Hoàng Phong cầm ly rượu lên cụng ly với Vũ Bắc Nguyệt rồi cả hai cùng uống cạn như hai tri kỷ lâu ngày gặp lại hàn thuyên tâm sự.
Sau bữa tối, Hoàng Phong cùng Vũ Bắc Nguyệt đi dạo ở quãng trường thành phố, Hoàng Phong chần chừ hồi lâu rồi lên tiếng “Mình nghe nói cuối năm nay anh Đình Hiên và chị Yên Đan sẽ kết hôn đó.
”
Vũ Bắc Nguyệt nghe vậy thì liền lên tiếng “Đáng lý ra nên tổ chức hôn lễ vào sáu năm trước rồi mới đúng, Vũ Đình Hiên đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết, đời người con gái có bao nhiêu năm thanh xuân đâu mà để người ta đợi mãi như thế.
”
Hoàng Phong nhíu mày tỏ vẻ bất ngờ trước câu nói của Vũ Bắc Nguyệt “Anh Đình Hiên kết hôn cậu không buồn sao hả Bắc Nguyệt?”
“Người ta kết hôn là chuyện vui mắc mớ gì phải buồn chứ.
”
Hoàng Phong mím môi “Chẳng phải cậu thích anh Đình Hiên sao? Năm đó cậu vì không muốn đính hôn với mình nên mới ra nước ngoài để chạy trốn đó sao?”
Vũ Bắc Nguyệt dừng bước quay người nhìn Hoàng Phong rồi lên tiếng “Thì ra cậu cũng biết mình từng thích anh Đình Hiên sao?”
“Từng thích? Vậy bây giờ cậu có đối tượng mới rồi sao?”
Vũ Bắc Nguyệt đưa mắt nhìn xa xăm rồi lên tiếng đáp “Ban đầu mình nghĩ tình cảm mình dành cho anh Đình Hiên là tình yêu nhưng thứ tình cảm đó chỉ là say nắng đầu đời thôi mau nhớ rồi cũng mau quên, sau này khi đối mặt với thứ gọi là tình yêu thật sự mình mới hiểu tình yêu là phải nguyện hy sinh vì nhau kể cả tính mạng, tình yêu là khắc cốt ghi tâm dù cách biệt âm dương cũng không thể quên được.
”
Vũ Bắc Nguyệt nhìn vào mắt của Hoàng Phong rồi tiếp tục lên tiếng “Còn cậu thì sao hả? Bảy năm rồi đã có ý trung nhân chưa hả?”
Hoàng Phong vẫn một lòng đợi chờ Vũ Bắc Nguyệt quay trở về, mấy năm nay gia đình anh liên tục bắt anh đi xem mắt nhưng anh đều tìm cớ từ chối hết.
Tuy là tình cảm mà Hoàng Phong dành cho Vũ Bắc Nguyệt rất sâu đậm nhưng anh lại không dám nói ra mà chỉ bâng quơ lên tiếng đáp “Mình vào công ty làm quá trời việc đâu có thời gian mà yêu đương.
”
Vũ Bắc Nguyệt khẽ cười đáp “Cậu cũng ổn định rồi nên tìm một người phù hợp cùng bầu bạn, cậu là một người rất tốt mình mong là cậu sẽ tìm được nửa hoàn hảo có thể cùng cậu đi qua hết những tháng năm của cuộc đời sau này.
”
Hoàng Phong nghe Vũ Bắc Nguyệt nói vậy thì rủ mắt, bản thân anh vẫn luôn muốn có một người thấu hiểu cùng bầu bạn với mình nhưng ngặt nỗi cô gái mà anh yêu lại không hề yêu anh mà chỉ xem anh là một người bạn tốt mà thôi.
“Không vội được đâu, tình cảm mà chỉ có thể nghe theo trái tim thôi.
”
Vũ Bắc Nguyệt gật đầu “Vậy cũng tốt cứ từ từ mà tìm một người phù hợp vì người đó đi với mình cả một đời nên phải chọn kỹ một chút cũng không sao.
”
Sau cuộc