- Sao Cao tổng có thể để một cô gái điều hành công ty này chứ
- Đúng, đúng vậy dù sao công ty này cũng đang phát triển rất mạnh mẽ có rất nhiều công ty khác để thực tập cơ mà
- Tôi không đồng tình lắm nhưng mà đây là lời của chính Cao tổng nói chúng ta làm sao mở lời từ chối được
- Không biết cô bé đó có đủ năng lực để điều hành cái công ty này không chứ, dù sao nó cũng lớn nhất chỉ sau tập đoàn Shine mà thôi!
….
Trong phòng họp xì xào bàn tán, may mà cái phòng này là phòng cách âm không thì cô đang đứng bên ngoài đã nghe thấy hết rồi.
- Đến rồi à, mau vào trong đi
Cao Lãnh Khang ở đâu ra đi đến chỗ cô bên cạnh anh còn có Phong Dực nữa.
Ngoài hai con người đang đứng trước mặt cô đây thì chẳng ai biết và tin vào thực lực của cô.
Cạch!
Tiếng mở cửa khiến mọi người đang ồn ào ngay lập tức những ngừoi đang nói đều trở nên im bặt.
Sự có mặt của Cao Lãnh Khang khiến các vị cổ đông của công ty đều phải im hơi lặng tiếng, họ còn không dám thở mạnh.
Cao Lãnh Khang đi đến chính giữa bàn họp tư thế đầy tuỳ tiện ngồi xuống.
Giao Uyên cũng theo sau vị trí của cô đáng ra là chỗ anh đang ngồi nhưng mà vì anh là boss của cô mà nên nếu anh có mặt thì chỗ đó là của anh.
Mấy con người kia đều ngồi cách xa ghế chính 3 ghế vì họ đã từng ngồi gần anh rồi, điều đó khiến họ thấy ngột ngạt, mặt của anh cương nghị đến đáng sợ khiến bao nhiêu người ngồi gần đều phải ra sức cố gắng giữ cho mình bình tĩnh hết buổi họp đó.
May mà không có ai bị nhập viện, sau cái buổi họp đầu tiên đó họ đã rút kinh nghiệm là không nên ngồi gần cáu con người có bộ mặt lãnh khốc này.
Nghĩ thôi cũng thấy rùng mình rồi.
Giao Uyên đi đến ghế bên cạnh Cão Lãnh Khang, đứng lại ngay ngắn cô bắt đầu mở giọng thanh cao lịch thiệp chuẩn của một nữ sếp chuyên ngành
- Xin chào tất cả các vị cổ đông có mặt ở đây.
Tôi là Trương Giao Uyên, chắc các vị ở đây đều biết tôi đến đây là để thực tập, cũng như tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy rằng năng lực làm việc của tôi sẽ xứng đáng có được cái chức giám đốc điều hành này và tôi sẽ tự dựa vào thực lực của chính bản thân tôi để quang minh chính đại có được nó.
Nếu tôi có gì sai sót mong các vị hãy chỉ giáo thêm.
Cảm ơn!
Phong Dực và mấy ông cổ đông nghe cô nói xong thì để ý sắc mặt anh là đang cười? Cái gì vậy?
“Ngài ấy là đang cười sao? Vì cô nhóc này?”
Hầu như ai trong căn phòng này đều có chung một suy nghĩ như vậy.
Người bất ngờ nhất là Phong Dực, ở bên anh bao nhiêu năm mà anh ta chưa bao giờ thấy sếp của mình lại cười cả, cái nhếch môi còn chẳng có nữa toàn trưng ra cái bộ mặt giết người không.
Anh ta không khỏi bàng hoàng trước cái cảnh được cho là đáng sợ này.
Nuốt một ngụm nước trong miệng anh ta liếc mắt sang chỗ khác không dám nhìn người đàn ông này nữa.
Cao Lãnh Khang cô cùng hài lòng trước thái độ hài hoà cùng ngữ điệu thông minh của Giao Uyên.
Cánh môi bạc khẽ nhếch một bên ãn nhìn cô như lúc đầu.
- Tôi chắc chắn với mọi người sau khi hoàn thành và chính thức đảm đương chức vị này tôi sẽ khiến công ty này vươn xa hơn.
Giờ thì các vị có ý kiến gì không?
Một câu hỏi được Giao Uyên đưa ra.
Căn phòng vẫn im lặng như cũ, những cặp mắt liếc nhau nhưng không ai lên tiếng nói.
- Nếu không ai có ý kiến gì thì bắt đầu từ ngày hôm nay tôi sẽ thực tập luôn.
Cao tổng! Tôi đã phát biểu hết những lời cần