Lời Hứa Của Ác Quỷ

Chương 36


trước sau


Chap 34

Như mọi buổi sáng, Freen đang tưới nước cho mấy luống rau trồng trước nhà thì có một người phụ nữ tìm đến cửa, bản thân bà ấy cũng ngạc nhiên khi thấy trong nhà Becky có thêm một người lạ mặt.

"Chào, cô gái xinh đẹp này là gì của Becky thế?"

Freen gật nhẹ đầu chào lại, còn đang định mở lời thì Becky từ phía sau đã lên tiếng nói thay: "Là bạn của tôi, có gì không thím Nam?"

Người phụ nữ tên Nam đi đến nhìn rõ hơn khuôn mặt của Freen, sau đó tự nhiên vỗ lên mông Freen một cái khiến đối phương giật mình chỉ biết mở to mắt ngỡ ngàng: "Bạn của cô khá đó, tướng tá này ngon ghê, nếu chưa có chồng thì xem thử con trai thím đi! Cao to khỏe mạnh lắm."

Becky nghe thấy vội bước nhanh tới chắn trước mặt: "Thím lại mai mối lung tung rồi, bạn của tôi chỉ ở đây một thời gian thôi."

Nam nheo mắt lấy làm tiếc nuối: "Thế à? Hai cô đang độ tuổi trẻ trung mau lấy chồng sinh con đi, con trai thím nhiều cô gái trong thôn để mắt lắm, thằng bé đó cũng kén vợ y hệt hai đứa."

Becky lảng sang chuyện khác cắt đi mạch câu chuyện của Nam, mỗi lần nhắc chuyện cưới sinh là thím Nam cứ luyên thuyên không dứt: "Hôm nay thím đến đây có việc gì không?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"À, tôi quên mất. Tối mai nhà trưởng thôn tổ chức đám giỗ cụ, tôi thay mặt đến mời cô, sẵn có bạn cô thì qua chơi luôn."

"Nếu không bận gì tôi sẽ qua. Phiền thím Nam rồi."

"Với còn chuyện này cũng quan trọng không kém tôi muốn tìm cô giúp đỡ." - thím Nam ra vẻ nghiêm trọng tiếp tục: "Gần đây trong thôn xảy ra việc một số người bị mất tích, chúng tôi thử tìm kiếm cũng chưa có tung tích gì. Tôi nghe mẹ tôi từng kể lại trước đây tổ tiên nhà của cô từng biết về việc trừ ma quỷ, không biết cô có thể xem giúp không?"

Becky mím môi, đúng là gần đây cô có nghe qua việc mất tích của người dân trong thôn, nếu tình trạng này còn tiếp diễn sẽ trở thành vấn đề nghiêm trọng và hoang mang cho mọi người: "Tôi cũng không biết gì nhiều đâu, nhưng tôi có thể vào thôn một chuyến xem sao."

Freen bên cạnh cũng bắt đầu nghi ngờ chuyện này có liên quan đến Quỷ vương, đám tiểu quỷ tay sai của hắn đang rất lộng hành dạo gần đây.

Khi thím Nam đã trở về mà nét mặt của Freen vẫn đăm chiêu chưa dứt, Becky vỗ nhẹ lên cánh tay cô lên tiếng hỏi: "Freen có muốn tham gia không? Cứ bên cạnh tôi là được, để em ở nhà một mình thời gian này tôi cũng không yên tâm."

"Được."

.

.

.

Đi đến giếng nước của thôn, Becky phát hiện ra nơi này có điểm khác thường, yêu khí đặc biệt nhiều hơn những chỗ khác, cô quay ra sau nắm chặt bàn tay Freen thốt: "Cẩn thận! Bám sát tôi!"

Freen nhìn xuống tay mình đang bị nắm chặt cũng không phản ứng, hiện tại sức mạnh của Becky là chỗ dựa vững chắc để cô không bại lộ thân phận.

XOẸT!!!

Becky phất tay một cái, thanh kiếm bỗng xuất hiện trên tay cô xé ngang một đường trước mặt, một bóng đen bị trúng kiếm khí thất thủ lộ diện ngã nhào nằm dưới đất.

Becky chỉa mũi kiếm vào cổ gã, một cóc tinh lâu năm đã hóa thành hình người: "Những vụ mất tích người thời gian qua đều do ngươi làm sao?"

"Phải thì đã sao? Đám vô dụng đó thịt rất ngon, nhiều người như vậy ăn có vài tên thôi." - Gã dùng giáp vẩy trên tay của mình gạt thanh kiếm trước mặt ra đứng bật dậy, ánh mắt bị thu hút bởi cô gái phía sau Becky: "Còn ngươi, là yêu tinh không bảo vệ đồng loại thì thôi, còn đi giúp đám con người vô dụng đó có đáng không?"


