Sau khi đem tất cả mọi chuyện ra định đoạt xong, Bella cùng các bạn được Lưu Hằng hào phóng tặng không cho 5 chiếc siêu xe tùy ý thích.
Khách đến Garage Thịnh Thế, không trợn mắt thì cũng há miệng kinh ngạc, phải có thân phận và địa vị khủng như thế nào mới có thể khiến cho bá chủ đế chế Mafia nổi tiếng tung hoành ngông cuồng như Lưu Hằng cam tâm tình nguyện cho không như vậy.
Vì Lưu Hằng cũng đang nhàn rỗi, khó tránh được số kiếp bị nhóm bạn 5 người kia lôi kéo đi ngao du thiên hạ, đành miễn cưỡng mà chấp nhận.
Nhưng có điều chính Lưu Hằng lại không ngờ đến, nơi mà bọn họ dừng chân là trung tâm thương mại S&A lớn nhất nhì châu Á.
Tọa lạc tại vị trí trọng điểm, bức tường thành hoa lệ này đã mang về nguồn lợi nhuận khổng lồ cho chính chủ nhân của nó.
- "Trong danh sách tài sản của các cậu, đâu có thiếu mấy thứ này.
Sao lại đến đây chứ? Rõ ràng là tất cả chúng ta không ai thích chỗ đông người".
Lưu Hằng nhíu mày, tỏ vẻ chán ghét cùng cực.
- "Ai nói tụi mình thích nơi này? Chỉ là...cần mua một vài món đồ thôi".
Iris quay đầu nhìn về phía Lưu Hằng, nhướn mày.
Thế là họ đi tham quan một vòng.
Khi đến quầy lễ phục, Bella ngay lập tức bị thu hút bởi một chiếc váy kiểu dạ hội vô cùng đắt tiền, được tạo ra từ chính đôi bàn tay của Jonas William- nhà thiết kế đại tài lừng lẫy thế giới.
Tông chủ đạo của chiếc váy màu xám, kết hợp cùng phong cách cổ điển không những kín đáo, tinh tế mà còn toát lên vẻ đẹp kiều diễm của người mặc.
Chính nó, Bella muốn đem tặng chiếc váy này lại cho người mẹ thân yêu của cô.
- "Thưa quý khách! Tôi cam đoan với cô, chiếc váy này chắc chắn sẽ làm cô vừa ý.
Cho hỏi, cô có dự định mua cho ai không ạ?"
- "Cho mẹ tôi".
Bella đáp.
- "Quý khách thật sự lựa chọn đúng đắn.
Quý phu nhân nhất định sẽ rất thích".
Cô nhân viên nhờ tài ăn nói đã khiến Bella cực kì hài lòng.
Ngay lúc cô rút thẻ ra, chuẩn bị tính phí thì một giọng nữ chua ngoa vang lên:
- "Mẹ à! Chính là bộ váy đó".
Một cô gái đi đến, dáng vẻ ẻo lả, ăn mặc lại trông rất mát mẻ.
Phía sau cô ta, là một quý bà.
Cô nhân viên trông thấy hai người, cuối chào.
- "Hoan nghênh Hoa phu nhân, Hoa tiểu thư"
- "Tôi muốn bộ váy đó".
Người được gọi là Hoa phu nhân lên tiếng.
- "Ơ...xin thứ lỗi, thưa phu nhân! Bộ váy này...cô ấy đã mua trước rồi ạ".
Cô nhân viên vừa nói vừa quay nhìn Bella.
Hoa phu nhân liếc mắt nhìn, đánh giá Bella một lượt, rồi khinh thường:
- "Tưởng ai cao sang, quyền quý lắm mới khiến cô kính trọng như vậy.
Hóa ra là chỉ là một con nhóc bình thường.
Nhìn cũng xinh đẹp ấy chứ, không chừng...lại có tài dụ dỗ đàn ông trên giường chăng? Thế nên mới có tiền mà đứng đây"
Những lời nói nhục mạ, không coi ai ra gì của bà ta cứ thế vang vọng khắp khu quầy lễ phục, thu hút ánh nhìn của bao người cùng nhiều lời chỉ trỏ, bàn tán.
Với bản tính vốn kiêu ngạo của Bella, những lời này đã vô tình thắp lên lửa giận trong cô, ánh mắt cô cũng ngày càng lạnh lẽo hơn.
Lưu Hằng cùng những người khác bức xúc, đang định bước lên thì bị Bella giơ tay cản lại.
Đối với người ngoài, hành động của cô đơn giản chỉ là nhẫn nhịn, là chịu đựng.
Nhưng chỉ bạn bè của cô hiểu, Bella đang cố gắng ức chế cơn giận của mình, ngăn không cho nó đạt đến đỉnh điểm.
Giờ phút này, cô không giết chết cả nhà bà ta, cũng coi như là nhân từ.
- "Bộ váy này, tôi nhất định phải có cho bằng được.
Tôi không quan tâm cô ta có mua trước hay không, cô hiểu không?".
Hoa phu nhân giờ đây lớn tiếng giận dữ với cô nhân viên.
- "Nhưng phu nhân...không được đâu ạ".
Cô nhân viên ấy vẫn đứng về phía Bella.
- "Cô tuyệt đối đừng quên tôi là khách VIP ở đây.
Chỉ cần một cú điện thoại của tôi, chắc chắn cô chỉ có đường mất việc".
Hoa phu nhân vẫn không chịu buông tha, chỉ tay về phía cô nhân viên.
- "Này, cô nghe mẹ tôi nói rồi đấy, lập tức đem bộ váy đi tính tiền nhanh cho tôi".
Cô con gái yêu quý của bà ta cũng hết kiên nhẫn, đổ thêm dầu vào lửa.
Cô nhân viên bị đẩy vào thế khó xử, giữa uy tín và việc làm, cô ta phải chọn một trong hai.
Chính thái độ này của cô ta phút chốc khiến cơn giận của Bella nguôi ngoai một ít.
- "Tốt, đây là điều mà các người tự chọn! Cô cứ thanh toán cho họ đi".
Giọng nói từ tốn của Bella vang lên, giải thoát cho thế cuộc.
- "Dạ, xin chân thành cảm ơn quý khách".
Cô nhân viên có cảm giác như được giải thoát, cúi đầu cảm tạ Bella.
Ngay sau đó, thủ tục thanh toán cũng đã hoàn tất, hai mẹ con Hoa phu nhân trước khi đi cũng không quên để lại một câu:
- "Hừ! Cô thấy chứ, đến cuối cùng...tôi vẫn thắng".
Nói xong, bà ta cùng con gái kênh kiệu, sải bước rời đi.
Bella giờ đây, chỉ im lặng không nói gì.
Hai tay đút túi quần, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhạt.
Những ai thân cận với Bella đều biết: để đáp trả những kẻ gây tội với mình, cô sẽ không xử lí ngay và luôn, mà thường dùng thủ đoạn để khiến con người ta chết dần chết mòn,