Lời Hứa Của Ác Quỷ

Chương 33


trước sau


Chap 31

Thoáng kinh ngạc trước khả năng tự hồi phục nhanh chóng của Freen, Becky thầm đánh giá cao năng lực của tiểu thiên sứ này, bàn tay bắt mạch rời khỏi cổ tay Freen thu về: "Mạng của cô cũng lớn thật đó, uống máu của yêu tinh không những không sao còn nhanh chóng hồi phục, có điều..."

Freen hơi lùi người ra sau ghế khi khuôn mặt của Becky đang tiến sát tới.

"Tiểu thiên sứ cô cũng yếu quá rồi đó, tôi không cảm nhận được chút khí tức nào của cô, bây giờ cô chỉ có sức lực như một cô gái bình thường thôi."

Freen đẩy nhẹ vai Becky tách ra xa, giọng vẫn trầm thấp lên tiếng: "Tôi vốn dĩ chỉ là tiểu thiên sứ, bằng không đã không bị yêu tinh bắt gặp đánh đến suýt chết."

Becky nhún vai tự rót cho mình một tách trà uống: "Dù sao tôi cũng không quan tâm trước kia cô gặp chuyện gì, bây giờ sức khỏe tốt lên rồi thì trả ơn đi! Tôi đói bụng rồi."

"Được! Vừa hay tôi cũng có vài món sở trường."

Becky mỉm cười nhìn Freen ngoan ngoãn đi xuống bếp, xem ra thời gian này cô được rảnh rỗi rồi, việc nhà và bếp núc là thứ cô lười làm nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Nhìn một bàn thức ăn toàn rau và củ quả, Becky nhăn mặt: "Tôi là ma thần đấy, không phải nhà sư đâu, cô không thể nấu một món mặn nào khác sao?"

"Tôi trước nay không sát sinh, cũng không ăn mặn, tôi có chiên cho cô một phần trứng đó."

Nhìn vẻ lãnh đạm đáp trả của Freen, Becky biết rằng cũng không thể đòi hỏi gì nhiều từ tiểu thiên sứ vô dụng này, chỉ biết ấm ức cầm đũa lên ăn thử.

Đôi mắt chán nản bỗng sáng lên, nhìn bàn thức ăn có vẻ vô vị này không ngờ nêm nếm cũng không tệ, lâu lâu ăn chay một bữa không sao.

"Cô cũng ngồi ăn đi!"

"Được!"

Dù đang ăn nhưng Becky vẫn không quên nhìn sang Freen đánh giá, cách ăn uống rất thanh lịch, toát lên khí chất cao quý không giống những kẻ trước đây cô từng gặp qua, thân phận cô gái này không hề đơn giản ngay từ đầu. Xem ra thời gian này có thể chiếm chút lợi ích từ Freen không tệ chút nào.

"Freen, cô rửa chén đi!"

"Freen, cô quét nhà luôn nha! Còn có giặt đồ nữa."

Nằm trên giường thoải mái nhớ đến việc mấy ngày nay bản thân có tay sai vặt thật tốt, tiểu thiên sứ này cũng rất được việc và tinh tế, làm gì cũng khiến Becky hài lòng, hơn hết vì có Freen bên cạnh, không khí cô quạnh trong phòng trở nên ấm cúng hơn, mặc dù cô ấy rất kiệm lời.

"Trái cây tôi gọt cho cô rồi, nếu không còn gì nữa tôi về phòng nghỉ ngơi." - Freen đặt dĩa trái cây lên bàn gần giường Becky, nhưng khi cô vừa định quay đi đã bị ma thần nắm tay ngăn lại.

"Chờ đã! Hôm nay tôi đi làm về toàn thân có hơi đau nhức, cô có thể xoa bóp cho tôi một chút không?"

Đôi mắt tinh anh khẽ nheo lại, ma thần mà cũng bị đau nhức sao?

"Cô không muốn làm sao?"


"Được, nhưng trước nay tôi chưa từng làm qua việc này."

"Vậy vừa hay tôi sẽ cho cô thử nghiệm luôn." - Becky nghe xong trong lòng cảm thấy có chút vui vẻ, cô liền nằm xuống chỉ vào cánh tay của mình: "Cô bắt đầu từ chỗ này đi!"