"Đến lượt ngươi dạy dỗ ta sao?" - Becky đanh mặt chém đứt cánh tay gã: "Vốn dĩ bản chất yêu và người đều không xấu xa, chỉ khác chủng tộc thôi. Chính vì thành phần độc ác như ngươi mới khiến tộc yêu tinh trong mắt các tộc khác trở nên xấu đi."

"Ngươi..." - Gã tức giận nén

cơn đau ra tín hiệu cho một đám yêu tinh khác tới bao vây bọn họ: "Ta mặc kệ ngươi có phải yêu tinh hay không, nếu đã muốn tàn sát thì chết đi! Tất cả lên cho ta!"

Freen lúc này lùi ra sau chứng kiến Becky ra tay đối phó với đám yêu tinh kia, ma thần sức mạnh quả thật không tầm thường, chỉ trong tích tắc đã xử lý gọn đám yêu tinh, Freen thầm đánh giá nếu như có thể mượn sức mạnh của Becky kết hợp cùng để tiêu diệt Quỷ vương.

Gã căm phẫn biết rằng không thể đánh bại được ma thần, liền dồn toàn bộ sức lực thu hút sự chú ý của Becky, mặc khác để tên yêu tinh giết chết Freen, chí ít bọn chúng chết đi cũng có người bồi táng theo cùng.

Biết được toan tính của gã, Becky không suy nghĩ dùng pháp lực đánh tan tên yêu tinh muốn tấn công Freen, bản thân bị một kiếm của gã đâm vào ngực trọng thương. Khi biết Freen đã an toàn mới phản đòn chém chết gã.

Freen nhìn Becky vì mình trọng thương khẽ thở dài bước tới đỡ cô: "Ban nãy cũng không phải tôi không có khả năng tránh được, cô hà tất liều mạng như vậy?"

Becky khẽ cười đáp: "Em ở trong tầm mắt của tôi tôi đương nhiên phải bảo vệ, không sao là tốt rồi."

"Chúng ta về thôi!" - Freen nhìn thấy vết thương đang chảy máu của Becky thoáng bối rối, cô ấy thế mà lại thật tâm thích mình, cô lại còn tính đến chuyện muốn dùng sức mạnh ma thần để đối phó Quỷ vương, bản thân bất giác cảm thấy chột dạ áy náy.

.

.

.

Ngồi trên giường, Becky trưng vẻ mặt ủy khuất nhìn lên Freen: "Băng bó giúp tôi với."

Freen tự giác nghe theo, Becky không nói cô cũng sẽ mở lời giúp, nhưng nhìn bộ dạng này có chút không quen mắt: "Cô đừng nhìn tôi tỏ vẻ đáng thương như vậy nữa!"

"Được."

Bàn tay đưa ra chầm chậm cởi bỏ lớp áo dính máu của Becky để lộ nội y màu trắng cũng đã bị nhuốm máu bên trong, hàng chân mày theo quán tính khẽ nhíu chặt, không ngờ chảy nhiều máu thế kia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Freen lấy trong người ra lọ thuốc cầm máu rắc lên miệng vết thương, sau đó lấy khăn băng bó lại, động tác nhẹ nhàng từ tốn, thế nhưng khi những ngón tay vô tình chạm vào làn da trần ấy, cả hai vô thức nhìn vào nhau bối rối.

"Xong rồi, cô nằm nghỉ đi! Tôi đi nấu cơm."

Khi Freen định đứng dậy đã bị Becky nắm tay ngăn lại: "Tôi vẫn còn đau, em ở lại đây cùng tôi một lúc nữa đi, em là thuốc giảm đau của tôi đấy."

"Ban nãy lúc đánh nhau sao không thấy vẻ mặt này của cô?" - Cứng miệng là thế nhưng Freen vẫn ngồi xuống bên giường cùng Becky.

"Lúc tôi mạnh mẽ và uy phong em cũng có thèm nhìn đâu, chỉ khi tôi trông đáng thương thảm hại em mới chịu để mắt tới. Tôi cũng khổ tâm lắm!" - Becky vừa nói tay vừa miết nhẹ lên bàn tay Freen không cho cô cơ hội thu về.

"Buông tay ra!"

Nhìn Freen muốn đứng dậy rời đi, Becky càng nắm chặt hơn, ánh mắt lộ rõ tia sợ hãi hỏi: "Em đi đâu vậy?"

"Đi lấy cái áo khác cho cô, cô muốn tôi ngồi đây thì ăn mặc tử tế vào."

"Được! Cảm ơn em!" - Nở nụ cười vô tri nhìn dáng lưng Freen đang lấy đồ cho mình, Becky hôm nay thu hoạch cũng không ít.

.

.

.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện