Phiên họp ngày hôm nay sẽ do phó tổng giám đốc tập đoàn Mặc thị, cũng chính là Bella cô đảm nhận.
Tổng giám đốc Mặc Đại Thành bận bịu cùng đối tác ký hợp đồng nên chuyện công ty sẽ hoàn toàn do cô phụ trách.
Cuộc họp đang diễn ra, khi vị quản lí chịu trách nhiệm về chuỗi nhà hàng của Mặc thị đứng lên thao thao bất tuyệt về những thành quả mà ông ta đã làm cho công ty.
Cứ nghĩ rằng sẽ được tán dương nên ông ta không ngừng phóng đại lời nói của mình, nhưng đâu ngờ khi ông ta vừa kết thúc thì người dẫn đầu cuộc họp lên tiếng.
- "Nguyên tắc của tôi khi làm việc chính là loại bỏ mặt xấu, phát huy mặt tốt.
Quản lí Vu! Ông chỉ nói với tôi những chuyện tốt mà ông làm được, còn vấn đề tiêu cực sao không báo cáo? Tôi biết được, một vài khách hàng tại cơ sở số 2 đã có những phàn nàn về thức ăn kém chất lượng cơ mà!"
Bella không nhìn quản lí Vu mà chăm chú nhìn vào hồ sơ báo cáo trên tay.
Thanh âm giọng nói cô thâm thuý, mang theo sự áp chế cao độ, khiến người ta không rét mà run.
- "Thưa Mặc phó tổng! Tôi nghĩ...!đây...!chỉ là...!chuyện nhỏ mà thôi".
Bị đánh trúng tử huyệt, quản lí Vu ấp a ấp úng nói.
- "Chuyện nhỏ? Vì chuyện nhỏ của ông mà ảnh hưởng đến uy tín công ty, bộ mặt của toàn thể nhân viên sao?".
Nói đến đây, cô khẽ liếc mắt nhìn vị quản lí Vu ấy khiến tim ông ta đập liên hồi, sắc mặt trắng bệch.
- "Xin Mặc phó tổng hãy cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ xử lí êm xuôi việc này!".
Ông ta hết lời chối cãi, cúi gập người cầu xin Bella.
- "Lần đầu làm việc với nhau, tôi không làm khó mọi người.
Chỉ là, thái độ làm việc nên được chấn chỉnh lại, tôi hi vọng sẽ không có lần sau.
Như quản lí Vu đã nói, thời hạn 3 ngày là quá đủ, dẹp êm chuyện này đi!.
Nếu sau 3 ngày không xong, hậu quả ông tự nhận lấy".
Mọi người trong phòng khẽ nuốt nước bọt, vuốt mồ hôi.
Cứ nghĩ được làm việc với phó tổng giám đốc sẽ giúp họ đỡ áp lực hơn khi làm việc với tổng giám đốc.
Nào ngờ, phó tổng giám đốc thật đáng sợ a, áp lực còn gấp đôi.
- "Dạ, dạ, tôi hiểu rồi!".
Quản lí Vu ấy như trút được gánh nặng, mừng rỡ khôn xiết.
- "Tuy nhiên, vì thái độ làm việc của ông hôm nay không đúng, khấu trừ 1/3 tiền lương tháng này".
Chưa xong đâu, Bella chậm rãi nhắc nhở quản lí Vu cùng hình phạt nhỏ dành cho ông ta.
-"Nếu không còn gì thắc mắc nữa, cuộc họp tới đây kết thúc".
Bella gập tài liệu lại, cùng trợ lý của mình là Hyun quay về văn phòng làm việc.
Vừa vào đến phòng, Bella liền thảnh thơi ngồi xuống bộ ghế sa lông đắt tiền, Hyun tranh thủ bưng đến cho cô một ly trà giải khát.
- "Sắp tới đây có dự án lớn với Tào thị, nghe nói ông ngoại muốn tôi đích thân đàm phán hợp đồng với họ à?".
Bella nhâm nhi ly trà, xong quay sang hỏi Hyun.
- "Đúng vậy Mặc phó tổng! Ý cô thế nào?".
Hyun đứng cạnh nghiêm túc nhìn cô hỏi.
- "Tôi còn có thể từ chối sao?".