Freen chớp nhẹ mắt đưa tay ra bắt đầu xoa bóp: "Thường tôi thấy người ta sẽ nằm sấp xuống mà, sao cô lại nằm ngửa?"

"Xoa bóp được là được rồi, sẵn tiện có thể ngắm cô luôn, nằm sấp không thấy được gì hết."

Lực tay đang xoa bóp của Freen bị lời nói này của Becky làm khựng lại, Freen không nói gì vẫn tiếp tục công việc của mình.

"Cô đúng là kiệm lời thật, khuôn mặt

ngoài xinh đẹp ra thì rất nhàm chán."

Freen vẫn im lặng không phản ứng gì, đến lúc bóp chân cho Becky, cảm thấy tư thế ngồi trên ghế có chút bất tiện nên cô đã ngồi lên phần giường để dễ xoa bóp, không ngờ tới Becky đang co chân đột nhiên duỗi thẳng ra khiến hai tay Freen mất đà trượt xuống, vô tình chạm vào nơi nữ tính giữa hai đùi Becky, theo quán tính còn bóp nhẹ một cái.

Giật bắn người vội thu tay về, Freen đứng bật dậy khẽ thì thầm trước khi bỏ luôn ra ngoài: "Tôi xin lỗi!"

Becky không nghĩ tới được tình huống xấu hổ này, nhưng trong tích tắc cô đã nhìn thấy được ánh mắt bối rối cùng khuôn mặt ửng đỏ vì ngượng của Freen, lần đầu nhìn thấy điều đó trên khuôn mặt lãnh đạm khiến Becky vô cùng thích thú.

Trở về phòng ngủ của mình, Freen nhìn lại bàn tay vẫn còn đang run run, chuyện xấu hổ này cô không muốn nhớ lại chút nào. Vừa rồi mọi thứ diễn ra quá nhanh, cô lại đang mất hết pháp lực nên mới không kiểm soát tốt hành động của mình.

CỘC! CỘC!

Thêm một lần bị giật mình bởi tiếng gõ cửa phòng từ bên ngoài vọng vào, Freen còn chưa kịp lên tiếng Becky đã tự nhiên mở cửa đi vào bên trong.

"Cô không sao chứ? Lúc nãy khi rời đi thấy mặt cô rất đỏ, tôi sợ cô tâm tình rối loạn sẽ ảnh hưởng đến thương tích nên mới tới kiểm tra." - Becky ra vẻ quan tâm ngồi lên giường Freen hỏi.

"Tôi không... yếu ớt như vậy đâu... Nhưng cô sao lại tự động vào phòng khi tôi chưa đồng ý?" - Freen cố gạt tay Becky khỏi bàn tay mình ra nhưng cô ấy nắm quá chặt, bây giờ điều cô ngại nhất chính là không muốn gặp mặt Becky, mà cô ấy còn cố tình tỏ ra thân thiết quá mức với cô, rõ ràng Becky muốn trêu đùa cô đây mà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Cả cái nhà này đều là của tôi, tôi đương nhiên có quyền vào rồi."

Không khách khí, Becky tiếp tục trò đùa dai của mình kề sát đầu vào ngực trái của Freen lắng nghe nhịp tim của cô ấy: "Không được rồi, tim cô đang đập rất nhanh, cứ như thế khí tức sẽ hỗn loạn mất thôi."

"Cô..." - Vừa ngượng vừa bức bối, Freen dùng hết sức đẩy Becky ra, da mặt cô trở nên rất mỏng so với kẻ mặt dày không biết xấu hổ ấy.

Becky nở nụ cười đắc ý thu trọn vẻ mặt đáng yêu hiếm có phía trước vào tầm mắt, từ lúc nào trái tim cô cũng đã bị dáng vẻ này làm cho u mê lạc lối, Becky rất muốn được nhìn ngắm sự đáng yêu này mãi mãi, chỉ giữ riêng cho mỗi cô.

Một sức hút vô hình khiến Becky muốn chạm vào đôi môi cám dỗ đó...

Không chút do dự, Becky tiến nhanh tới khóa môi Freen.

Đôi mắt mở to lên kinh ngạc, Freen không ngờ rằng nụ hôn đầu đời của Thánh nữ đã bị cướp đi như vậy, còn bởi một ma thần đáng ghét.
1

.

.

.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện