Chap 15
"Freen còn thấy khó chịu ở đâu không?" - Sau khi Henry dùng pháp lực của mình trị thương cho Freen, Becky đã thẳng thừng đuổi anh rời khỏi, giờ cô đang ngồi bên cạnh bạn gái của mình quan tâm hỏi thăm tình hình sức khỏe.
Freen mỉm cười lắc đầu: "Chị không sao rồi, chỉ là thấy buồn ngủ thôi."
Becky hơi chau mày thì thầm: "Chị buồn ngủ rồi sao?"
"Ừm, có lẽ uống nhiều rượu quá nên đầu chị hơi choáng, chỉ muốn ngủ thôi." - Freen thành thật đáp, cô nhận ra được ý nghĩ trong đầu Becky lúc này, nhưng sau khi bị người khác phá đám Freen cũng vô cùng xấu hổ và bất an, sao có thể tiếp tục chuyện vừa rồi với Becky nữa.
Kéo chăn đắp lên người Freen, Becky nuối tiếc trả lời: "Được, vậy chị nghỉ ngơi đi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em không nằm ngủ với chị sao?" - Freen nhìn Becky đứng dậy ngạc nhiên hỏi.
"Lúc này thì chưa được, vì chị nói rằng mình buồn ngủ nên tôi sẽ để chị ngủ, tôi phải ra ngoài hóng mát một chút để bình tâm trở lại." - Becky giọng có chút dỗi bỏ đi một mạch ra ngoài không quay đầu lại, đùa chứ cô đường đường là một ma thần, lòng tự tôn không cho phép cô hạ mình đề nghị mấy chuyện đó đâu.
Khẽ cười trước bộ dạng đáng yêu của bạn gái nhỏ, Freen thật sự vừa mệt vừa buồn ngủ, Becky đi không bao lâu cô đã ngủ thiếp đi mất.
.
.
.
Rót một ly trà nóng để sẵn trên bàn, Henry nhìn lên bóng đen vụt đứng trước mặt mình: "Uống trà không?"
Becky thở hắt ra một cái ngồi xuống chiếc ghế đối diện Henry, bọn họ quen biết nhau đủ lâu để hiểu rõ hành động tiếp theo của người còn lại: "Thời gian qua ta mắt nhắm mắt mở để ngươi theo dõi mình đủ rồi, từ giờ đừng dòm ngó đến cuộc sống của kẻ khác nữa. Thiếu gì yêu ma xấu xa đang chờ người xử lý, để mắt đến ta làm gì cho mất thời gian."
Henry nhún vai hớp ngụm trà nóng trên tay: "Ban đầu là vô tình trông thấy cô nên tò mò muốn xem cô đang sống thế nào, nhưng hiện tại xem ra cô bắt đầu có tình ý với cô gái người phàm đó rồi, ta càng phải quan sát cẩn thận lỡ như ma thần cô vì con người bình thường đó mà làm ra mấy chuyện trái với lẽ thường thì sao?"
"Nguyên tắc xưa nay của ta thế nào ngươi phải là người rõ hơn ai hết. Ngươi làm vậy khác nào xâm hại đời sống riêng tư của người khác, cặp đôi yêu nhau có thể làm ra chuyện gì trái với lẽ thường được? Ngươi còn theo bọn ta và phá hỏng chuyện tốt một lần nữa đừng trách ma thần ta không cảnh báo trước." - Buông lời đe dọa, không chỉ Freen cảm thấy xấu hổ, bản thân Becky cũng rất không thoải mái với việc bị Henry theo dõi bọn họ. Thời gian còn lại của Freen không còn nhiều, Becky muốn khoảng thời gian ấy trôi qua thật hạnh phúc và vui vẻ.
Giơ tách trà lên trước mặt thay cho lời đồng ý, Henry thản nhiên đáp: "Ta tự có chừng mực, sẽ không cản trở ma thần cô yêu đương đâu. Cơ mà ta vẫn còn thắc mắc nhỏ."
Becky nhíu mày vừa định uống ngụm trà buồn bực lườm Henry: "Còn gì nữa?"
"Cô gái trẻ đó không biết ngươi bao