Bella nhún nhún vai, giọng điệu hời hợt trả lời.
- "Nếu vậy, thì khoảng 14h chiều nay, chúng ta sẽ sang Tào thị một chuyến"
-"Tôi biết rồi!"
- --
Cùng lúc đó, tại tập đoàn quốc tế Tào thị
Trong phòng họp đang trải qua một trận bom đạn dữ dội, Tào Dịch Thiên mấy hôm nay tâm trạng quá ư là tồi tệ.
Nguyên nhân chỉ có một...Mặc An Lăng.
Cô gái đáng chết đó lại dám không liên lạc với anh, chính là cố tình làm lơ, hại anh tức không chịu được.
Vậy nên phiên họp hôm nay anh dùng nhân viên làm bao tải để xả cơn giận.
- "Ông đang chọc điên tôi đó à? Có bao nhiêu đó thôi mà làm cũng không xong".
Tâm trạng tồi tệ nên chuyện bé cũng bị anh xé ra to.
- "Tào tổng! Tôi đã chỉnh sửa theo ý anh rồi, vì sao lại không hài lòng?".
Người bị anh chất vấn là Giám đốc Kinh doanh của công ty.
- "Không hài lòng còn có lí do? Là tôi tắc trách hay là các người vô dụng, hả?".
Trận siêu bão này đã kéo dài cả tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa có dấu hiệu suy yếu.
Mọi người ngồi ngay tâm bão đó vuốt từng đợt mồ hôi chảy ròng.
Người ta nói được làm việc cho ngũ đại tài phiệt là phúc đức ba đời, tiền lương và tiền thưởng đủ để bọn họ làm giàu nhanh chóng.
Nhưng cái gì cũng phải có cái giá của nó, chỉ cần bọn họ sai sót dù là một lỗi nhỏ là ăn bão chỉ trích ngay, nhẹ thì có thể bị giáng cấp trừ lương, nặng thì...cuốn gói khỏi công ty.
Toàn thể nhân viên của ngũ đại tài phiệt sợ nhất là cụm từ "bị đuổi việc".
Thử hỏi xem, làm việc tại các tập đoàn hàng đầu thế giới mà có tiền sử bị đá khỏi công ty, thì liệu sẽ còn công ty nào dám nhận họ vào làm nữa không?
- "Một là trọng dụng hiền tài, hai là phế truất kẻ vô dụng.
Quy tắc của tôi đơn giản thế đấy! Các người về tự xem xét mà làm lại đi!".
Đùa à? Tổng tài, anh đừng nhẫn tâm thế chứ.
Nhân viên công ty chủ yếu nhìn sắc mặt anh mà sống đấy.
Chỉ vì một chút tức giận nhất thời mà anh bắt toàn bộ phải làm lại sao? Bọn họ thầm kêu tên ông trời, than trách số phận.
Biết sao được, thà làm lại còn hơn bị đuổi việc.
Đến khi đó, sẽ không có một công ty lớn nào khác dám nhận họ vào làm nữa.
- "Cuộc họp kết thúc!".
Ngay khi anh nói xong, mọi người như vừa mới thoát chết, khẩn trương rời đi, không muốn ở lại đó lâu hơn đâu nha.
- "Tào tổng! Một lát nữa sẽ có người của Mặc thị đến để bàn với chúng ta về hợp đồng".
Trợ lý kiêm vệ sĩ của anh là Thượng Nguyên, đứng một bên báo cáo.
Đáy lòng Thượng Nguyên cũng đã dấy lên nhiều thắc mắc, nhưng thấy tâm tình Tào tổng không tốt, anh cũng không dám hỏi thẳng.
- "Tôi biết rồi!".
Tào Dịch Thiên gặp chuyện không vui thì làm gì còn tâm trạng kí hợp đồng.
Trong đầu anh đang nghĩ ra trăm phương ngàn kế để làm khó đối phương đây.
[Thật đáng để chờ đợi ha!]
- --
Khoảng 14h, Bella cùng Hyun trên chiếc xe Aston Martin Rapide S màu tím đen của cô dừng trước tập đoàn quốc tế Tào thị.
Hyun xuống xe mở cửa cho cô, Bella hôm nay trong dáng