Lời Hứa Của Ác Quỷ

Chương 49


trước sau


Chap 47

Becky dù đang đối đầu với tên ma thần vẫn lao nhanh tới chắn đòn đánh cho Freen, cô lo lắng nhìn bạn gái hỏi: "Chị không sao chứ?"

Freen khẽ lắc đầu, cô đang cực lực áp chế độc trong người xuống, dứt khoát thoát khỏi sự khống chế của luồng hắc khí vẫn đang đeo bám mình: "Không sao."

Lão yêu tinh ngã xuống bất động sau một đòn phản công của Freen, tên ma thần thứ hai cũng đã lộ diện phóng tới, nghênh chiến trực diện với Thánh nữ.

Trải qua mấy hiệp giao tranh, hai tên ma thần vẫn yếu thế hơn thất thủ trước sự tấn công dồn dập của FreenBecky, rơi vào cảnh cùng đường phải tung khói độc bỏ chạy, Becky vừa định đuổi theo diệt trừ mối nguy hại nhưng đã bị Freen ngăn lại.

"Chị cản em làm gì, bọn chúng thiếu chút nữa đã bị em đánh tan nguyên thần rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

PHỤT!

Freen ôm ngực nôn ra ngụm máu, cơ thể yếu ớt ngã vào vòng tay Becky, ban nãy tình thế cấp bách cô đã gắng gượng phong bế độc tính, nhưng vì tiêu hao quá nhiều tinh nguyên khiến nó phát tán nhanh hơn.

"Chị sao lại bị thương nặng như vậy?" - Becky hốt hoảng nhìn Freen, cô có thể cảm nhận được cơ thể Thánh nữ trong vòng tay mình đang dần suy kiệt rất nhanh, Becky tự trách bản thân đã chủ quan "Em đưa chị đi trị thương."

.

.

.

Đứng cạnh Pong Nawat nhìn pháp sư đang kiểm tra cho Freen, Becky như ngồi trên đống lửa, chú thuật liên kết cho cô biết tình trạng của Freen hiện giờ đang rất nguy kịch, tuy có thể cảm nhận được đối phương bất ổn ra sao nhưng Becky lại chẳng thể san sẻ được nỗi đau cùng Freen, điều này thật sự làm cô như phát điên lên.

"Đó là cách cô nói bảo vệ Thánh nữ sao? Tôi thật ngu ngốc khi để Freen đi bên cạnh cô." - Pong Nawat cũng sốt ruột không kém, anh trừng mắt đổ trách nhiệm lên đầu Becky.

"Ở đâu đến lượt anh lên tiếng chứ?" - Đang căng thẳng ruột gan rối bời còn bị Pong Nawat châm thêm dầu vào lửa, Becky tức giận trừng mắt nhìn lại anh, cả hai như muốn bổ nhào vào ăn thua đủ với nhau.

"Đến lúc nào rồi mà còn gây loạn thế hả?" - Vị pháp sư lên tiếng, lão sau khi kiểm tra và châm cứu cho Freen xong đứng dậy nghiêm giọng nhìn hai đứa trẻ to xác trước mặt trách.

Pong Nawat dứt ra khỏi ánh mắt giết người của Becky trước, nhìn lại pháp sư lo lắng hỏi: "Thánh nữ sao rồi pháp sư?"


Lão lắc nhẹ đầu thở dài: "Độc tính này quá tàn ác, nhanh như vậy đã xâm nhập lục phủ ngũ tạng rồi, cứ thế này Thánh nữ e rằng không thể chống đỡ nổi một tuần."

Becky bàng hoàng lao tới hỏi: "Ông coi bệnh kiểu gì thế hả? Chỉ là độc thôi, Thánh nữ sao có thể dễ dàng bị đánh gục được?"

"Tin hay không tùy cô."

Pong Nawat lúc này cố gắng lấy lại bình tỉnh kéo Becky ra xa, nghiêm túc nhìn pháp sư hỏi: "Pháp sư, lẽ nào không còn cách nào khác sao? Phong ấn sắp bị phá vỡ, nếu không có Thánh nữ, e là..."

"Giờ phút này các người còn lo việc phong ấn bị

phá vỡ sao?" - Becky căm phẫn quát to, cô đã biết lý do vì sao Freen trước nay luôn cứng nhắc và lãnh đạm như vậy rồi, vì bên cạnh cô luôn có những kẻ thích nói đạo lý và nhồi nhét vào đầu những tư tưởng thế này đây: "Nực cười thật!"

Pong Nawat thở dài, anh không buồn giải thích với Becky, so với cô anh cũng rất quan tâm đến Thánh nữ, chỉ là có quá nhiều thứ để Thiên sứ cấp cao như Pong Nawat phải bận tâm đến, trong đó có cả an nguy của toàn thể các tộc. Nếu là Freen cô nhất định cũng có chung mối bận tâm giống mình.

Pháp sư nhìn lại sắc mặt nhợt nhạt còn đang hôn mê của Freen, trầm giọng thốt: "Cách vẫn có một cách, nhưng mà..."

Becky nghe xong như tìm được một tia sáng, vội vã hỏi: "Cách gì? Dù có nguy hiểm đến đâu tôi cũng sẽ làm."

"Dòng dõi Thánh nữ có khả năng chữa trị được bách độc. Nói cách khác, nếu trong thời gian này có huyết mạch của Thánh nữ được tạo ra, Freen mới có cơ may được cứu sống."

"Ông nói cái gì cơ?" - Becky như không còn trụ vững trên đôi chân của mình thất thần nhìn Freen.

Pháp sư đi đến chỗ Pong Nawat, mong mỏi nhìn lên anh: "Chỉ có huyết mạch được tạo ra từ Thiên sứ bậc cao và Thánh nữ mới duy trì được dòng máu thuần khiết cho tộc, cậu là người thích hợp nhất để làm điều này."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Các người điên rồi, tôi không cho phép! Hơn nữa chỉ trong một tuần làm sao có thể tạo nên huyết mạch được, đừng tổn hại đến thân thể Freen nữa?" - Becky kịch liệt phản đối, cô lao tới che chắn lấy cơ thể Freen quyết không cho bọn họ đến gần.

"Cô bình tĩnh lại đi! Chính vì thời gian không còn nhiều nên đây là cách làm duy nhất." - Pháp sư biến ra một đóa hoa sen bảy màu trên tay: "Đây là thất liên, nếu cho nó vào cơ thể Thánh nữ có thể đẩy nhanh quá trình tạo nên huyết mạch, trong vòng một tuần có khả năng tạo ra được thai nhi, nhưng nếu còn chậm trễ, cơ hội duy nhất này cũng sẽ không thể tiến hành."

"Tại sao chứ?" - Becky đau đớn rơi nước mắt, bọn họ thời gian hạnh phúc sao lại ngắn ngủi như vậy? Chuyện này căn bản cô không thể có lựa chọn khác, hơn ai hết Becky mong Freen sống hơn bất kỳ ai? Dù cho cô có chết đi để đổi mạng cho Freen cô nhất quyết không ngại, nhưng tại sao lại chỉ có cách này...

Bên dưới, bàn tay Freen siết nhẹ vào bàn tay Becky vẫn đang nắm lấy mình, mi mắt hơi hé mở nhưng không thể nào mở ra được hoàn toàn: "Becky... chị nghe được tất cả rồi..."

.

.

.

TBC.

Chúc mọi người 20/10 vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện