Vũ Bắc Nguyệt đứng bên dưới nhìn Nam Dạ Huyền và Chu Thời Niệm tình tứ trên sân khấu thì cảm thấy trái tim mình rất đau, cô không hiểu vì sao anh lại làm như thế nữa, lúc ở trên du thuyền anh đã nói đời này chỉ cưới cô làm vợ thôi mà.
Vũ Đình Hiên cũng biết là Vũ Bắc Nguyệt đang trong mối quan hệ yêu đương với Nam Dạ Huyền nên khi nhìn thấy Nam Dạ Huyền làm vậy anh cảm thấy tức giận thay em gái.
“Để anh cho hắn ta một trận.
”
Vũ Bắc Nguyệt kéo tay của Vũ Đình Hiên lại rồi lên tiếng “Không cần đâu, em cảm thấy không thoải mái em muốn về nhà nghỉ ngơi.
”
Mặc dù Nam Dạ Huyền đang đứng bên cạnh Chu Thời Niệm nhưng mà tâm trí anh lại luôn hướng về phía của Vũ Bắc Nguyệt, anh nhìn cô quay người rời khỏi hội trường rồi rủ mắt thầm nghĩ [Bắc Nguyệt giữa chúng ta đã định sẵn là thù hận rồi đây là cách tốt để em quên anh chỉ có như vậy em mới không phải đau khổ khi đứng giữ ba em và anh mà thôi.
]
Sau đêm hội từ thiện mấy hôm, Vũ Bắc Nguyệt không thể nào chịu đựng được cảm giác không rõ ràng về vấn đề tình cảm của mình và Nam Dạ Huyền nên đến Minh Huê Viên để hỏi cho ra lẽ thì bất ngờ khi thấy anh và Chu Thời Niệm đi ra cổng cùng nhau.
Vũ Bắc Nguyệt nhìn Nam Dạ Huyền rồi lên tiếng “Em có chuyện muốn nói với anh.
”
Nam Dạ Huyền bình thản lên tiếng đáp “Được, em nói đi.
”
Vũ Bắc Nguyệt nhìn qua Chu Thời Niệm rồi lên tiếng “Tôi muốn nói chuyện riêng với Dạ Huyền cô tránh mặt một chút được không hả?”
Nam Dạ Huyền nghe vậy liền lên tiếng “Không cần đâu, anh và Thời Niệm sắp tổ chức lại hôn lễ rồi bây giờ anh và cô ấy tuy hai mà một, em muốn nói gì thì cứ nói đi.
”
Lời nói đó của Nam Dạ Huyền như một lưỡi dao sắt bén cứa vào trái tim của Vũ Bắc Nguyệt, giọng cô cũng chùn xuống hẳn “Anh nói anh yêu em đời này sẽ chỉ cưới em làm vợ thôi mà Nam Dạ Huyền, tại sao anh lại thay đổi nhanh như vậy hả?”
Nam Dạ Huyền nắm chặt tay thành nắm đấm bày ra vẻ mặt lạnh lẽo như băng rồi cười nhạt lên tiếng “Bắc Nguyệt à, anh thật sự xin lỗi nhưng mà em dễ tin người quá rồi đấy, ngay từ lúc chúng ta bắt đầu quen biết nhau chắc em cũng biết anh là badboy rồi mà, trước giờ anh chưa từng quen qua một cô gái mỏng manh tiểu thư như em nên mới muốn thử cảm giác mới lạ mà thôi, anh là kiểu người thích chinh phục một khi có được rồi thì anh sẽ không cần tới nữa đâu.
”
Vũ Bắc Nguyệt nhìn Nam Dạ Huyền bằng ánh mắt kinh ngạc “Em không tin anh là loại người như vậy.
”
“Chuyện em tin hay không là chuyện của em, anh có thể ra ngoài ăn chơi thậm chí “ngủ” với bao nhiêu cô gái cũng được nhưng mà người anh cưới làm vợ chỉ có thể là Thời Niệm mà thôi.
”
Vũ Bắc Nguyệt không cam tâm lên tiếng hỏi “Vậy tại sao hôn lễ lần trước giữa anh và cô ấy anh lại bỏ ngang để đi theo em chứ?”
“Làm người thì phải giữ lời hứa, lần đó em ra điều kiện thứ hai nên anh buộc lòng phải nghe theo thôi.
”
Mắt của Vũ Bắc