- Kiera Evans, come out here!
( Kiera Evans, mau bước ra đây!)
Giọng nói cực kì hung hăng phát ra của một lão già đứng trước đầu xe.
“Là một tên hói?!?”
Giao Uyên nheo mắt nhìn, ánh mắt lạnh lùng có vẻ như không hề sợ hãi trước kẻ chặn đường
kia.
- Delson.
Kiera khẽ lên tiếng lẩm bẩm trong miệng, đôi mắt xinh đẹp toả ra sát khí lạnh lẽo.
“Ông ta vẫn chưa được xử lí xong à? Rốt cuộc Charles lại để hắn tẩu thoát chạy đến đây.
Lại còn sắp đặt ra cái bẫy này nữa…”
- Ngài và tiểu thư ở đây nhé, chúng tôi sẽ xuống xem sao.
- Cẩn thận, bọn chúng không dễ đối phó.
- Vâng thưa ngài.
Kiera nhàn nhạt lên tiếng, Giao Uyên ngồi bên cạnh ánh mắt nửa vời nhìn bọn họ bước ra.
Mặt vẫn như cũ không hề có một chút biến đổi vì tình hình trước mắt.
- Những người này là ai vậy?
- Bọn chúng, em không cần quan tâm đâu, chỉ là…một đám chó hoang mà thôi.
- Xui xẻo thật.
Mới ngày đầu chuẩn bị về nước lại gặp phải chó hoang sao?
Câu nói của cô khiến Kiera phải nhìn cô bằng con mắt khác.
“Cô nhóc này tính cách lại có vẻ không nhu nhược giống Thẩm Đình nhỉ.”
Kiera cong môi cười thầm tán thưởng
“Một cô gái thú vị như em lại có nhiều điểm tôi chưa nhận ra đấy.
Thâm Đình sinh ra em que thực không quá đáng tiếc nhỉ…Nếu cô ấy biết cô ấy sinh ra được một cô gái thông minh mạnh mẽ như vậy, chắc chắn sẽ rất tự hào.”
Cô vốn tưởng rằng cô bé bên cạnh mình cũng giống như mẹ của cô nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài và trí thông minh của cô giống với bà mà thôi.
Mẹ cô cũng là một người kiên cường mạnh mẽ nhưng đó là với cuộc sống của bà.
Khi đối mặt với thế giới ngầm tàn bạo tuy vẵn giữ bình tĩnh nhưng lại không che hết được nỗi sợ hãi trên gương mặt.
Không giống cô như bây giờ lại có vẻ như không sợ hãi trước những kẻ này, gương mặt lạnh nhạt khẽ nhíu mày đối mặt thănr về phía trước quan sát tình hình.
“Không phải những cô gái như em ấy sẽ sợ hãi sao? Chưa từng gặ những chuyện như vậy mà lại không tỏ vẻ sợ hãi, Giao Uyên, em đúng là khác người thật đấy.”
- Hình như thuộc hạ của chị bị hạ gục rồi thì phải.
Giao Uyên từ đầu đến cuối vẫn không rời tầm mắt phía đầu xe kia, đột nhiên cô lên tiếng khiến Kiera phải chuyên hướng nhìn.
Ấn đường khẽ cau lại, cô nói giọng trầm thâp
- Cái gì cơ?…Ở yên đây nhé, tôi sẽ xuống xem sao.
- Khoan đã, chị bịt cái này vào đi, bọn chúng có khói độc.
Giao Uyên cầm tay Kiera đưa cho cô một cái khăn.
Kiera hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì, cô nhanh chóng bịt chiếc khăn lên rồi bước ra ngoài.
Giao Uyên ở bên trong nhanh chóng khoá chặt cửa sổ bên trong phòng chuyện bất trắc.
- Jordan, Jordan! Anh đi đâu vậy? Vết thương chưa khỏi hẳn tại sao lại rời phòng chứ hả?
Ở lâu đài của Louisa Cao Lãnh Khang anh gấp gáp đi xuống cầu thang, Emma nhìn thấy thì bất ngờ, cô vội chạy đến ngăn cản hành động của anh.
“Anh ấy làm cái gì mà có vet gấp gáp vậy? Dáng vẻ này mình chưa từng thấy bao giờ.”
Emma nhíu mày nhìn anh, anh lạnh nhạt nhìn cô rồi nói
- Tránh ra.
- Em không tránh! Nói cho em biết anh là đi đâu.
- Tôi hỏi các người làm việc kiểu gì lại để cho Delson trốn thoát? Ông ta đang ở trong thành phố.
- Chỉ là một tên Delson mà thôi.
Mathieu có thể đi đâu cần đến anh ra tay chứ?
Cao Lãnh Khang không quan tâm lời nói của Emma, anh hất tay cô rối tiếp tục bước chân của mình.
“Rốt cuộc là chuyện gì….”
Emma cô nhíu mày vừa tức giận vừa thấy khó hiểu.
Chợt cô nhớ ra điều gì đó
“Mình biết rồi…ha, là vì cô ta, cô ta vẫn còn ở trong thành phố, là vì cô ta…”
Chỗ của Giao Uyên
- Evans Kiera.
Did she finally get out?
( Evans Kiera.
Cuối cùng cô cũn chịu chui ra rồi sao? )
“Chết tiệt, cô ta biết mình có khói độc rồi!”
Delson miệng ra vẻ nhưng trong tâm trí lại khó khăn suy nghĩ.
- What want?
( Muốn gì? ),
- What want? Of course he wanted to take her life.
( Muốn gì ư? Đơn nhiên là muốn lấy cái mạng của cô rồi )
Ông ta nói xong, các thuộc hạ của ông ta nhanh chóng cầm dao lao đến trực tiếp phóng chiêu.
Kiera nhanh như cắt đã né đueojc những chiêu tấn công đồng thời tung cước, bẻ tay đồng loạt bọn chúng.
Năm tên béo ú ngay lập tức được cô xử lí nhanh gọn.
- Don’t brag Kiera, look behind you
( Cô đừng vội huênh hoang Kiera, nhìn về