Sảnh lớn trung tâm Hoa Viên, hậu trường lễ đính hôn của Tần Vương.
Tần gia chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn của thiên chi kiêu tử Tần Vương phải nói là vô cùng kì công, tất bật chu đáo.
Không những Bella mà có cả Ginny, Iris, Swan và Selena với tư cách là những người bạn tri kỷ của Tần Vương, được quyền đến tham dự.
Tại phòng thay đồ của chú rể, Tần Vương đã mặc xong trên người bộ com lê trắng.
Vốn dĩ nay là một ngày vui, nhưng trên khuôn mặt điển trai của anh không một chút tia vui sướng, ngược lại là ánh mắt đăm chiêu, chất chứa biết bao phiền muộn.
Lễ đính hôn này, có chết anh cũng không muốn!
Bởi vì, người đó...
Tần Vương từng nhiều lần cùng Tần phu nhân nói chuyện nghiêm túc.
Nhưng bất quá, mẹ anh cứ một lòng yêu thích An Như Khả.
Trong mắt bà ấy, An Như Khả là cô gái xinh đẹp, ngoan hiền, có gia thế lại có gia giáo tốt, tuyệt đối xứng đôi với con trai của bà ấy.
Hơn nữa, An Thị cũng coi như có chút máu mặt, tuy không phải là nhà giàu danh giá bậc nhất, nhưng đủ cao quý để kết thông gia với Tần gia.
Ai nói An Như Khả là một cô gái ngoan hiền? Nếu đó là sự thật, hà cớ gì Tần Vương anh phải chán ghét cô ta đến như thế.
Thứ mà mẹ anh nhìn thấy, toàn bộ là bộ mặt giả dối của cô ta, làm bộ làm tịch.
Mặc cho anh nói lý, Tần phu nhân đều gạt sang một bên.
Mẹ anh vì một người ngoài mà không tin tưởng anh.
Bà dùng quyền lực ép buộc anh đính hôn.
Nếu không, bà sẽ không bỏ qua cho người đó.
Tần Vương ánh mắt đỏ ngầu, siết chặt nắm tay đến nổi đầy gân xanh, cố gắng kiềm nén cơn tức giận cuộn dâng trong lòng.
Mấy hôm nay thường xuyên liên lạc với Tần Vương, Bella thật sự rất muốn giúp anh.
Nếu được, chính cô sẽ là người lên tiếng phản đối.
Nhưng cô lấy tư cách gì đây?
Người yêu cũ sao? Nếu vậy chẳng khác nào tìm đường chết.
Bạn tri kỷ? Làm sao tránh được lời đàm tiếu và dị nghị? Bọn họ làm sao tin tưởng cô đối với Tần Vương không có ý đồ khác?
Không khó để nhận ra, Tần phu nhân mời Bella đến, chính là muốn thử lòng của cô.
Nếu cô có bất cứ hành động nào đáng ngờ, chắc chắn Tần Vương sẽ gặp rắc rối.
Giờ lành đã tới, quan khách cũng đã đầy đủ, người chủ trì buổi lễ thúc giục Tần Vương khẩn trương.
Tần Vương mang theo vẻ mặt uất hận đứng trước sân khấu, ánh mắt không cam lòng nhìn về phía trước.
An Như Khả diện trên người bộ váy trắng vô cùng đắt tiền, do đích thân Tần phu nhân tặng, được làm từ tay nhà thiết kế nổi tiếng thế giới.
Cô ta khoác tay cha tiến vào lễ đường, khuôn mặt rạng ngời, trên môi nụ cười quyến rũ, dáng vẻ thẹn thùng nhìn về phía Tần Vương, khiến người khác có cảm giác muốn che chở.
Cha của An Như Khả - An Mục giọng điệu cầu khẩn.
-"Tần Vương! Tuy đây chỉ là lễ đính hôn, cha vẫn chưa thật sự mất đi con gái.
Nhưng con gái cha yêu thương từ nhỏ đến lớn lại sắp gả cho con.
Cha hi vọng, tương lai con sẽ cho nó một cuộc hôn nhân hạnh phúc"
Tần Vương nghiến răng, hận không thể bóp chết bọn họ, đón lấy tay của An Như Khả.
Anh âm thầm dùng sức, khiến cô ta đau đến nhíu mày, nhưng vẫn cố gắng làm ra vẻ mặt dịu dàng.
Cô ta không thể để bất cứ chuyện bên lề, dù chỉ là nhỏ nhặt nhất xảy ra.
Chỉ cần một chút nữa, cô ta sẽ là thiếu phu nhân tương lai của Tần gia, có được Tần Vương, cũng đồng thời có được mọi thứ.
Cô ta tuyệt đối không để ai phá đám.
Cả hai đến trước mặt người chủ trì, chờ đợi thời khắc tuyên thệ.
-"Hôm nay là ngày lành tháng tốt, chúng ta cùng ở đây để chúc phúc cho đôi