Chuyện này cũng giống như thường ngày chúng ta đều làm mấy bài toán khó, sau khi thấy đề toán dễ, không phải cảm thấy rất đơn giản sao!“Dựa theo những manh mối này, Lộc Bảo có khả năng rất lớn là cô gái mệnh trời! Mọi người có hỏi sư phụ Lộc Bảo chưa?” Mặc dù Phương Quân Thiên vẫn còn trong trạng thái kinh ngạc, nhưng suy nghĩ trong anh lại rất rõ ràng, nếu không anh sẽ không đạt nhiều thành tích cao như vậy trong độ tuổi còn khá trẻ.
“Vậy là Lộc Bảo có thể sử dụng châm pháp Quỷ thủ để châm cứu ư?” Phương Quân Thiên hưng phấn hỏi.
Hai người phía đối diện thấy dáng vẻ Phương Quân Thiên như vậy, cũng biết trong lòng Phương Quân Thiên có suy nghĩ gì.
Cha Phương nói với Phương Quân Thiên: “Con bé có thể làm được, Xuyên Bách đã đặt riêng cho Lộc Bảo một bộ kim bạc, nhưng bên phía mẹ các con thì, hiện tại không phải thời điểm thích hợp!” Khi nhắc đến vợ mình, cha Phương vẫn rất lo lắng!“Vì sao ạ?” Phương Quân Thiên vẫn chưa hiểu lời nói này của cha Phương, không phải Lộc Bảo biết châm cứu sao?“Sự phụ Lộc Bảo nói rằng muốn đi tìm bốn loại thuốc, hiện tại đã tìm được hai loại thuốc rồi, hai loại thuốc còn lại thì có hơi khó tìm!” Phương Xuyên Bách cũng vì chuyện tìm thuốc mà buồn rầu.
“Thuốc gì mà nhà họ Phương chúng ta tìm không thấy?”“Bốn loại thuốc đó là: Hoa hồng trên núi, Huyết đằng trăm năm, Tuyết liên ngàn năm, cỏ Linh chi ngàn năm! Anh đã mua được hoa hồng, hai ngày nữa sẽ có Huyết đằng, còn mấy vị thuốc ngàn năm thì thật sự là rất khó tìm!”Hoa hồng trên núi là do Phương Xuyên Bách bỏ một số tiền lớn để mua về được, còn Huyết đằng trăm năm là thù lao của một vị khách tìm đến để trị bệnh, bọn họ đã hẹn với người này đến đây khám vào ngày mốt, chính xác là ngày mốt, bởi vì ngày mai bộ kim bạc được chế tạo riêng cho Lộc Bảo sẽ đến, nếu Lộc Bảo không sử dụng châm pháp Quỷ thủ, thì bọn họ sẽ không bao giờ dám nhận người bệnh như vậy.
Khi nghe đến yêu cầu của thuốc, Phương Quân Thiên cau mày hỏi: “Năm tuổi của thuốc không thể giảm ư?”Phương Xuyên Bách cũng bất đắc dĩ nói: “Anh cũng từng hỏi vấn đề tương tự như vậy rồi!”Phương Quân Thiên bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói: "Cha ơi, chúng ta đến chỗ đó tìm đi!""Cha đã đi rồi, đúng là có một ít manh mối, nhưng rất khó giải quyết, huống hồ chúng ta cũng cần