Chap 43
Đặt hai bình rượu lên bàn chỗ Freen đang ngồi, Becky nở nụ cười kéo ghế ngồi xuống cạnh cô: "May mà có chú thuật của tôi trên người chị, bằng không thật sự không biết chị đã đi tới đâu. Nhà nghỉ này cũng không tệ, tối nay chúng ta được nghỉ ngơi thoải mái rồi."
Nâng tách trà nóng lên thổi nhè nhẹ, Freen đều đều giọng đáp: "Tôi tưởng cô đi luôn rồi chứ."
"Sao tôi nỡ xa chị được. Vừa rồi phát hiện ra lão yêu tinh theo dõi chúng ta nên tôi đã đi điều tra một chút." - Becky vừa nói vừa kề sát mặt mình vào mặt Freen, thích thú nhìn Thánh nữ ở khoảng cách gần thế này, cả chau mày mà cũng đẹp như vậy sao?
"Yêu tinh?" - Dù bị lời nói của Becky thu hút sự chú ý nhưng Freen vẫn kịp dùng tay đẩy vai Becky ra xa tạo khoảng cách.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Yên tâm đi! Lão già đó không có gì đáng nguy hại, cũng không làm gì được với pháp lực yếu kém đó. Chỉ là lão cũng biết được nước suối ở đó có linh lực tốt nên thường tới lấy nước về làm rượu, tôi có lấy về hai bình để chúng ta uống nè, cái này tốt cho việc hồi phục thần thức của chị đó."
Nhìn lại hai bình rượu trên bàn, thảo nào Freen cảm nhận được có chút mùi vị quen thuộc, hóa ra là lấy nước suối có chứa thần thức của cô để làm rượu, dẫu vậy nó đối với người bình thường có tác dụng chứ so với cô mà nói chẳng đáng kể gì.
"Cô..."
Freen chau mày lần nữa khi Becky thay luôn tách trà trên tay mình bằng ly rượu vừa rót xong, còn nhiệt tình nắm lấy tay cô đưa ly rượu đó lên môi Freen: "Cô gì mà cô hoài, nghe xe cách quá, tôi đã gọi chị là chị thì chị cũng gọi tôi là em đi!"
Bị cưỡng chế ép uống ly rượu, Freen thở dài thêm một lần nữa bất lực trước sự ngông cuồng của Becky, tuy rượu không còn nhiều linh lực mấy nhưng quả thật hương vị ngon hơn hẳn những loại rượu Freen từng uống trước đây, tâm tình từ đó cũng không khó chịu nữa.
"Được rồi. Em vốn dĩ cũng nhỏ tuổi hơn tôi, xưng em cũng không không sao."
Becky nhoẻn miệng cười có chút dị thường, Freen nào biết trong ly rượu cô vừa uống Becky cũng bỏ thêm chút mê hồn dược, để xem công dụng của nó thế nào. Becky cũng nhớ khoảng thời gian Freen đối xử ngọt ngào với mình lắm, biết rõ trái tim của Thánh nữ vốn cũng có cô nên mới có thể nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác những trò đùa đưa đẩy tình ý của mình, chỉ là thân phận hiện tại đem đến rào cản quá lớn khiến Freen không thể buông bỏ sống thật với chính mình trước mặt Becky thôi.
Nhận thấy cơ thể bắt đầu có biểu hiện bất thường, Freen nhíu mày nhìn lại ly rượu trên tay rồi nhìn lên Becky, không ngờ cô ấy dám dùng trò này với cô, Freen đã đánh giá cao ma thần rồi.
"Bỉ ổi!"
Cố dùng pháp lực để ngăn cản dược tính của thuốc phát tác, không ngờ không thể ngăn chặn, ngược lại càng làm cơ thể nóng bức khó chịu hơn: "Em... rốt cuộc đã cho tôi uống thứ gì thế hả?"
Becky đỡ lấy cơ thể đứng không vững của Freen ôm vào lòng đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô nằm