạt cất câu
- Bị thuộc hạ cả tình nhân phản bội à còn có cả con trai ông ta, hắn trốn đi rồi.
Tất cả đến nước này đều trở mặt với mình thì còn gì đắng lòng hơn? Cô có thể hơn nữa?
- Tất nhiên, bây đấy tôi thấy vẫn chưa thấm.
Ha, cuối cùng thì bang Phi Long đã bị diệt, và đúng như tôi nghĩ thì Trung Quân vẫn là người duy nhất sống sót.
- Trung Quân hắn ta lại nói là thừa năng lực để kéo dài tuổi thọ của mình, tuy không muốn nói nhưng sự thật hắn là một tên quỷ kế thâm độc đầy xuất chúng.
- Cậu cũng biết khen người à? Lại còn là kẻ địch.
- Người bọn tôi luôn sống thật, và đó là sự thật thì phải chấp nhận, còn khen là một chuyện khác.
- Anh cũng rảnh để giải thích cho tôi ha, có hứng thú với tôi nên mới…
- Tôi đang muốn khâu mõm cô nên tốt nhất đừng nói chuyện tào lao, tôi đang cảm thấy khinh hơn hứng thú.
- Tên nam thẳng ngu xuẩn.
Fidelma
- Lão đại à, nếu có thể thì đến lúc ngài tra khảo ông ta thì tôi có thể đến đó được không? Leighton.
- Fidelma, cô đang đòi hỏi nhiều hơn so với việc giao hẹn.
Tiếng nói lạnh lùng của Nhật Nam vang lên ở phía trước, Fidelma chỉ đáp lại một cách nhẹ nhàng
- Thì thôi vậy, tôi cũng chỉ hỏi đừng tạo áp lực thế chứ?
Giờ thì tất cả chỉ lẳng lặng lặng mà đi, không ai nói ai một lời.
Rất nhanh bọn họ đã ra khỏi căn dinh thự và yên vị trên ghế trực thăng đã chờ sẵn.
Trên trực thăng của Cao Lãnh Khang chỉ có riêng anh và Nhật Nam ngồi.
Mắt khẽ nhắm lại mệt mỏi, anh ngả người ra hít một khí lạnh từ mình toả ra.
Những chiếc trực thăng đã cất cánh, không lâu sau bên dưới chỉ thấy một bên căn dinh thự đã nổ, như thể đã có ai sắp xếp, ngọn lửa từ đó cứ lan ra tứ phía cho đến những