Nếu người phụ nữ trong pho tượng thạch cao kia là mẹ ruột của Vũ Bắc Nguyệt thì Nam Dạ Huyền tin rằng những chuyện kỳ lạ xảy ra có thể là vì linh hồn bà ấy muốn bảo vệ cho đứa con gái bé nhỏ nên mới xảy ra nhiều chuyện khó giải thích bằng khoa học như thế.
Vũ Đình Hiên gọi điện bên cảnh sát báo là có thi thể ở xưởng sản xuất tượng của Vũ Thế Duy nhờ họ đến hỗ trợ điều tra và truy tìm tung tích của Vũ Bắc Nguyệt.
Vũ Thế Hải đã gặp được Vũ Đình Hiên biết tin Vũ Bắc Nguyệt bị bắt cóc nên ông không thể nào tiếp tục ở lại bệnh viện nữa, mặc dù sức khỏe chưa ổn định hẳn nhưng mà ông vẫn ra ngoài muốn đi tìm con gái của mình.
Vũ Thế Hải lên taxi đi về biệt thự Vũ gia, trên đường đi ông gọi điện cho Vũ Đình Hiên biết được tin tức bên xưởng thạch cao liền bảo tài xế chạy qua đó.
Mọi người liền nhanh chóng phá vỡ từng bức tượng nhưng thời gian tìm kiếm bị kéo dài do trong xưởng có hàng nghìn bức tượng lớn khó xác định được Vũ Bắc Nguyệt bị giam giữ trong bức tượng nào, hơn nữa đây chỉ là phỏng đoán của Nam Dạ Huyền dựa trên hiện tượng kỳ lạ xảy ra thôi hoàn toàn không có căn cứ gì cả.
Cảnh sát cũng nhanh chóng có mặt tại hiện trường và đem theo nhiều chó săn nghiệp vụ để hỗ trợ tìm kiếm tung tích của Vũ Bắc Nguyệt, mấy con chó săn làm việc vô cùng hiệu quả mới đó đã tìm ra được thêm ba bức tượng có chứa thi thể người nhưng không có Vũ Bắc Nguyệt.
Mất gần nửa ngày trời số tượng lớn có thể chứa được cơ thể người trong xưởng đều được phá vỡ gần hết nhưng vẫn không tìm được tung tích của Vũ Bắc Nguyệt khiến cho cả Vũ Đình Hiên và Nam Dạ Huyền đều nóng lòng như lửa đốt.
Số tượng lớn trong hai nhà xưởng bị đập hết nhưng ngoài vườn còn nhiều vô kể, mọi người cũng bắt đầu mệt lả người động tác cũng chậm đi hẳn.
Vũ Thế Hải nhìn số lượng tượng nhiều như thế nếu còn kéo dài thời gian thì tính mạng của Vũ Bắc Nguyệt càng nguy hiểm, ông suy nghĩ rồi như nhớ ra điều gì đó liền đi về một hướng, ông đi tới căn nhà gỗ gần bờ sông, đây là chỗ mà ngày xưa ông, Vũ Thế Duy và Diệp Nhược Hy thường xuyên tụ tập.
Vũ Thế Hải đẩy cửa đi vào bên trong, quả nhiên là nhìn thấy Vũ Thế Duy đang ngồi ở đằng sau nhà nhìn ra bờ sông.
“Thật không ngờ là có thể tìm thấy chú ở đây đó chú ba à.
”
Vũ Thế Hải xuất hiện trước con mắt ngỡ ngàng của Vũ Thế Duy khiến ông ta kinh ngạc “Anh hai…anh vẫn còn sống sao?”
“Chuyện đến nước này rồi chú còn không chịu nhận tội sao?”
Vũ Thế Hải nhếch môi cười lên tiếng đáp “Tôi có tội gì mà phải nhận chứ?”
Vũ Thế Hải lên tiếng “Người làm trời nhìn, gieo nhân nào thì gặt quả nấy tôi mong là chú biết ăn năn hối hận để còn làm lại cuộc đời.
”
Vũ Thế Duy vẫn dưng dửng “Tôi chẳng làm cái gì sao để nhận tội cả, muốn buộc tội tôi thì phía bên cảnh sát tìm ra bằng chứng trước đã.
”
Vũ Thế Hải thở dài “Hôm nay anh đến đây không phải để ép chú nhận tội mà anh muốn xin chú hãy nói ra chỗ mà chú đang giam giữ Bắc Nguyệt đi, xem như anh cầu xin chú tha cho con bé, anh biết là con bé đang nguy kịch đến tính mạng đúng không hả? Rốt cuộc em giấu