Vũ Thế Hải mất tích ở bờ biển đã nửa tháng trôi qua, Vũ Đình Hiên thì muốn điên đầu lên vì phải giải quyết tất cả công việc ở tập đoàn Thương Hải, giá cổ phiếu chạm đến mức báo động khiến tập đoàn đứng trước nguy cơ phá sản.
Vũ Đình Hiên trở về biệt thự Vũ gia sau một ngày đầy phiền não ở công ty, anh vừa bước xuống xe đã nhìn thấy Nam Dạ Huyền đứng ở cổng chờ sẵn.
Vũ Đình Hiên nhíu mày lên tiếng “Cậu yêu Bắc Nguyệt kiểu gì tôi cũng không biết nữa, gia đình tôi gặp biến cố lớn đến như vậy ngày nào Bắc Nguyệt cũng vật vã ngồi bên bờ biển mà bây giờ mới thấy cậu đến tìm con bé.
”
Nam Dạ Huyền nhìn thẳng vào mặt của Vũ Đình Hiên rồi lên tiếng “Tôi không đến tìm Bắc Nguyệt mà tôi đến tìm anh đấy Vũ Đình Hiên.
”
Vũ Đình Hiên cau mày “Cậu tìm tôi có chuyện gì hả? Giữa tôi và cậu đâu có gì để nói.
”
“Chuyện mà tôi muốn nói với anh rất quan trọng chúng ta vào trong rồi nói được không?”
Vũ Đình Hiên không thích Nam Dạ Huyền những vẫn nghe thử xem rốt cuộc cậu ta muốn nói gì nên mời cậu ta vào trong nhà ngồi.
“Có chuyện gì cậu nói được rồi chứ?”
Nam Dạ Huyền ngồi xuống đối diện Vũ Đình Hiên rồi lên tiếng “Ba của anh đang ở chỗ của tôi.
”
Vũ Đình Hiên nhíu mày tỏ vẻ căng thẳng “Cái gì? Tại sao ba tôi lại ở chỗ của cậu chứ?”
Nam Dạ Huyền kể lại cho Vũ Đình Hiên nghe sự việc xảy ra giữa Vũ Thế Hải và Vũ Thế Duy bên vách đá sát bờ biển, ngày hôm đó sau khi Vũ Thế Duy rời khỏi anh đã cùng người của mình tìm kiếm xung quanh bờ biển bên dưới vách đá và cứu được Vũ Thế Hải.
Mặc dù Vũ Thế Hải được cứu sống nhưng hôn mê bất tỉnh vì bị thương khá nặng ông ấy chỉ mới tỉnh lại gần đây mà thôi, Nam Dạ Huyền cũng đã hỏi rõ ẩn tình vụ thảm sát gia đình mình năm xưa và biết được người chủ mưu thật sự là Vũ Thế Duy.
“Hiện tại ba tôi thế nào rồi hả?” Vũ Đình Hiên lo lắng lên tiếng hỏi.
Nam Dạ Huyền đáp “Hiện tại sức khỏe của bác trai đã ổn định rồi, bác ấy nói sợ rằng Vũ Thế Duy sẽ tiếp tục gây hại cho anh và Bắc Nguyệt nên tạm thời giấu kín chuyện này, tôi và anh phải tìm cách để Vũ Thế Duy nhận tội trước pháp luật như thế mới tránh được hậu họa về sau.
”
Vũ Đình Hiên tỏ vẻ áy náy “Vừa rồi tôi trách nhầm cậu rồi, tôi xin lỗi.
”
Vũ Thế Duy trở về biệt thự Vũ gia tính xem thử tình hình thế nào, lúc ông ta đặt lên nắm đấm cửa tính đẩy cửa vào nhà thì nghe tiếng của Vũ Đình Hiên vang lên bên trong “Hóa ra Vũ Thế Duy là chủ mưu hại chết dì Mai và ba tôi, chúng ta phải mau chóng báo cảnh sát để truy bắt ông ta càng sớm càng tốt mới được.
”
Nam Dạ Huyền gật đầu “Phải, tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ chúng ta đến đồn cảnh sát báo án đi tôi chính là nhân chứng tận mắt nhìn thấy Vũ Thế Duy đã bắn chết Phan Thúy Mai và đẩy bác Hải xuống vách đá ở bờ biển.
”
Bên đội cứu hộ tìm được chiếc đồng hồ đeo tay của Vũ Thế Hải bên bờ biển nên Vũ Bắc Nguyệt trở về nhà để báo tin cho Vũ Đình Hiên biết.
Vũ Bắc Nguyệt đang đi vào nhà thì nhìn thấy