Chap 11
"Becky..." - Freen chỉ có thể gọi tên người con gái ấy trong tâm tưởng, cô cảm nhận được rõ ràng cái chết dường như cách mình không còn xa nữa, giờ phút này Freen chỉ nghĩ đến một người duy nhất, nhưng cô cũng rất sợ hãi Becky sẽ gặp nguy hiểm giống mình.
RẦM!
Cánh cửa phòng bị một sức mạnh to lớn đạp đổ mở tung ra, Becky bước vào trong với đôi mắt đỏ rực của sự chết chóc nhìn về phía yêu nữ đang hút lấy linh hồn Freen.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thêm một cái phất tay, yêu nữ chưa kịp làm gì đã bị hất mạnh bay ra xa văng vào vách tường phía sau, Becky tức giận xông tới, đáy mắt thoáng lướt nhìn người đã mê man nằm trên giường với khuôn mặt trắng bệch, sự hung tợn càng hiện rõ trên sắc mặt của ma thần.
"Giỏi cho ngươi đã khiến ta không phát hiện ra thân phận của mình nhờ vào tinh dầu từ gỗ cây tử đằng nghìn năm tuổi, thứ có thể ngăn được mùi yêu tinh nồng nặc phát ra từ ngươi." - Bàn tay Becky tìm đến cần cổ yêu nữ bóp chặt khiến ả không thể chạy thoát đau đớn lơ lửng trên không trung.
"Ma thần... làm sao cô phát hiện ra được, ta đã che giấu rất cẩn thận..."
"Động đến người của bổn vương, gan của ngươi cũng lớn lắm rồi, vừa hay ta cũng lâu rồi chưa được vận động thực sự, lấy ngươi để rèn luyện không tệ chút nào." - Becky nhếch môi bóp chặt lực bàn tay hơn, nhưng cô vẫn còn chưa muốn bóp chết ả yêu nữ này vội, nếu không phải từ sớm Becky đã phòng ngừa đặt cấm chú trên người Freen, mỗi khi cô ấy gặp nguy hiểm cô đều sẽ phát hiện ra thì đúng là cô gái này đã bị ăn mất linh hồn.
Yêu nữ sợ hãi vội cầu xin: "Tôi sai rồi, xin ma thần hãy tha cho tôi một mạng này, tôi cũng hết cách rồi mới như vậy..."
"Tha cho ngươi để ngươi làm hại những cô gái khác nữa sao? Cứ như thế sau này bọn thiên sứ và phù thủy sẽ càng có cách nhìn xấu về chúng ta thôi." - Becky lạnh lùng thốt, định rằng sẽ diệt trừ mối họa giết chết yêu nữ nhưng ả đã nhanh miệng nói.
"Nếu ma thần tha cho tôi con đường sống tôi sẽ tặng cô một bảo vật."
"Bảo vật?"
"Đúng vậy! Ma thần tức giận cũng vì tôi động đến người của cô, theo tôi biết cô gái này cũng không sống được bao lâu nữa, sức khỏe vốn rất yếu ớt, chỗ tôi có một bảo vật có thể tích góp được sức mạnh, cô gái đó có được sức khỏe như người bình thường trong một thời gian, bảo đảm không nguy hại đến tính mạng." - Yêu nữ nói rất nhanh, sợ rằng ma thần sẽ đổi ý muốn giết chết mình, ả là đang đánh cược mạng sống vào món bảo vật nhỏ bé này, tuy rằng đối với sức mạnh tối thượng của ma thần không là gì, nhưng lại đặc biệt có ý nghĩa với một phàm nhân sức khỏe yếu ớt kia.
Đòn tâm lý này đã thành công làm Becky mềm lòng, cô nới lỏng tay mình ra nhưng vẫn chưa hoàn toàn buông tha cho yêu nữ: "Ta đồng ý tha mạng nhỏ của yêu nữ nhà cô, nhưng đề phòng cô lại tiếp tục hại người, ta sẽ phế đi sức mạnh nguy hiểm của cô."
Biết rằng không thể khác hơn, yêu nữ chỉ có thể nuốt hận dâng bảo vật của mình là một viên hồng thạch, đồng thời ra sức cảm tạ ơn tha mạng của ma thần.
"Cút đi cho ta!"
Khi yêu